Chương 489

Tống Sơn vội lắc đầu, cười xòa nói: “Đương nhiên có thể, chỉ là, chiếc Bentley Bentayga này, sau khi làm giấy tờ xong, tính ra cũng phải gần hai triệu năm trăm nghìn tệ, cậu…”

Lời phía sau, Tống Sơn không nói gì thêm, bởi vì ông ta biết, Sở Bắc chắc chắn đã hiểu ý mình.

Sở Bắc lạnh nhạt cười, không hề bận tâm: “Tôi hiểu rồi, ông là sợ tôi không trả được nhiều tiền như vậy, đúng không?”

Tống Sơn nghe vậy, bất giác chợt xấu hổ, không biết nên nói với Sở Bắc thế nào.

Bởi vì vừa này, lời nói của ông ta đúng thực là muốn nói như vậy.

“Xì, tôi nói này Tống Sơn, ông sống như vậy có mệt hay không vậy, bộ dạng ông như vậy tôi cũng sốt ruột thay cho ông”.

Tống Y Nhiên ở bên cạnh vẻ mặt khinh thường liếc nhìn Tống Sơn, sau đó ánh mắt coi khinh liếc nhìn Sở Bắc.

“Anh nói không sai, chúng tôi là cảm thấy, anh căn bản không bỏ ra được hai triệu năm trăm nghìn”.

Sở Bắc cũng không buồn bực, khẽ cười, rồi lạnh nhạt lên tiếng: “Vậy nếu tôi lấy ra được thì sao?”

Tống Y Nhiên cười lạnh một tiếng, ánh mắt vẫn châm chọc: “Nếu anh có thể lấy được tiền, thì tôi sẽ nhận lỗi với anh”.

Rõ ràng, cô ta cũng không nghĩ là Sở Bắc thật sự có thể lấy ra được nhiều tiền như vậy.

“Được, chốt kèo!”

Sở Bắc lạnh nhạt nói một tiếng, sau đó nhìn Tống Sơn: “Ông chủ Tống, lúc trước ông hứa giảm giá hai mươi phần trăm cho tôi, chiếc Bentley này tính là hai triệu năm trăm nghìn, sau khi giảm hai mươi phần trăm thì còn hai triệu, đúng chứ?”

Nghe thấy lời của Sở Bắc, khóe miệng Tống Sơn cũng run rẩy.

Lúc này, ông ta thật sự hận không thể tự tát mình mấy cái, sao ông ta lại không nghĩ đến, một câu tùy tiện của ông ta lại khiến mình thất thoát đến năm trăm nghìn chứ.

Bây giờ, dù hối hận cũng không kịp rồi.

Ông ta hít sâu một hơi, cắn răng, gật đầu thật mạnh: “Không sai, trừ phần giảm thì chiếc xe này có giá hai triệu”.

Sở Bắc gật đầu, ra ý với Thanh Vũ, Thanh Vũ lập tức lấy một tấm thẻ ngân hàng đưa đến trước mặt Tiểu Ngô.

“Trong tiệm mấy người, chắc là có máy quẹt thẻ chứ?”

Tiểu Ngô định thần lại, vội gật đầu: “Có, anh đợi một lát, tôi sẽ đi lấy”.

Nói xong, cô ta lập tức quay người chạy chậm rời đi.

Nhìn thẻ ngân hàng trong tay Thanh Vũ, sắc mặt Tống Y Nhiên cũng trở nên lo lắng hơn,

Cô ta nhìn Sở Bắc chằm chằm một lúc rồi mới lên tiếng nói: “Anh thật sự có hai triệu?”

Sở Bắc khẽ cười, khẽ gật đầu: “Thế nào, hai triệu rất nhiều sao?”

Nghe thấy lời của Sở Bắc, Tống Y Nhiên lại càng lo lắng hơn, Sở Bắc chính là đang giả vờ, anh căn bản không lấy ra được hai triệu.

“Hừ, anh cứ giả vờ đi, để tôi coi anh có thể giả vờ được đến lúc nào, đợi lát nữa có máy POS rồi, nếu thẻ quẹt không ra tiền, tôi muốn xem anh làm thế nào?”

Vợ chồng Tống Sơn ở bên cạnh nghe thấy lời của con gái, ánh mắt nhìn Sở Bắc cũng trở nên có chút nghi hoặc.

Có lẽ thật sự như lời Tống Y Nhiên, Sở Bắc căn bản không có nhiều tiền như vậy.

Hành động vừa rồi của anh, rất có khả năng là để lòe mọi người.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện