Chương 557

Dương Ân hít sâu một hơi rồi chỉ vào chiếc Bentley ở bên cạnh rồi cười lạnh nói: “Sở Bắc nói đấy là xe của anh ta, đúng là nực cười, sao anh ta có thể mua được chiếc xe sang ấy chứ?”

Nghe thấy thế, Lạc Tuyết liếc nhìn chiếc Bentley rồi lại nhìn Sở Bắc.

Sau đó, cô đi về phía Dương Ân rồi nói một câu khiến cậu ta tức suýt hộc máu.

“Ngại quá, nhưng anh ấy không chém gió đâu, xe của anh ấy thật đấy”.

Cái gì?

Dương Ân trợn tròn mắt, rồi nhìn Lạc Tuyết với vẻ khó tin.

Một lúc lâu sau, cậu ta mới hoàn hồn.

“Tiểu Tuyết, chị đang nói linh tinh gì thế? Một mình Sở Bắc khoác lác chưa đủ hay sao mà chị còn hùa theo?”

Hùa theo?

Lạc Tuyết lắc đầu, ánh mắt càng thêm vẻ khinh bỉ.

Cô chỉ vào chiếc Bentley rồi nói: “Sở Bắc đã mua chiếc xe này tặng tôi, cậu có ý kiến gì ư?”

Dứt lời, không chờ Dương Ân lên tiếng, Lạc Tuyết đã đi về phía chiếc Bentley.

Sau đó, cô lấy chìa khoá ra, trên đó còn có biểu tượng của hãng xe.

Mọi người đều thấy Lạc Tuyết giơ chiếc chìa khoá về phía xe rồi ấn nút.

Đúng lúc này, cửa xe đã mở.

Sau đó, Lạc Tuyết ngoảnh lại nhìn Dương Ân và Chu Lệ rồi nở một nụ cười rạng rỡ.

“Bây giờ, hai mẹ con dì còn nghĩ là Sở Bắc chém gió nữa không?”

Chu Lệ và Dương Ân lập tức nghệt mặt ra.

Hai mẹ con họ không thể ngờ là Sở Bắc lại nói thật.

Chiếc Bentley này đúng là của vợ chồng Sở Bắc.

Xuýt xoa!

Nghĩ tới giá trị của chiếc Bentley ấy mà Chu Lệ và Dương Ân phải hít vào một hơi lạnh.

Ngay sau đó, ánh mắt họ nhìn chiếc Bentley như sắp phóng ra lửa.

Lúc này, Chu Cầm cũng đã hoàn hồn lại.

Bà ta lao thẳng về phía chiếc xe không chút do dự, sau đó giơ tay vuốt ve vỏ xe một cách cẩn thận.

Nếu để ý kỹ thì còn thấy đôi tay của bà ta đang run lên.

Thấy Chu Cầm vuốt ve chiếc xe một cách thích thú, Chu Lệ tỏ vẻ ngưỡng mộ.

Cuối cùng, bà ta không nhịn được nữa mà cũng tiến lên, định giơ tay sờ vào chiếc xe.

Song, đúng lúc này Lạc Tuyết lại cản bà ta lại.

“Dì, dì phải cẩn thận đấy, chiếc xe này đắt lắm, những mấy triệu lận. Nếu dì làm xước xe thì không đền nổi đâu”.

Cô đáp trả lại hai mẹ con Chu Lệ bằng chính câu mà họ vừa nói.

Nghe thấy thế, Chu Lệ có vẻ lúng túng.

Nhưng da mặt bà ta dày siêu cấp vô địch, nên chỉ loáng cái đã ngẩng đầu lên nhìn Lạc Tuyết với ánh mắt thân thiết hơn hẳn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện