Chương 207:

Anh ta tin tưởng tuyệt đối vào bản thân!

Chiêu này nhất định có thể giết chết Tân Vũ Phong.

“Nhóc con, chết đi!”

Đôi mắt của Hạng Hồng Vũ đỏ ngầu, trông anh ta như phát điên, như thể có thể đánh bật mọi thứ trước mặt mình.

“Chủ tịch, cẩn thận!”

Lâm Kiều Như siết chặt nắm tay, vô cùng lo lắng.

Cô biết Hạng Hồng Vũ rất lợi hại, là người tỉnh anh của doanh trại Thần Sách, nếu chủ tịch Phong Vân có chuyện không hay, trong lòng cô sẽ cảm thấy áy náy, cô nhất định sẽ hối hận cả đời.

Mặt khác.

Lâm Kiều Như tràn đầy oán hận trong đôi mắt.

Trước đó, dưới sự chứng kiến của mọi người, Tân Vũ Phong đã phát đoạn video cô làm trò hề lẳng lơ đó.

Tất cả mọi người bây giờ đều biết rằng cô là một đứa không ra gì, đến ngay cả Hạng Hồng Vũ cũng ghét bỏ cô!

Nếu cô có thể nhìn thấy cái chết thê thảm của Tần Vũ Phong ngay tại đây, cũng coi như báo thù rồi!

Tốc độ của Hạng Hồng Vũ vô cùng nhanh!

Trong nháy mắt, hắn vượt ra xa mười mét, tấn công Tần Vũ Phong.

Nhưng Tần Vũ Phong vẫn đứng im ở đó, không hề né tránh.

Ngay sau đó, anh chậm rãi nâng tay phải lên, động tác nhẹ nhàng, giống như ông lão đang đánh thái cực quyền ở công viên vậy.

Trái ngược hoàn toàn với sự mạnh bạo của Hạng Hồng Vũ!

Hành động ấy trong mắt người khác, chẳng khác gì con sâu rung cây!

“Bùm!”

Cuối cùng, hai người cũng lao vào nhau, tiếng động chói tai giống như tiếng sấm.

Ngoài sự tưởng tượng của mọi người!

Tần Vũ Phong không bị đánh bay, anh vẫn đứng tại chỗ như cắm rễ dưới chân, bất động như núi.

Ngược lại Hạng Hồng Vũ thì đỏ mặt, nghiến răng nghiến lợi, giống như chịu một lực cực lớn, cơ bắp toàn thân như đang co rút.

“Chuyện gì vậy?”

“Nhìn tư thế này, hóa ra chủ tịch Phong Vân chiếm thế thượng phong, trấn áp Hạng thiếu gia?”

“Không lẽ … Hạng Hồng Vũ chỉ làm màu thôi ự?”

“Điều này làm mất mặt doanh trại Thần Sách quá rồi!”

Nghe mọi người bàn luận, Hạng Hồng Vũ không có thời gian nổi giận, lúc này trong lòng chỉ còn lại có khiếp sợ.

Anh ta biết rõ nhất sức mạnh của chiêu dựa núi này.

Ngay cả một tấm thép dày hơn chục centimet cũng có thể dễ dàng bị xuyên thủng!

Nhưng mà, Tần Vũ Phong trước mặt giống như núi Tu Di, cho dù có cố gắng thế nào cũng khó có thể lay chuyển được.

Tuyệt vọng!

Nỗi tuyệt vọng thấu tận linh hồn!

Hạng Hồng Vũ thậm chí còn ảo tưởng rằng mình giống như một con kiến nhỏ bé, đối mặt với Cửu Thiên Thần Long, làm gì cũng vô ích.

“Không! Tôi không phục!”

Hắn hét lên một tiếng cuồng loạn, nội lực điên cuồng thôi thúc, từng cơ bắp máu thịt đỏ ngầu như muốn nổ tung.

Tần Vũ Phong lạnh lùng nhìn hắn, ánh mắt dưới lớp mặt nạ lộ ra vẻ khinh thường.

“Cho dù là con khỉ hoang bất kham, cũng không thoát khỏi lòng bàn tay của Như Lai Phật Tổi”

“yaI”

Vừa nói, Tân Vũ Phong tay phải ấn mạnh xuống.

“Bùm!”

Cả nhà họ Hạng run lên, như thể có một trận động đất nhỏ đã xảy ra.

Ngay sau đó, một cảnh tượng không thể tin được xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Cơ thể của Hạng Hồng Vũ bị đập xuống đất, chỉ để lộ một cái đầu.

Đầu rơi máu chảy!

Thấy mà giật mình!

Kinh hãi!

Tất cả những người xem đều sững sờ, mắt trợn trừng.

Không ai có thể tưởng tượng được rằng Tần Vũ Phong chỉ dùng một chiêu gần như có thể giết Hạng Hồng Vũ trong vài giây!

Nghiền nát!

Hoàn toàn bị nghiền nát!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện