Cẩn Hạo liếc nhìn vị muội muội đang luôn miệng thao thao bất tuyệt kia liền có chút bất lực, người ngoài coi đứa trẻ này là thiên kim tiểu thư dung mạo tuyệt thế tính nết dịu dàng thông minh hơn người nhưng với hắn muội muội này chắc chắn chính là tiểu quỷ nhỏ chuyên đi phá phách.


"Lần này ta về kinh thành thăm nhà, nhưng cũng nằm trong hội đồng chấm thi, muội còn không chăm chỉ ta liền đánh rớt muội"Cẩn Hạo không muốn tiếp tục câu chuyện ngốc nghếch này với muội muội của mình nữa liền nhanh chóng đứng dậy, rảo bước ra ngoài, trước khi rời khỏi cửa còn không quên để lại một câu cảnh cáo.

Lần này trở về, chính là do hắn nhận được mật thư của nhị muội Cẩn Nghiên muốn hắn mau chóng trở về kinh thành, trợ giúp Cẩn Y truy phu, nếu lần này không về nhất định sẽ không còn cơ hội nào tốt hơn nữa.

Muội muội hắn đã từng được người ấy dạy qua binh pháp, thư pháp, dẫn quân, điều binh, tất cả kiến thức mà một tham mưu nên có, hơn nữa muội ấy cũng rất có thiên phú về mặt này, người ấy đã khen muội ấy rất nhiều với hắn.


Muội muội hắn còn rất giỏi cưỡi ngựa, bắn cung nhất định ra sa trường cũng có thể tự bảo vệ mình một mạng.

Hắn biết muội muội nhất định sẽ đạt thành tích tốt trong cuộc thi này, nếu như người muội muội thích là Vân Hi, vậy hắn cũng an tâm phần nào.

Rời khỏi thư phòng của muội muội, hắn cũng có thêm phần an tâm đôi chút.


~~~Thì ra, cha hắn, Cẩn Nghiên, Cẩn Y đều một lòng một dạ muốn hắn đem Mặc Nhã Tịnh về làm vợ, nhưng làm sao hắn có thể chấp nhận một nữ nhân ác độc như vậy về làm vợ của mình cơ chứ? Nếu như năm ấy, mẫu thân của hắn không đính ước cho hắn cùng đại tiểu thư nhà Mặc Gia, thì hắn đã có thể cưới cưới nữ nhân mà hắn dành trọn cả trái tim nóng hổi của hắn cho nàng, làm sao hắn có thể quên đi cảnh nàng chết ô nhục ra làm sao, làm sao bảo hắn có thể cưới được một nữ nhân độc ác như Mặc Nhã Tịnh được.

.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện