Hai người Tiết Lăng Vân cùng Lý Ngọc Chân đều đờ người ra, Tống Ngọc Dao khẽ hừ một tiếng, nói:
- Sư muội, ngươi tưởng ta không biết ý nghĩ của ngươi sao? Ngươi dám đem đệ tử của chính mình đem gả cho nam nhân của mình, ta phục ngươi rồi đấy. Đã vậy, tỷ tỷ sẽ đáp ứng tâm nguyện của ngươi, dù sao tiểu cô nương kia cũng rất thích Lâng Vân, gả nàng cho Lăng Vân cũng được!
Tống Ngọc Dao đã suy nghĩ rất nhiều mới nói ra những lời này, nàng cùng Lý Ngọc Chân đều là vợ của Tiết Lăng Vân, Lâm Phượng Vũ là đệ tử của Lý Ngọc Chân, mặc kệ bọn hắn nói thế nào cũng không thể trốn tránh được Lâm Phượng Vũ.
Đến lúc đó ba người đi đến đâu thì phía sau cũng có một cái đuôi nhỏ, một ngày nào đó cũng sẽ có chuyển xảy ra thôi, hơn nữa Lý Ngọc Chân ở một bên trợ giúp, Tiết Lăng Vân sớm muộn gì cũng chấp nhận tiểu cô nương đó.
Để cho bọn họ lén lén lút lút, còn không bằng mặc kệ Lý Ngọc Chân cùng Lâm Phượng Vũ, để cho Lâm Phượng Vũ cũng làm nữ nhân của Tiết Lăng Vân.
Tiết Lăng Vân vừa mừng vừa sợ, hắn đối với Lâm Phượng Vũ đã có một chút cảm giác kỳ dị, bất quá hắn cũng không muốn cùng Lâm Phượng Vũ phát sinh chuyện gì, mấu chột là vì Tống Ngọc Dao, hắn không muốn khiến cho Tống Ngọc Dao không vui.
Nghe được lời của Tống Ngọc Dao, Tiết Lăng Vân nhịn không được hôn lên cái miệng nhỏ nhắn của Tống Ngọc Dao, hung hăng an ủi giai nhân trong ngực mình, qua một lúc lâu, hai người mới chịu tách ra.
Tiết Lăng Vân nói:
- A Dao! Ngươi yên tâm đi, chuyện về Nhược Vũ chỉ là ngoài ý muốn mà thôi, sau này sẽ không có chuyện như vậy nửa đâu. Ta có mấy người các người là quá đủ rồi, ta tuyệt đối sẽ không yêu thích nữ nhân khác một cách dễ dàng!
Tống Ngọc Dao thò tay ôm chặc lấy Tiết Lăng Vân, nghe được lời hứa của phu quân mình, trong lòng nàng liền cao hứng.
- Ha ha ha ha...
Tiết Lăng Vân đột nhiên lại cười ha ha, hắn vỗ vỗ mông Tống Ngọc Dao, đột nhiên nói:
- A Dao! Chân nhi! Ta lần này học được rất nhiều song tu thuật từ Nhược Vũ, chúng ta nên hảo hảo thử nghiệm một chút!

Hắn vừa nói vừa hành động, một tay của hắn thò vào trong áo của Tống Ngọc Dao, vuốt ve làn da mềm mại tráng loáng của nàng, nhẹ nhàng đặt Tống Ngọc Dao xuống dưới thân, một lúc sau, một loạt những âm thanh rên rỉ đầy mị hoặc vang lên trong nhà trúc.
Tiết Lăng Vân cùng Tống Ngọc Dao, Lý Ngọc Chân ở trong nhà trúc hoan ái với nhau, khiến cho Lâm Phượng Vũ không thể yên tĩnh tu luyện được, căn nhà trúc mà Lâm Phượng Vũ đang ngồi ở rất gần căn nhà trúc của ba người Tiết Lăng Vân, mà ba người Tiết Lăng Vân căn bản không hề đề phòng, dù sao bọn họ đã quyết định "tiếp thu" tiểu cô nương này rồi.
Lâm Phượng Vũ là tu chân giả, thính lực của nàng mạnh hơn người bình thường gấp mấy lần, nên nàng nghe rất rõ ràng những âm thanh rên rỉ đầy mê hoặc đang phát ra từ căn nhà trúc đó.
Đấy là âm thanh do hai người nữ nhân phát ra, một người là Tống Ngọc Dao, người còn lại là sư phụ của mình Lý Ngọc Chân.
Khuôn mặt của Lâm Phượng Vũ đỏ bừng lên, tuy nhiên nàng vẫn là xử nữ, nhưng nàng cũng hiểu được những âm thanh đó đại biểu cho việc gì.
Xem ra, những gì mình đoán chính là sự thật, Tiết sư ca vậy mà cùng với sư phụ mình và Tống sư bá có quan hệ thân mật với nhau, ba người bọn họ bây giờ đang ở trong căn nhà trúc đó làm cái chuyện rất xấu hổ đó...
- Tên bại hoại này, ngay cả sư phụ cùng sư thúc của mình cũng không tha!
Lâm Phượng Vũ mắng nhỏ một câu.
Bàn tay nhỏ bé của Lâm Phượng Vũ đang đùa giởn vạt áo của mình, sắc mặt biến thay đổi liên tục, không biết nàng đang suy nghĩ chuyện gì.
******
Sáng sớm hôm sau, Lý Ngọc Chân đến thăm đệ tử của mình một chút, nàng phát hiện khuôn mặt của Lâm Phượng Vũ có chút tái nhợt, nhịn không được hỏi:
- Phượng Vũ! Sắc mặt của ngươi không được tốt lắm, tối hôm qua ngươi tu luyện gặp phải vấn đề gì sao? Lâm Phượng Vũ khẽ lắc đầu, cố nặn ra nụ cười, nói:
- Không có, ta tu luyện rất tốt! Sư phụ, ta không muốn ở Ngọc Trúc Phong này nữa, ta có chút không quen cho lắm, ta cảm thấy ta nên quay trở về Thiên Linh Phong thì tốt hơn!
- Ah!
Lý Ngọc Chân cẩn thận đánh gí đệ tử của mình, nàng mơ hồ đã đoán được cái gì đó rồi, mặt nàng hơi đỏ lên, bất quá vẫn mỉm cười nói:
- Phượng Vũ! Không phải trước đây ngươi nói ngươi rất thích Tiết sư ca sao? Hắn bây giờ đang ở tại Ngọc Trúc Phong, ngươi sau này nên ở lại đây mới đúng ah!
- Này...
Lâm Phượng Vũ kỳ quái nhìn sư phụ của mình, nàng cắn răng, nói:
- Thế nhưng mà...!
Nàng không thể nói tiếp được nữa, có mấy lời nàng không cách nào nói ra được.
Lý Ngọc Chân nhẹ nhàng cười, nói:
- Phượng Vũ! Ngươi nói cho sư phụ nghe, ngươi còn yêu thích Tiết sư ca không?

Lâm Phượng Vũ nhẹ gật đầu, nói:
- Ta vẫn rất thích hắn! Ta vốn dĩ tưởng rằng mình bắt đầu thích hắn sau lần Tỷ Võ Luận Đạo đó, nhưng nghĩ lại mới thấy được ta đã thích hắn từ khi còn nhỏ, lúc đó ta hay bắt nạt hắn chỉ là muốn hắn chú ý đến ta mà thôi!
Lý Ngọc Chân mỉm cười, yên lặng nghe Lâm Phượng Vũ nói, sau khi nghe xong thì nàng gật đầu, nói:
- Vậy ngươi tai sao lại muốn rời khỏi Ngọc Trúc Phong? Yên tâm đi, sư phụ sẽ giúp ngươi đến được với Lăng Vân. Lăng Vân là một nam nhân tốt, thật ra... thật ra sư phụ cũng rất thích hắn!
Lâm Phượng Vũ sững sờ, nàng ngẩng đầu nhìn chắm chú sư phụ của mình, nhìn thấy mặt của Lý Ngọc Chân đỏ bừng, Lâm Phượng Vũ cắn răng, nói:
- Sư phụ, ngươi cùng Tiết sư ca... các ngươi... các ngươi đêm qua đã làm cái gì vậy?
Lý Ngọc Chân cực kỳ xấu hổ, xem chuyện tối hôm qua đã bị đệ tử của mình nghe được rồi, nàng nhẹ nhàng ôm đệ tử của mình vào ngực, thấp giọng nói:
- Phượng Vũ, coi bộ ngươi đã biết hết rồi. Sư phụ muốn cùng ngươi cả đời này không rời xa nhau, chúng ta sẽ cùng nhau lấy Lăng Vân, ngươi thấy thế nào?
- A...!
Lâm Phượng Vũ kinh hô.
Nàng biết rõ quan hệ giữa Lý Ngọc Chân cùng Tiết Lăng Vân, nàng vốn dĩ đã chuẩn bị rút ra khỏi chuyện này, ai ngờ sư phụ của mình lại nói ra mấy lời này.
- Sư phụ, ngươi... ngươi nói cái gì vậy? Chúng ta... chúng ta là thầy trò đấy?
Lâm Phượng Vũ không biết nên nói gì nữa.
- Thầy trò thì sao chứ, dù sao ngươi cũng yêu thích Lăng Vân, ta lại không thể nhìn ngươi đau khổ như vậy được!

Lý Ngọc Chân ôm Lâm Phượng Vũ, nhẹ nhàng nói.
Lâm Phượng Vũ vừa mừng vừa sợ, nàng vẫn không thể tin được, lại có chút không thể tiếp nhận, chẳng lẽ mình thật sự phải cùng sư phụ đồng thời gả cho Tiết Lăng Vân. Lý Ngọc Chân còn là sư phụ của mình...
- Phượng Vũ, ngươi cùng với sư phụ sau này sẽ mãi mãi không rời xa nhau, chúng ta cùng nhau hầu hạ phu quân thật tốt, ngươi thấy có được không?
- Được!
Cuối cùng Lâm Phượng Vũ cùng chấp nhận.
Nàng có chút xấu hổ, nàng cùng sư phụ của mình cùng nhau lấy một người nam nhân, đúng là có chút khó xử.
Qua một lúc lâu, Lâm Phượng Vũ lo lắng nói:
- Sư phụ! Nhưng... nhưng Tiết sư ca có thích ta không. Lúc nhỏ ta hay bắt nạt hắn, hắn luôn luôn không thích ta!
Lý Ngọc Chân đã thuyết phục được Lâm Phượng Vũ, nàng cũng thả được tảng đá đang đè lên tâm thần của mình xuống, sau này có đệ tử của mình tham gia vào, hai thầy trò mình hợp lực lại, nhất định có thể chiếm được một phần tình cảm trọng yếu trong lòng của Tiết Lăng Vân.
Nghe được Lâm Phượng Vũ hỏi, Lý Ngọc Chân cười duyên nói:
- Yên tâm đi! Thật ra Lăng Vân cũng rất có hảo cảm với ngươi, sư phụ có thể cảm giác được hắn cũng động tâm với ngươi, sau này ta sẽ cố gắng tác hợp cho các ngươi!
******
Bên trên Ngọc Trúc Phong, mấy người Tiết Lăng Vân có quan hệ thân mật với nhau, những chuyện này mấy người khác ở Trường Sinh Môn đương nhiên không thể biết được.
Mấy người Tiết Lăng Vân cũng chẳng quan tâm đối với những sự tình bên ngoài Ngọc Trúc Phong, bọn họ cũng không biết trên Phiêu Miểu Phong bây giờ đã xảy ra một việc đại sự.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện