Chương 573: Chỉ đem theo 100 người Bình minh rồi hoàng hôn.

Hai ngày trôi qua trong chớp mắt.

“Cuối cùng cũng đến rồi.”

Vũ Hoàng Minh nhìn về phía mặt trời đang từ từ mọc lên từ phía đông, anh hít một hơi thật sâu.

“Đúng vậy, cuối cùng cũng đến rồi.”

Liễu Quân cười nhạt.

“Đi thôi, đừng lề mề nữa, tôi đã đợi không nổi muốn vặt đầu mấy tên rùa con đấy Dương Cửu vung cây búa lớn trong tay, trên không trung vang lên tiếng bung nồ.

Lư Thụy Lâm đút hai tay vào túi quần, cười khúc khích, không nói gì: Tuy nhiên, nguồn sát khí mãnh liệt ần trong mắt anh ta không thể che giấu dù chỉ là một chút.

Vũ Cuồng ngược lại không có biểu hiện gì, vẻ mặt rất bình tĩnh.

Trong tay ông ấy cũng không cầm thứ vũ khí gì, nhưng Vũ Hoàng Minh biết, ông ấy có thề dễ dàng hạ gục đối thủ mà không cần dựa vào vũ khí.

Cái sức tấn công tinh thần đó, ngay cả bản thân anh cũng không chịu đựng nổi.

Càng không cần nói đến những người khác.

“Các tướng sĩ nghe lệnh!”

‘Vũ Hoàng Minh tiến lên một bước, nhìn vào chín mươi lăm mãnh tướng đứng đầu là Tiêu Quân, Lưu Chí và những người khác.

“Vâng!”

Mọi người đồng thanh ht lên.

“Trận này chỉ được phép/ thắng, không được phép thua!”

“Có thề làm được không?”

Vũ Hoàng Minh hằn giọng xuống hét vang, giọng nói vang lên tận mây xanh.

Những người này đều được bọn họ tuyển chọn kỹ lưỡng.

Mỗi người đều có thực lực của một đại soái chín sao.

Hơn nữa, bọn họ đã đạt tới cấp bậc nội kình, chỉ cần đối phương không phái ra cao thủ cấp.

bậc ám kình, thắng thua đều khoảng 50%.

“Có thể!”

Tiêu Quân và những người khác ngầng mặt lên trời và hét lớn.

“Xuất phát!”

Vũ Hoàng Minh vẫy tay một cái, toàn quân lên xe chiến, chạy xe về vị trí trung tâm chiến trường.

Những người từ Tuyết Châu và Thương Châu sớm đã đến trị ví trung tâm chiến trường.

Dẫn dầu là Kirock, theo sau đó là Mộ Dung Anh Nguyên, Sonic và những người khác.

Ở phía sau, chính là hơn 90 tuyển thù mà bọn họ đã lựa chọn ra.

Mỗi người đều đạt đến cấp bậc nội kình đình cao.

Mà vị trí 5 km phía sau bọn họ chính là một đại quân hàng triệu người.

Một đại quân khí thế ngút trời ùn ùn kéo đến.

Đội quân ấy đứng thành các đội ngũ vuông văn khác nhau, đứng phía trước nhất là các chiến sĩ với trang bị hạng nặng, mỗi người đều mặc áo giáp hạng nặng, cầm vũ khí hạng nặng trên tay.

Phía sau đội ngũ chiến sĩ trang bị hạng nặng là đội ngũ xe chiến.

Hàng vạn chiếc xe chiến được bố trí chỉnh tề ngay ngắn, gần như chiếm phạm vi đến vài km.

Cuối cùng là xe tăng và máy bay chiến đấu.

Đưa tẩm mắt về phía xa, nó chiếm hàng ngàn km vuông của cả bình nguyên.

“Bọn họ còn dám tới sao?”

Sonic cười nhạt, khẽ vung thanh đao cầm trên tay xuống.

Một sợi tóc dễ dàng bị cắt ra, ngay cả mặt đất cũng bị cắt một đường dài.

“Bọn họ nhất định sẽ đến, nhất định!”

Kirock cười nhạt, đặt cây vũ khí giống như: một cây pháp trượng trong tay dựng đứng xuống đất.

Mộ Dung Anh Nguyên không nói gì, nhưng ánh mắt lại nhìn về phía đại lộ phía xa.

“Xem ra, đã tới rồi!”

Trong tắm mắt của bọn họ, hai mươi chiếc xe mang theo khói bụi cuồn cuộn đi về hướng này.

Trong mỗi chiếc xe, có năm người ngồi.

Vốn dĩ nghĩ rằng, phía sau những xe tăng này hẳn phải còn cả một đại quân.

Thế nhưng nửa phút sau, bọn họ cũng không thấy những người chiến sĩ phía sau những xe tăng này.

“Lẽ nào chỉ 100 người bọn họ tới đây thôi sao?”

Sonic sững người trong chốc lát, những ngưỡi này không sợ bị bọn họ bao vây sao?

“Được lắm!”

“Có bản lĩnh!”

“Dám chỉ đem theo 100 người đến đây, là chúng ta đánh giá thấp bọn họ rồi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện