Chương 205:

Nhìn thấy tình cảnh này, Hạng Hồng Vũ muốn rách cả mí mắt, gân xanh từng đường trên trán dựng thẳng lên, có vẻ sắp điên lên rồi.

Bố của anh ta dập đầu quỳ lạy xin tha, sao anh ta có thể chấp nhận được đây?

Tần Vũ Phong cúi đầu mắt nhìn xuống Hạng Hồng Sơn, lạnh lùng nói: “Đứng lên đi…. sai lầm trước đây của Hạng Hồng Vũ, tôi không tính toán nữa!”

Nghe nói như thế, Hạng Hồng Vũ như nhận được đại xá.

Mọi người nhà họ Hạng ở đây cũng thở dài thoải mái một hơi.

Trên thực tế, Tân Vũ Phong không phải ỷ thế hiếp người nhà họ Hạng.

Từ khi bắt đầu là Hạng Hồng Vũ khiêu khích trước.

Hạng Hồng Vũ vì lấy lòng Lâm Yến Vân, đầu tiên là uy hiếp tổng giám đốc Lư, muốn duổi Tân Vũ Phong và Lâm Kiều Như ra khỏi biệt thự Star River.

Sau đó, anh ta lại mượn cáo dọa hùm, triệu tập hơn một trăm nhà tài phiệt, liên thủ để phong sát tập đoàn Phong Vân!

Nếu như Tần Vũ Phong chỉ là người bình thường, thì sớm đã bị anh ta chơi đến chết rồi!

Có điều, nhìn thấy hành động của Hạng Hồng Sơn, Tần Vũ Phong vần là động lòng trắc ẩn, lựa chọn cho Hạng Hồng Vũ thêm một cơ hội nữa.

“Hồng Vũ, còn ở trong nhà làm gì nữa? Nhanh chóng trở về đơn vị, chấp nhận trừng phạt!”

Hạng Hồng Sơn nghiêm mặt nhìn con trai quát lớn.

“Con…

Hạng Hồng Vũ mở miệng ra muốn nói nhưng lại thôi, cuối cùng vẫn cúi đầu ủ rũ bước ra ngoài.

Nửa tiếng trước, anh ta vẫn kiểu kiêu ngạo đất trời, mọi người chú ý!

Nhưng bây giờ, anh ta lại giống như chó chết chủ!

Rất nhiều khách mời cũng nhìn anh ta, bàn tán xì xào: “Ây… Không ngờ tới nhà họ Hạng, lại rớt hạng như vậy!”

“Cái gì mà thiên kiêu chó má? Ông còn không nghe lời của vị thống lĩnh kia sao, anh ta ngay đến cả Chiến thần cũng chưa từng nhìn thấy, đúng là tên nhàn rỗi.”

“Tôi suýt nữa thì mù mắt gả con gái mình cho nó, cũng may thấy rõ bộ mặt thật của anh ta”“

“Xem ra như vậy vẫn là tổng giảm đốc Phong Vân lợi hại, mà mời được nhà họ Đường giàu có nhất, trưởng quan Quách và chủ tịch Tạ”

“Đúng vậy! Cái tên Hạng Hồng Vũ này, xách dép cho tổng giám đốc Phong Vân cũng không xứng!”

Vốn dĩ, Hạng Hồng Vũ muốn đi ra khỏi nhà lớn.

Nhưng vừa nghe những lời chói tai như này, anh cũng không chịu nổi uất ức nữa tức giận, đột nhiên xoay người lại nhìn chằm chằm vào Tân Vũ Phong.

Trong ánh mắt hình như có sừi thù hận không thể tả nổi.

“Không! Tôi không phục! “Đọc tại nguồn như trên hình cả nhà nhé!”

hách Hạng Hồng Vũ lập được, cũng coi như là một con người kiên cường!

Ánh mắt của rất nhiều người rơi trên người của Tần Vũ Phong không biết Tần Vũ Phong sẽ đối mặt ra sao.

“Làm sao? Không lên tiếng rồi, bị tôi hỏi thì á khẩu không trả lời được sao?’ Hạng Hồng Vũ hùng hổ dọa người.

“Hừm!”

Tần Vũ Phong cười lạnh một tiếng quát lớn: “Hạng Hồng Vũ, anh lấy chút công lao nhỏ nhỏ ra khoác lác, không thấy xấu hổ sao?”

“Cũng được, hôm nay tôi cho anh thấy..”

“Cái gì mới gọi là chiến sĩ thực sự!”

“Cái gì mới gọi là huân Chương thực sự!”

Vừa dứt lời, Tân Vũ Phong ở trước mặt mọi người, làm ra một động tác không cần suy nghĩ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện