Tiếp đến.

Một tòa đan lô ba chân cũ kỹ, chạm khắc âm dương bát quái họa tiết, lớn bằng với Man Tượng Vương, được vận chuyển xuống.

Và đặt ngay giữa trung tâm quảng trường, cũng là trung tâm của trận pháp.

“Còn tiếp tục đứng đó mà nhìn ngắm, lát đừng hỏi sao mà không có phần của ngươi.” Tử Vũ không vội vàng động thủ, quay đầu nhìn hướng những người đứng ngoài coi, khó hiểu nói.

Cả quảng trường nhìn lấy nhau, không biết Tử Vũ hắn là đang nói đến người nào.

Thì từ trong đám người, một giọng nói cợt nhả vang lên:

_Ai nha, oan uổng quá, đại ca của ta ah.

Từ trong đám người, một hình bóng quen thuộc với Kim Tước Thành mười mấy năm xuất hiện.

“Lúc nãy, ta cũng đã tính xong pha, ra hỗ trợ đại ca ngươi giải quyết tên đó.

Nhưng khổ nổi, mấy bóng hồng của ngươi, uy thế quá mức mạnh mẽ bá đạo rồi, ta nào đâu dám tò mò chạy vào ah.

Mà công nhận, đại ca ngươi thật sự là có tài đâu, cùng một lúc thế mà lại vào tay được nhiều tuyệt thế mỹ nhân bại hoại như thế.

Khâm phục, khâm phục.

Ngày nào rảnh rảnh, xin chỉ giáo tiểu đệ vài chiêu với.”

“Ta ta mới không phải nữ nhân của hắn. Tên da đen miệng thối chết tiệt nhà ngươi.

Từ trên xuống dưới, không có một cọng lông trắng, bảo sao không có người ưa.” Y Dung nghe nói vậy, xù lông lên, tức giận la to.

Vẫn cái nước da ngâm đen, nụ cười thoải mái tự tự tin.

Vấn cái dáng vẻ, điệu bộ bất cần đời, không quan tâm mọi thứ xung quanh.

Cùng cái miệng thối, khiến người nghe không nhịn được, muốn đánh cho nhừ tử, chết quách đi cho rồi.

Người Tử Vũ nói tới, đột ngột xuất hiện nơi đây, không ai khác, chính là Phương Bá Thiên.

Tên này, từ sau khi được Tử Vũ hắn giao cho nhiệm vụ thu thập Mộc Hoa, đã mất tích vô tung vô ảnh cả mấy tháng trời.

Theo thông tin tình báo của Nhân Gian Lầu.

Bá Thiên đã cực kỳ chăm chỉ, cần mẫn, chạy tìm khắp nơi, thu thập lấy những gì mà Tử Vũ muốn có.

Nhờ vận khí của khí vận chi tử.

Hắn đã rất thành công, thu thập được rật nhiều nguyên vật liệu.

Thậm chí là hàng hóa Tử Vũ nhờ Nhân Gian Lầu đưa cho Bá Thiên, cũng đã an toàn trót lọt, không có vấn đề gì chuyển tay cho hắn.

Tử Vũ trước khi tham gia bí cảnh, từng nhờ người, âm thầm gọi Bá Thiên trở về.

Nhưng đến nay vẫn bặt vô âm tín.

Như nếu không có Kim Nhan lúc đó giám khống toàn trường.

Tử Vũ hắn cũng không thể nào tưởng tượng được, Bá Thiên tên này, thế mà lại về và đã ở đây từ rất lâu.

“Đồ đâu?” Tử Vũ không quanh co lòng vòng, nghiêm túc trực tiếp hỏi.

Bá Thiên nghe thế, không để ý Y Dung tức giận đòi hơn thua, nhanh chóng từ trong túi trữ vật, chất ra từng đống dược liệu.

_Còn có vài thứ số lượng hơi nhiều, ta thả ra ở đây luôn sao? “Mấy thứ đó dùng để luyện chế thể đan, tạm thời không cần đến, cứ giữ ở đó đi.”

Tử Vũ từ trước, vì để tránh sự chú ý của nhiều người, đã nhờ tình báo, căn dặn rõ ràng một số dược liệu nhất định, để Bá Thiên lấy ra.

Nếu không, với tính cách tên này.

Cùng một lúc thả ra hết, chắc chắn sẽ gặp rất nhiều phiền phức không mong muốn.

Đồng thời, cũng gây nên sự nghi ngờ cho Bá Thiên hắn.

Bởi Mộc Hoa, tại sao cần nhiều mà lại không dùng đến, thật sự là một câu hỏi khó trả lời rõ ràng được.

Với cái mũi thính như chó của Bá Thiên, tám chín phần sẽ nhìn ra vấn đề ah.

Sau khi lò luyện đan được chuyển xuống, Kha lão đã thuần thục bỏ linh thạch vào, nhiên hỏa, khởi động nó lên.

Tử Vũ thấy lò luyện đủ nóng, ẩn ý để Bá Thiên lùi xa.

Tiếp theo, hắn ôm Khả Ái lên.

Rồi trong sự ngạc nhiên của tất cả mọi người, hẳn đột ngột thảy nàng vào trong đó.

Làm vậy, không có nghĩa là khiến Khả Ái đi tự sát.

Vì Địa Nham Gấu Trúc, sinh ra vốn đã sống trong hỏa diễm, địa nhiệt, nên chút lữa lớn như thế này, căn bản chưa thể nào làm tổn thương được nàng.

Tử Vũ để nàng vào trong, cũng bởi kế hoạch luyện đan, mà hắn đã cùng Y Nha, Huyền Linh, suy tính kỹ lưỡng mà thành.

“Khả Ái, Thú Hỏa.” Tử Vũ cẩn trọng nhìn lò luyện đan nói.

Khả Ái ngơ ngác ngồi ở bên trong, khi nghe được chỉ lệnh, lập tức vận động hai tay của mình.

Hỏa diễm trong lò luyện, theo tay của Khả Ái, bắt đầu tu hợp lại, nhanh chóng tăng cao nhiệt độ.

“Lâu Chủ, thêm linh thạch, ổn định vận chuyển.”

Thấy lửa thế không đáp ứng nổi nhu cầu của Khả Ái, Tử Vũ la to.

Kha lão gật đầu tỏ vẻ hiểu, rồi từ trong nhẫn trữ vật, lấy ra linh thạch, mây trôi nước chảy bỏ vào trong.

“Trời ạ, lần này thế mà lại là lục phẩm, lục phẩm cấp linh thạch ah.” Người ngoài xem, không nổi kinh hãi nói.

Cuộc đời họ, mấy lần có thể thấy loại linh thạch cấp bậc như thế này?

Đáp án là không có lần nào cả ah.

Nếu không dựa trên các tư liệu, cùng sách vở miêu tả, chắc chăng bao giờ, người ở đây có thể nhận ra, thứ này đâu.

Linh thạch lục phẩm, đã chạm đến cảnh giới tinh khiết, thuần túy nhất của linh lực.

Người tu luyện tầm thường, không phải muốn thấy là có thể thấy.

Vậy mà Lâu Chủ giờ đây, vì Tử Vũ, thế mà lại xuất vốn, bỏ ra thứ quý giá đến nhường này cho hắn.

Rốt cuộc thì mối quan hệ của họ là như thế nào, và đan dược luyện chế phẩm cấp ra sao, lại vận dụng trận thế to lớn đến như thế ah.

Lữa thế, nhờ hai viên lục phẩm linh thạch, giờ đây càng cuồng nộ, mạnh mẽ cháy lên.

Khả Ái từ từ kiểm soát lấy nó, ngưng tụ thành một quả cầu lửa khổng lồ.

Rồi tiếp tục ngưng ép hỏa thế nhỏ đi, cho đến khi chỉ to bằng một trái bóng.

Hỏa cầu theo sau, từ đỏ chuyển cam, từ cam chuyển vàng.

Lại dàn trở thành một màu tím trắng cực kỳ đặc biệt.

Kỹ năng Thú Hỏa của Khả Ái.

Nói đúng hơn, là một loại hỏa diễm.

Hỏa diễm trên đời, thường phân thành hai loại.

Loại thứ nhất là thiên địa hỏa, sinh ra từ đất trời.

Do hoàn cảnh sinh ra tác động, mà cụ bị nhiều loại thuộc tính, chức năng kỳ dị, khó lường.

Loại thứ hai là linh hỏa, hay còn gọi là dị hỏa.

Hỏa diễm này, tương tự với thiên địa hỏa, nhưng đã sinh linh trí, trở thành linh thú, uy năng thì lại cường đại gấp nhiều lần, so với thiên địa hỏa.

Cuối cùng là thú hỏa.

Được hình thành từ trong cơ thể các loại Dã quái, hoặc Linh thú.

Uy năng thường yếu hơn dị hỏa, nhưng lại dễ dàng kiểm soát hơn thiên địa hỏa, công dụng càng phồn đa, rộng lớn rất nhiều lần.

Đồng thời, bất kỳ linh sủng, dã quái nào, không phân biệt thuộc tính hay giống loài, đều có xác suất xuất hiện, ngưng tụ ra loại thú hỏa này.

Tiềm lực Khả Ái rất cao, từ nhỏ đã thành công ngưng tụ ra thú hỏa của riêng mình.

Loại thú hỏa này, về tấn công lẫn phòng thủ cực kỳ cường đại, thậm chí có thể gây nguy hiểm, uy hiếp cho các hệ khắc chế lấy nàng.

Nhưng với nhiệt lượng kỳ cao, cùng hiệu ứng của mình, tác dụng lớn nhất của nó, chính là dùng vào cho việc luyện đan và luyện khí.

[Vật phẩm: Thú Hỏa – m Dương Tử Hỏa.

Công dụng:

Tử Sắc Nhiệt: Tiêu trừ, đốt cháy tất cả các loại độc tố, hiệu ưng có hại cho chủ nhân.

m Dương Phân Sinh: Hỏa này có âm dương thuộc tính, nên có thể đốt cháy không ngừng, liên tục ngưng luyện.

Khống Hỏa Tranh Tranh: m Dương Tử Hỏa cực kỳ cao cấp, có thể khiến chủ nhân nó điều khiển được hầu như tất cả mọi loại hỏa diễm yếu hơn, bất chấp nhiệt lượng là bao nhiêu.]
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện