CHƯƠNG 76

Đinh Trung nuốt nước miếng, suy nghĩ hồi lâu, không biết nên nói con số thế nào mới thích hợp.

Nói ít thì sợ không đủ, nói nhiều thì sợ dọa cho mấy ông lớn này chạy mất.

“Trực tiếp nói, đừng đánh bàn tính với chúng tôi.”

Đinh Trung gật đầu, ngượng ngùng nói: “Công ty chúng tôi cần…chín trăm tỷ tiền vốn khởi động.”

Chín trăm tỷ, tuyệt đối không phải con số nhỏ.

Hiện trường lặng ngắt như tờ.

Đinh Trung cho rằng mình nói nhiều, vội nói: “Thực ra con số này vẫn có thể thương lượng, nhà họ Đinh chúng tôi còn có thể…”

Phan Hiếu lạnh lùng nói: “Chín trăm tỷ? Nhà họ Đinh các ông ngay cả chút tiền này cũng không lấy ra được? Gia tộc nhỏ chính là gia tộc nhỏ.”

Ông ta phất tay: “Tiền vốn khởi động chín trăm tỷ, tôi bao hết, hội nghị có thể giải tán rồi.”

Đinh Trung vừa mừng vừa kinh ngạc, ngạc nhiên khi 900 tỷ tiền vốn khởi động đối phương nói cho là cho ngay, vui mừng là số tiền này cuối cùng cũng tính là có rồi.

Nhưng mà, đại biểu của 9 công ty khác lại không vừa lòng.

Công lao đều bị một mình Phan Hiếu cướp đi, vậy bọn họ sao ăn nói với tổng phụ trách được?

Không có cách nói rõ ràng, lợi ích của bọn họ muốn nữa hay không?

Tổng giám đốc Giải trí Bách Kỳ nói: “Không được, số tiền này tôi không đồng ý để mình chủ tịch Phan tự bỏ ra, cũng phải là công ty chúng tôi ra, 900 tỷ, tôi cũng có thể một mình bỏ ra.”

“Ha ha, dựa vào cái gì là Giải trí Bách Kỳ các người bỏ ra? Tập đoàn Trường Khuynh chúng tôi bỏ ra không nổi sao?”

“Mấy người đừng cãi nhau nữa, theo tôi thấy 900 tỷ này vẫn là do Chế tạo Thiêm Trình chúng tôi bỏ ra đi? Dù sao chúng tôi và nhà họ Đinh cũng làm cùng ngành.”

Mấy ông lớn vì chuyện ai sẽ bỏ tiền vốn ra mà cãi nhau ầm ĩ.

Trong căn phòng đầy tiếng cãi vã này, Giang Nghĩa ho mạnh một cái, thu hút ánh mắt của mọi người quay lại.

Anh giơ tay lên, cười nói: “Mọi người đây là làm gì vậy? Một chút việc nhỏ có gì đáng để cãi vã chứ?”

Phan Hiếu hỏi: “Vậy cậu nói thử xem, số tiền 900 tỷ vốn khởi động này công ty nào bỏ ra thì tốt đây?”

Giang Nghĩa nói: “900 tỷ? Thứ lỗi, vừa rồi ông cụ nói 900 tỷ là vốn khởi động thấp nhất, nhưng cũng không quy định nhất định phải là 900 tỷ. Mọi người hoàn toàn có thể mỗi công ty bỏ ra 900 tỷ, như vậy mọi người không phải hết mâu thuẫn rồi sao?”

Mỗi công ty 900 tỷ, mười công ty vậy là —— 9000 tỷ!

Phan Hiếu cười: “Cậu trai trẻ, 9000 tỷ vốn khởi động, nhà họ Đinh mấy người nuốt trôi sao?”

Giang Nghĩa nhún vai: “Chút tiền ấy mà cũng nuốt không trôi, vậy thì cứ về nhà bán khoai lang cho rồi.”

Phan Hiếu hí mắt, nhìn chằm chằm vào Giang Nghĩa vài lần, ông ta có ấn tượng tốt về chàng thanh niên xa lạ này, dù năng lực thế nào, chỉ bằng vào sự dũng cảm này cũng đã là thứ mà không phải người nào cũng có.

Ông ta gật gật đầu: “Đề nghị của cậu tôi đồng ý, mỗi công ty bỏ ra 900 tỷ, các vị đang ngồi ở đây không có ý kiến gì chứ?”

Mấy ông lớn kia cũng không chịu thua kém, đều gật đầu.

“Không thành vấn đề.”

“Ý kiến hợp lí, ai cũng không chịu thiệt thòi.”

Phan Hiếu nói: “Vậy cứ quyết định như vậy đi, mỗi công ty bỏ ra 900 tỷ, tổng cộng 9000 tỷ vốn khởi động, hội nghị đến đây chấm dứt, tôi còn có việc nên đi trước, về chi tiết của việc chuyển giao tài chính tôi sẽ sắp xếp người tới phụ trách.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện