Chương 2112
“Chi, chi!”
Diệp Kính Dương không biết Diệp Thanh Đình đã tống hết độc tổ trong người ra ngoài, chỉ là lúc này Diệp Kính Dương bị thương và trúng độc.
Diệp Kính Dương hồi hộp muốn chết, vì sợ sẽ có chuyện xảy ra với mình trong một giây tiếp theo.
“Đừng nhúc nhích!” Tần Vũ Phong siết chặt Diệp Kính Dương.
May mắn thay, sự chú ý của mọi người ở Thiên Môn hiện đang đổ dồn vào Diệp Thanh Đình và Lâm Ngọc, và không ai để ý đến họ.
Nếu không, hành vi bất thường của Diệp Kính Dương nhất định sẽ khiến sự tồn tại của anh ta bị chú ý.
Sẽ thật bất tiện khi làm một việc gì đó vào thời điểm đó.
“Chị gái cậu không sao? Tần Vũ Phong nhanh chóng giải thích: “Cậu có thấy máu đen cô ta vừa họ ra không? “Chị tôi họ ra máu đen mà anh bảo với tôi là không sao cái con khỉ ý?”
Tần Vũ Phong tát cho Diệp Kính Dương một cái trái tay: “Nói cho cẩn thận”
Diệp Kính Dương thở hổn hển, trừng mắt nhìn Tần Vũ Phong.
Là lúc nào, Tần Vũ Phong vẫn lo chuyện bao đồng vạ vào thân?
Bị điên rồi!
Tần Vũ Phong dừng lại, tiếp tục bình tĩnh giải thích: “Là bởi vì việc ho ra máu đen nó chứng minh rằng chị cậu không sao”
“Vừa rồi độc dược trong người chị bị ép ra! Tần Vũ Phong nói.
Diệp Kính Dương cau mày không tin, nhưng là tưởng Tần Vũ Phong đang an ủi anh ta: “Anh làm sao chứng minh chuyện này?”
Vẻ mặt Tần Vũ Phong lạnh lùng: “Nhìn mặt chị gái cậu.” Diệp Kính Dương do dự nhìn qua.
Trên thực tế, bọn họ không ở quá gần Diệp Thanh Đình, nhưng Diệp Kính Dương vẫn có thể nhìn ra biểu cảm và nước da trên gương mặt của Diệp Thanh Đình.
Diệp Thanh Đình lúc này quả thực tái nhợt, môi cũng tái nhợt. Cô ta trông xanh xao và yếu ớt.
Nhưng may mắn thay, mặc dù Diệp Thanh Đình trông có vẻ yếu ớt, nhưng ít nhất cô ta cũng không biến thành màu xanh đen.
Điều này cho thấy Diệp Thanh Đình thật sự không bị trúng độc.
Tâm trạng Diệp Kính Dương trở lại bình thường.
Diệp Kinh Dương miễn cưỡng bình tĩnh lại, lầm bầm nói: “Tôi nói con người anh là từ khi nào, anh còn để ý xem tôi có chửi thề”
Tần Vũ Phong khi liếc nhìn Diệp Kính Dương.
Diệp Kinh Dương lập tức nổi da gà. không phải bởi vì những thứ khác, mà đơn giản là kinh ngạc trước khi chất trên người Tần Vũ Phong, nhất thời không nói ra lời.