Trương Kỳ Kỳ dừng lại ở cửa tiểu khu, đợi Hồ Hiểu Đông lái xe đi ra, lúc này mới ở bên đường mua hai trái dưa hấu cầm về nhà.

Cha Kỳ Kỳ và Mẹ Kỳ Kỳ đang xem TV.

Thấy Trương Kỳ Kỳ xách dưa hấu trở về, Mẹ Kỳ Kỳ vội vàng đứng dậy nói: "Ba của con vừa mua mấy trái dưa hấu, con lại mua làm cái gì!"

Trương Kỳ Kỳ liếc mắt liền thấy trên bàn trà để một thùng lớn kẹo que còn chưa khui, suy nghĩ một chút, hỏi mẹ: "chị dâu tương lai của con muốn tới đây?" Người trong nhà đều không thích ăn kẹo que, chỉ có bạn gái Tiễn Tiểu Trân của anh trai Trương Lâm Lâm thích ăn, vậy hẳn là cho mua Tiễn Tiểu Trân rồi.

Mẹ Kỳ Kỳ cười đến miệng đều không khép lại được: "anh của con gọi điện thoại, nói xế chiều sẽ cùng Tiểu Trân trở về nhân dịp lễ quốc khánh, bảo mẹ và ba con sớm mua mấy thứ thứ đồ vật Tiểu Trân thích ăn!"

Trương Kỳ Kỳ không có lên tiếng liền đi toilet.

Đợi cô rửa mặt xong mở tủ lạnh lấy mặt nạ, phát hiện ngăn dưới tủ lạnh chất đầy sữa chua bò đen, trong lòng không khỏi chua chát, ló đầu ra hỏi mẹ: "Mẹ, sữa chua trong tủ lạnh cũng là mua cho Tiểu Trân?"

Mẹ Kỳ Kỳ có chút chột dạ: "Ai... Con muốn uống cũng có thể uống...!!!"

Trương Kỳ Kỳ cầm một bịch sữa chua đi đến trước mặt mẹ của mình, cố ý dùng hàm răng cắn bịch sữa chua hít một hơi, sau đó hỏi mẹ của mình: "Mẹ, không phải mẹ nóisữa chua bò đen mắc lắm sao, không cho con uống, vì sao lại mua cho bạn gái củaanh?" cô biết rõ tranh giành như vậy rất ngây thơ, nhưng trong lòng chính là chua chát.

Mẹ Kỳ Kỳ lúng túng nói: "... Là anh con gọi điện thoại nói..."

Trương Kỳ Kỳ uống sữa chua đi tới đi lui trước ti vi, khiến ba mẹ cô không có cách nào xem tivi, riêng cái này cũng chưa tính, cô còn cố ý la hét: "Thứ tư tuần này con nghỉ phép, con muốn đi ngoại ô phía tây thăm ba ruột mẹ ruột, thăm bà nội! hai ngườikhông phải ruột thịt của con, con đi tìm ba ruột mẹ ruột bà nội ruột!" Trương Kỳ Kỳ là con thứ hai của ba mẹ cô, ba mẹ cô vì để không mất đi công việc, liền đem Trương Kỳ Kỳ cho bà nội cô, hộ khẩu lúc đó của cô cũng là ghi trên danh nghĩa của vợ chồng chú út ở nông thôn, bởi vậy Trương Kỳ Kỳ tức giận liền lấy cái này chọc giận ba mẹ cô.

Cha Kỳ Kỳ Mẹ Kỳ Kỳ dở khóc dở cười, cha Kỳ Kỳ đứng dậy cầm ba túi sữa chua đưa hết cho Trương Kỳ Kỳ: "Uống đi uống đi! Đừng ồn ào nữa!"

Trương Kỳ Kỳ liếc ba mẹ mình: "Vậy hai người phải cam đoan, cho dù Trương Lâm Lâm trở về, hai người cũng không thể bất công!"

Cha Kỳ Kỳ Mẹ Kỳ Kỳ lập tức đồng ý: "Được được được! cô nãi nãi!"

Trương Kỳ Kỳ giảo hoạt cười cười.

Trở lại gian phòng của mình, nụ cười trên mặt Trương Kỳ Kỳ lập tức biến mất khôngcòn thấy bóng dáng. cô im lặng thở dài, nằm xuống giường đơn, nhắm mắt lại.

Ngày hôm sau sau khi tan việc Trương Kỳ Kỳ đi Tô gia làm cơm tối.

cô trước nhìn nhìn tiểu Huệ chuẩn bị nguyên liệu nấu ăn, cuối cùng quyết định làm đồ ăn Pháp.

Trương Kỳ Kỳ thật sự thích nấu ăn, bởi vì có hứng thú có yêu thích, cho nên dù cho bận rộn mệt mỏi cô cũng rất vui vẻ. cô chuẩn bị làm ốc sên hấp (1), canh nghêu, bò bít-tết tiêu đen (2), rau quả salad và bánh pút-đing xoài, chỉ là thời gian sợ là lâu hơn bình thường một chút.

Hoàn thành những thứ này, Trương Kỳ Kỳ nói trình tự mang thức ăn lên cho tiểu Huệ, liền đi phòng thay đồ thay quần áo.

Đợi cô thay xong quần áo đi ra, vừa vặn đụng phải Mẹ Tô Khả từ trên lầu đi xuống.

Mẹ Tô Khả đeo trang sức tinh xảo, trên lỗ tai đeo một đôi khuyên tai hình cỏ ba lá do kim cương khảm thành, trên cổ là vòng cổ hình cỏ ba lá cũng do kim cương khảm thành, trên người mặc lễ phục màu đen, trong tay còn cầm một chiếc xắc tinh xảo.

Nhìn thấy Trương Kỳ Kỳ đang muốn đi, bà cười nói: "Kỳ Kỳ phải về nhà sao? Chúng ta cùng đi ra thôi!"

Trương Kỳ Kỳ cùng Mẹ Tô Khả đi ra, ngửi được hương hoa thanh đạm của Chanel trênngười Mẹ Tô Khả, không khỏi nghĩ tới Mẹ Tô Khả mười lăm năm trước. Nhà cô và nhà Tô Khả có quan hệ thân thích, cá loại như tiệc cưới đầy tháng thường thường gặp mặt. Khi đó cha Tô Khả vừa mới bắt đầu buôn bán, Tô gia còn không tính có tiền, Mẹ Tô Khả rất đẹp, ở các cuộc tụ hội của thân thích thường mặc váy dài màu sáng rất có khí chất.

Tô Khả ngũ quan tinh xảo, lớn lên càng giống mẹ.

Mẹ Tô Khả và Trương Kỳ Kỳ cùng một chỗ xuống lầu, bà vừa đi vừa nói chuyện ăn cơm tối hôm qua với minh tinh Lý Thụy: "... nhìn gần, làn da Lý Thụy thật tốt, vừa trắng vừa mịn, mấy bà đó đều nói cái này gọi là 360 độ không góc chết..."

Trương Kỳ Kỳ cười cười, đang muốn nói chuyện, ngẩng đầu liền thấy một chiếc Mercedes-Benz màu đen ngừng ngoài cổng.

Trong sân ngoài sân bị đèn xe chiếu sáng như ban ngày, lái xe mở cửa xe ra, ba Tô Khả xuống xe, mà Tô Khả từ một bên khác cũng xuống xe.

Thấy Mẹ Tô Khả đi lên kéo cha Tô Khả, Trương Kỳ Kỳ lúc này mới tiến lên mỉm cười, kêu một tiếng "Ông cậu" - - dựa theo bối phận, cô giống như chị dâu cả gọi cha Tô Khả là ông cậu.

Cha Tô Khả vừa đen vừa gầy, nhìn vẻ mặt trung thực, thế nhưng người biết ông đều biết ông rất khôn khéo.

Cha Tô Khả sợ là không nhớ Trương Kỳ Kỳ là ai, nhẹ gật đầu liền dẫn Mẹ Tô Khả ra khỏi sân lên xe.

Lái xe chạy Mercedes-Benz chở Tô Khả cha Mẹ Tô Khả rời đi. Trương Kỳ Kỳ nhìn Tô Khả luôn đứng ở đó nhìn cô như có điều suy nghĩ, có chút mờ mịt, liền cười giơ taynói: "Xin chào, Tô Khả!" Chào anh, thổ hào!

Nhà Tô Khả chỉ xe sang thôi Trương Kỳ Kỳ cũng thấy năm sáu chiếc, không phải thổ hào thì là cái gì? Tô Khả rũ mắt xuống, không nói chuyện, lướt qua cô bước nhanh lên bậc thang.

Trương Kỳ Kỳ có chút không có ý nghĩa, ra đến cổng, cô khoát tay với tiểu Huệ đi ra tiễn cô: "Gặp lại nhé!" sau đó xoay rời đi.

Tô Khả đứng ở cửa trước lầu hai, nhìn phía ngoài cửa sổ.

Trương Kỳ Kỳ mặc váy ngắn liền thân màu trắng càng chạy càng xa, rốt cuộc biến mất trong bóng cây xanh biếc.

Bởi vì gần đây quan hệ với Lương Thục Hoa có chút kỳ quái, cho nên một giờ nghỉ trưa Trương Kỳ Kỳ không ở lại trong tiệm, mà đi bên ngoài dạo phố.

Nơi này có không ít cửa hàng thể thao, khi Trương Kỳ Kỳ ở đi dạo, vừa ý một cái áo T-shirt sọc xanh da trời, cảm thấy rất thích hợp với anh của mình.

cô tuy có chút đố kỵ Trương Lâm Lâm bởi vì ba mẹ bất công, thế nhưng nói năng chua ngoa nhưng tấm lòng như đậu hũ, trong lòng rất thương anh trai, cuối cùng vẫn là mua cái áo T-shirt ra này.

Buổi tối Trương Kỳ Kỳ nằm ở trên giường dùng di động lên QQ, phát hiện có mộtngười xin kết bạn gọi là "tiểu Phương điên cuồng". cô nghĩ đến tin nhắn em họ Trương Hoằng Hoằng gửi cho cô, liền bấm đồng ý.

Điên cuồng tiểu Phương online, rất nhanh liền gửi tới cho Trương Kỳ Kỳ một khuôn mặt tươi cười, sau đó là một câu - - "Chị Kỳ Kỳ, ta là tiểu Phương".

Trương Kỳ Kỳ gửi câu "Xin chào, tiểu Phương", liền mở trang web xem kịch "Đại Trinh Thám Ba La".

Vừa xem một v, Trương Kỳ Kỳ có chút thèm ngủ, liền tắt điện thoại ngủ.

Ngày hôm sau Trương Kỳ Kỳ đã đến Tô gia, thay xong đồng phục đi ra mới lấy điện thoại di động ra nhìn nhìn, phát hiện tiểu Phương điên cuồng tối hôm qua gửi tới mấy tin tức, nói muốn mời cô đi làng du lịch Hoàng Hà câu cá đánh Golf, không khỏi nở nụ cười - - cô không phải đàn ông, làm sao có thể thích câu cá thích đánh Golf? Trừ phicô lập chí đi câu rùa vàng!

Trương Kỳ Kỳ đang thu di động lại, nhưng loáng thoáng nghe thấy mùi bạc hà thơm ngát từ phía trên thổi tới, cô ngẩng đầu nhìn lên, phát hiện Tô Khả cao gầy đang điqua bên người côg, trên người mặc quần áo ngủ màu đen, tóc đen ngắn ẩm ướt, khuôn mặt tuấn tú hơi ẩm, bờ môi đỏ tươi mím thật chặt, xem ra vừa tắm rửa xong.

Tô Khả nhìn cô một cái liền đi phòng khách.

Trương Kỳ Kỳ cảm giác bộ dạng cô vừa rồi nhìn màn hình điện thoại cười ngây ngô nhất định là bị Tô Khả thấy được, không khỏi có chút không được tự nhiên, vội cất điện thoại đi phòng bếp - - tiểu Huệ sợ là đã chuẩn bị xong nguyên liệu nấu ăn cô dặn rồi.

Tuy rằng trong miệng cằn nhằn, nhưng buổi tối từ Tô gia trở về, Trương Kỳ Kỳ vẫn ghé tiệm trái cây dưới lầu mua nho, chuối tiêu, lê hương, táo và bưởi, ỉu xìu cầm theo mấy bọc hoa quả lớn về nhà.

Mẹ Kỳ Kỳ vừa mở cửa, thấy lớn cầm theo nhiều đồ như vậy, không khỏi giật mình cười: "Trương Kỳ Kỳ, con là đại lực sĩ sao? Mua nhiều như vậy làm cái gì!"

Trương Kỳ Kỳ biết rõ anh cô Trương Lâm Lâm và chị dâu tương lai Tiễn Tiểu Trân ở bên trong, liền cười hì hì nói: "Con mua cho chị dâu tương lai!"

Lúc này Trương Lâm Lâm tới đón đồ vật trong tay Trương Kỳ Kỳ, oán trách một câu: "Đều là người trong nhà, khách khí cái gì!" anh ta là một thanh niên yếu ớt, lớn lênkhông giống em gái Trương Kỳ Kỳ tập trung ưu điểm mấy đời của nhà nội và nhà ngoại, ngược lại rất là bình thường.

Trương Kỳ Kỳ cười nhìn Tiễn Tiểu Trân đứng ở cạnh ghế sofa: "Chị Tiểu Trân, xin chào!"

Tiền Tiểu Trân rụt rè cười cười, ngồi xuống ghế sofa. cô ta là bạn học thời đại học của Trương Lâm Lâm, người nho nhỏ, khuôn mặt cũng nho nhỏ, mắt nho nhỏ nho nhỏ cái mũi cái miệng nho nhỏ, hợp lại thành một khuôn mặt có chút khôn khéo.

Trương Kỳ Kỳ đi toilet rửa tay.

Người một nhà ngồi cùng một chỗ xem tivi ăn trái cây nói chuyện phiếm.

Trương Lâm Lâm nói đến chuyện Trương Kỳ Kỳ lấy ra 12 vạn đặt cọc tiền nhà, Tiễn Tiểu Trân nở nụ cười đánh giá Trương Kỳ Kỳ, khen ngợi Trương Kỳ Kỳ nói: "Kỳ Kỳ, em cũng thật lợi hại! đi làm hai năm liền tích luỹ được 12 vạn!"

Trương Kỳ Kỳ cảm thấy cô ta nói gần nói xa dường như không có ý tốt, liền cười cười,nói: "Tôi mới đi làm hai năm, làm sao có thể tích lũy nhiều tiền như vậy? Ta mượn bạn học cũ đấy."

Tiền Tiểu Trân cầm lấy một quả chuối tiêu cắn một cái, giống như cười mà không phải cười nói: "Chị chỉ nói vậy thôi! quê chị bên kia, con gái ở bên ngoài làm công, một năm hai năm có thể cầm nhiều tiền như vậy, giống như đều là ở bên ngoài làm... Cái kia..."

Trương Kỳ Kỳ nghe lời cô ta nói, cảm thấy không đúng, lập tức liền nổi giận.

Chú thích

(1)

IMG

(2)

IMG
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện