Charlie nhẹ nhàng đi xuống nhà bếp. Đầu óc đã tỉnh táo hơn và nó đang đói ngấu. Nó bắt gặp Ông cậu đang ngồi bên bàn bếp, xơi thịt gà nguội ngắt với với đậu xanh và xà lách. Có một rổ bánh bột cuốn trên bàn và một chai rượu. Ly rượu to của Ông cậu Paton vơi còn một nửa.
Ánh sáng duy nhất trong phòng hắt ra từ một ngọn nến cắm trên chiếc chân đèn bằng bạc, chạm trổ cầu kỳ, đặt ở giữa bàn.
Ông cậu Paton nheo mắt nhìn xuyên qua đốm lửa đèn cầy. Cuối cùng ông nhận ra Charlie đang đứng xớ rớ trong bóng tối cạnh cửa.
"Vô đi, mày," Ông cậu Paton nói. "Thích gà không?"
"Thích không ấy ạ?" Charlie kéo ghế. "Giờ thì cái gì con cũng ăn hết."
Ông cậu Paton đưa cho nó một cái đùi gà trên dĩa và hỏi. "Hôm nay thế nào?"
"Kinh khủng," Charlie kể cho Ông cậu Paton nghe về những chìa khóa của cô Ingledew, về Manfred Bloor, và về vụ bị thôi miên quái đản.
Ông cậu Paton buông rơi cái nĩa. "Ý mày định nói với ta là mấy thằng ranh kia cố ngăn không cho mày tới tiệm sách?"
"Dạ, đúng vậy," Charlie nói. " Manfred rắp tâm lấy chìa khóa từ tay cô Ingledew trước con, và sau đó hắn sẽ đi tìm cái thùng. Hình như tất cả mọi người đều đang lùng kiếm cái thùng."
"Cần phải bảo vệ người phụ nữ duyên dáng đó, "Ông cậu Paton lầm bầm. "Nói cho ta biết đi, Charlie, tại sao mày lại nhất quyết giữ cái thùng phiền toái đó?"
"Dù bên trong nó chứa cái gì, thì cái đó cũng đã từng đem đổi lấy một đứa bé. Con muốn đổi đứa bé lại một lần nữa, để giúp cô Ingledew gặp lại được đứa cháu gái. Thật không công bằng tí nào nếu người bà con duy nhất của đứa bé lại không tìm ra nó, đúng không Ông cậu?"
"Ta tự hỏi tại sao người phụ nữ dễ thương ấy lại không đem cái thùng đi chuộc đứa bé về?" Ông cậu Paton trầm ngâm.
"Cô ấy mới nhận được cái thùng thôi mà," Charlie giải thích. "Trước đó thì người ta lừa cô ấy, nói dối cô ấy, làm cô ấy tẩu hỏa. Lúc có được cái thùng thì cô ấy đã bỏ vụ tìm kiếm từ lâu rồi."
"Xem ra mày biết nhiều đấy," Ông cậu Paton nói. Ông mang cái dĩa không để ra bồn rửa chén.
Ánh sáng duy nhất trong phòng hắt ra từ một ngọn nến cắm trên chiếc chân đèn bằng bạc, chạm trổ cầu kỳ, đặt ở giữa bàn.
Ông cậu Paton nheo mắt nhìn xuyên qua đốm lửa đèn cầy. Cuối cùng ông nhận ra Charlie đang đứng xớ rớ trong bóng tối cạnh cửa.
"Vô đi, mày," Ông cậu Paton nói. "Thích gà không?"
"Thích không ấy ạ?" Charlie kéo ghế. "Giờ thì cái gì con cũng ăn hết."
Ông cậu Paton đưa cho nó một cái đùi gà trên dĩa và hỏi. "Hôm nay thế nào?"
"Kinh khủng," Charlie kể cho Ông cậu Paton nghe về những chìa khóa của cô Ingledew, về Manfred Bloor, và về vụ bị thôi miên quái đản.
Ông cậu Paton buông rơi cái nĩa. "Ý mày định nói với ta là mấy thằng ranh kia cố ngăn không cho mày tới tiệm sách?"
"Dạ, đúng vậy," Charlie nói. " Manfred rắp tâm lấy chìa khóa từ tay cô Ingledew trước con, và sau đó hắn sẽ đi tìm cái thùng. Hình như tất cả mọi người đều đang lùng kiếm cái thùng."
"Cần phải bảo vệ người phụ nữ duyên dáng đó, "Ông cậu Paton lầm bầm. "Nói cho ta biết đi, Charlie, tại sao mày lại nhất quyết giữ cái thùng phiền toái đó?"
"Dù bên trong nó chứa cái gì, thì cái đó cũng đã từng đem đổi lấy một đứa bé. Con muốn đổi đứa bé lại một lần nữa, để giúp cô Ingledew gặp lại được đứa cháu gái. Thật không công bằng tí nào nếu người bà con duy nhất của đứa bé lại không tìm ra nó, đúng không Ông cậu?"
"Ta tự hỏi tại sao người phụ nữ dễ thương ấy lại không đem cái thùng đi chuộc đứa bé về?" Ông cậu Paton trầm ngâm.
"Cô ấy mới nhận được cái thùng thôi mà," Charlie giải thích. "Trước đó thì người ta lừa cô ấy, nói dối cô ấy, làm cô ấy tẩu hỏa. Lúc có được cái thùng thì cô ấy đã bỏ vụ tìm kiếm từ lâu rồi."
"Xem ra mày biết nhiều đấy," Ông cậu Paton nói. Ông mang cái dĩa không để ra bồn rửa chén.
Danh sách chương