Chương 192

Các gia tộc giàu có của một nửa Dương Hải tập hợp phong sát tập đoàn Phong Vân Đây là tin cực sốc, lập tức lan khắp phố lớn ngõ nhỏ, nhất thời khiến lòng người hoang mang.

Tuy nhiên, tập đoàn Phong Vân không có bất kỳ phản kích nào, tất cả dự án đều ngừng, đều gặo khó khăn.

Cứ cái đà này thì sẽ không bao lâu nữa nó sẽ bị đóng cửa!

Tuy chỉ là một công ty chi nhánh, nhưng đối với tập đoàn Phong Vân mà nói cũng là sự sỉ nhục lớn.

Lâm Kiều Như biết nguyên nhân hậu quả cảu chuyện này thì trong lòng áy náy vô cùng.

Vì liên quan mình mới khiến Hạng Hồng Vũ làm to chuyện, thậm chí ảnh hưởng tới công ty … Nhiều lần cô muốn tới tìm chủ tịch Phong Vân để xin lỗi.

Nhưng chủ tịch luôn không có ở công ty, khiến hy vọng của cô cũng tan vỡ.

Cùng lúc đó.

Buổi họp thường niên tổ chức tại nhà họ Hạng cũng thành tiêu điểm của thành phố.

Nhà họ Hạng cắm rễ ở Dương Hải đã hơn trăm năm, đâm chồi nảy lộc, nhân khẩu đông đúc, thế hệ mai sau đông vô kể, mỗi lần đều tổ chức cuộc họp thường niên long trọng. Nhưng lần này rất nhiều gia tộc giàu có hiển hách đều chuẩn bị quà cáp long trọng, vì số người tham dự mà tranh giành vỡ đầu.

Nguyên nhân rất đơn giản…

Nhà họ Hạng, tung chiêu! Ai cũng nhìn ra, Hạng Hồng Vũ đã là Tiềm Long Tại Uyên, một bước lên trời! Chỉ riêng thân phận trại Thần Sách cũng đủ khiến anh ta hiện ngang tại Dương Hải!

Đừng nói Dương Hải, nhìn toàn bộ tỉnh Thiên Nam, có rất ít thiên kiêu có thể so sánh với Hạng Hồng Vũ!

Điều quan trọng hơn là, chỗ dựa phía sau của anh ta là chiến thần Thiên Sách trong truyền thuyết, đây mới có thể triệu tập nhiều gia tộc giàu có.

Chẳng mấy chốc đã tới ngày họp thường niên của nhà họ Hạng Đột nhiên có một chiếc Mercedes Benz màu đen đậu trước cổng biệt thự 66 ở Galaxy.

Một người đàn ông to lớn mặc vest từ trên xe bước xuống, dáng vẻ rắn rỏi, thoạt nhìn không đẹp mắt.

“Anh là ai, anh muốn làm gì?” Lâm Kiều Như tỏ ra cảnh giác, vô thức lùi về Lúc này, Tần Vũ Phong từ trong nhà đi ra. sau.

“Tôi là thuộc hạ của cậu chủ Hạng, mời hai người tham gia cuộc họp thường niên của nhà họ Hạng!”

Người đàn ông to lớn mặc đồ vest thấp giọng nói.

“Cái gì?”

Mặt của Lâm Kiều Như tái méc, không nhịn được hô lên.

Cô tuyệt đối không ngờ, Hạng Hồng Vũ lại mời mình và Tần Vũ Phong tới tham gia cuộc họp thường niên.

Đến tức là không có thiện ý, có thiện ý đã không đến.

Đây e là hồng môn yến Lúc trước, cô đã thấy qua sự bá đạo của Hạng Hồng Vũ. Bây giờ tự chui đầu vào lưới, hậu quả không thể tưởng tượng nổi.

“Cái đó… cảm ơn ý tốt của cậu chủ Hạng, nhưng hôm nay tôi không được khoẻ, hay là không đi nha … Lâm Kiều Như viện cớ. Người đàn ông to lớn mặc đồ vest bĩu môi, ánh mắt lộ ra vẻ nghiêm nghị: “Đừng có mà không biết điều, cậu chủ Hạng mời thì không ai có thể từ chối! Nếu cô không tham gia, vậy tôi sẽ đến bệnh viện nhân dân số 1 ở Dương Hải kêu mẹ cô đi thay vậy!”

De doa!

Sự đe doạ chút đua cợt nào!

Hạng Hồng Vũ rõ ràng có chuẩn bị từ trước, thậm chí nghe ngóng rất nhiều tin tức. Mặt mày của Lâm Kiều Như đột nhiên tái nhợt, cơ thể khẽ run.

“Không! Tuyệt đối đừng làm phiền mẹ tôi! Tôi đi không được đ Giọng của cô nghẹn ngào, quầng mắt hơi đỏ.

“Coi như cô biết điều!”

Người đàn ông to lớn mặc đồ vest lộ ra nụ cười đắc ý.

“Kiều Như, đừng sợ!”

Tần Vũ Phong đi lên trước nắm lấy tay cô, mười ngón tay siết chặt.

Lúc quan trọng, trái tim của Lâm Kiều Như cảm thấy ấm áp nhưng không cách nào bỏ đi sự cảnh giác.

Dù gì, cô cũng từng thấy sự lợi hại của Hạng Hồng Vũ.

Một lệnh có thể tập hợp một nửa Dương Hải, thậm chí có thể khiến Chủ tịch Phong Vân rơi vào hoàn cảnh khó khăn.

Nhân vật đáng sợ như vậy, nếu thật sự không nể mặt thì e là Tần Vũ Phong sẽ gặp hoạ mà thôi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện