Trans: LinhNhi

Ngay khi luồng ma khí này xuất hiện, Bạch Tiểu Hồ đã cảm thấy nó vô cùng dày đặc. Điều này có nghĩa là con zombie sắp xuất hiện này mạnh hơn rất nhiều so với những con zombie cô đã gặp trước đó.

Vì vậy cô cũng không thèm suy nghĩ nhiều nữa, lúc ma khí trở nên dày đặc hơn, vào thời điểm trong giữa luồng ma khí xuất hiện một thứ hình người, cô trực tiếp nắm lấy chiếc váy, làm thành một chiếc roi, con zombie kia nhoáng cái đã bị đánh bay.

Roẹt...

Váy cũng bị rách rồi.

Bạch Tiểu Hồ tiếc nuối, mặc dù cô không thích bộ váy kỳ quái này nhưng sau khi dạo qua rất nhiều cửa hàng thì đây là bộ duy nhất cô có thể mặc, cũng tương đối hiếm.

Có vẻ như hiện tại loài người muốn mặc quần áo mới cũng là điều không dễ dàng.

Lại nói đến con zombie bị đánh văng vào cửa hàng đối diện kia, đập bể không biết bao nhiêu đồ vật. Bạch Tiểu Hồ cảm thấy chắc là một lúc nữa nó cũng không bò dậy được, vừa định quay người đi thì lại nhìn thấy ma khí trong cửa hàng đối diện, đồng thời xung quanh cô lại nổi lên một cơn lốc khác, là ma khí ngưng tụ lại.

Không phải chứ...

Lần này còn nhanh lần trước, một thân ảnh mơ hồ xuất hiện lao về phía Bạch Tiểu Hồ.

Bạch Tiểu Hồ nhanh chóng lùi lại, móng vuốt của zombie cọ qua cánh tay cô, bị ký hiệu trên pháp y của cô làm chấn động, ma khí bị đánh vỡ, lộ ra năm ngón tay dày và cứng, nhưng ma khí lại ngay lập tức tràn ra, bao phủ lấy bàn tay của nó.

Con zombie gầm lên một tiếng, không hề sợ hãi lao tới một lần nữa.

Một nửa chiếc váy trong tay Bạch Tiểu Hồ đã trở nên vô dụng, cái ba lô màu vàng sau lưng cô nảy lên một cái, là gà con muốn ra tay hỗ trợ cô đánh nhau. Cô vỗ vỗ cái túi: "Không sao, ta làm được." Cô ném chiếc váy đi, xuất ra linh khí trên lòng bàn tay rồi lại tiếp cận đánh bay đám ma khí kia.

Lần này nó bay xa đến bảy tám mét, nhưng chưa kịp rơi xuống thì con zombie đã biến mất. Trái tim Bạch Tiểu Hồ nảy lên, đột nhiên quay người lại, sau lưng cô lại có một cơn lốc khác.

Bạch Tiểu Hồ giơ chân lên đá một cái nhưng rất nhanh, con zombie vừa biến mất ở đằng xa kia lại xuất hiện bên cạnh cô, giống như nó đã nhận định cô, không thèm quan tâm đến những người đã chạy vào trong phòng kia.

Bạch Tiểu Hồ có chút khó chịu, ồn ào cái gì chứ, xé không được đúng không?

Cô quả thực thiếu kinh nghiệm thực chiến, bị thứ ma khí dày đặc này làm cho nghẹt thở, trong lòng cô nghĩ, không đuổi được ngươi chẳng nhẽ còn không thể đập chết ngươi hay sao?

Huynh trưởng nói, nhất lực hàng thập hội*, gặp phải một đối thủ linh hoạt xảo quyệt thì không cần so kỹ xảo với hắn, phải nắm bắt cơ hội khống chế hắn, sao đó mạnh mẽ mà đập chết hắn!

*nhất lực hàng thập hội: một kẻ mạnh có thể đánh bại mười người có võ công.

Sau đó anh dạy cho muội muội, người có bộ não không được thông minh cho lắm, kỹ năng đánh đấm cũng không thể chống lại đối thủ, một bí quyết cực kỳ mạnh mẽ siêu hữu dụng.

Bạch Tiểu Hồ nhìn thấy đoàn hắc khí kia trong nháy mắt lại hợp thành một luồng ma khí, hai tay rất nhanh làm ra một cái bí quyết.

Trong cửa hàng quần áo, một nhóm người đang sắp xếp xong cho những người bị thương, Phan Cốc lập tức nói: "Chúng ta đi giúp đỡ!"

Cậu ta nói xong ngay lập tức lao ra ngoài, nhìn thấy con zombie hệ không gian xuất hiện trước mặt Bạch Tiểu Hồ. Cậu duỗi tay ra, một luồng khí lạnh màu trắng phóng ra quét qua con zombie, ngay lập tức đóng băng nó thành một khối băng khổng lồ.

Tuy nhiên, cậu ta còn chưa kịp thả lỏng thì ngay sau đó, con zombie trong khối băng kia biến mất, chỉ còn lại khối băng lơ lửng trong không trung.

Phan Cốc biến sắc.

Chẳng bao lâu sau, con zombie lại xuất hiện ở một nơi khác.

Những người khác cũng chạy ra ngoài, một nam sinh trong số đó lập tức ngồi xổm xuống, dùng bàn tay vỗ xuống đất, năng lượng truyền đi, nơi con zombie đang đứng nhanh chóng trở thành một đầm lầy, làm con zombie bị vùi lấp hơn 10cm, còn có những chiếc xúc tu tóm lấy chân của nó.

Một cô gái khác cũng lập tức phóng ra hai ngọn lửa trói lấy nó, cuối cùng một nam sinh nữa vung tay lên, những lưỡi kiếm làm từ gió phóng ra như mưa sao băng, chém vào người con zombie.

"Thành công rồi!" Bọn họ còn chưa kịp vui mừng thì ngay sau đó con zombie lại biến mất, xích lửa trói vào không khí, những xúc tu bằng bùn cũng mất đi mục tiêu rơi trở lại trong đầm lầy, những lưỡi kiếm từ gió lại chém vào đất.

"Vẫn không tóm được nó!" Cô gái hệ hỏa chửi bới: "Thật là khó ứng phó!"

Bạch Tiểu Hồ theo dõi hành động của bọn họ, có chút kinh ngạc vì năng lực của mấy người này, đồng thời trong lòng cũng âm thầm gật đầu, con zombie này thật xảo quyệt.

Bí quyết trên tay đã hoàn thành, cô vô cùng tự tin.

Vì vậy khi con zombie xuất hiện một lần nữa, cô bước lên trước, một tay nắm lấy cẳng tay của con zombie, một tay khác nắm chặt bắp tay phải của nó rồi nâng nó lên, tạo thành một hình bán nguyệt hoàn hảo, sau đó đập thật mạnh nó xuống đất.

Sàn đá hoa của khu phố thương mại vỡ tan tành.

Thời gian như tĩnh lặng trong giây lát.

Phan Cốc và những người khác trợn tròn mắt và há hốc mồm.

Bọn họ không nhìn thấy luồng ma khí màu đen kia, thứ họ nhìn thấy là một con zombie màu trắng xanh với móng vuốt sắc nhọn, có thể dễ dàng xé nát da thịt con người, cái miệng há to có thể cắn đứt cổ người khác.

Nhưng mà cô gái mặc đồ trắng kia đã nắm lấy nó, nhấc lên rồi đập xuống.

Soạt... bịch!

----------

Truyện được cập nhật nhanh và đầy đủ trên https://diemsaccung09092002.wordpress.com

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện