Năm xuyến tiền quả thực không phải dễ kiếm như vậy, trong lòng Lâm Cửu Nương đang nghĩ như thế.

Nói đến cùng là không tin một cái cô nương nhà nghèo, có thể cho không năm xuyến tiền mà chỉ cần mua cái tin tức.

Trong lòng Lâm Cửu nương cong cong vòng vòng quay nhanh, còn chưa nghĩ xong rốt cuộc nên như thế nào mở miệng khuyên cô nương này suy nghĩ hiện thực hơn một ít, đem yêu cầu giảm thấp đi một ít.

Bên kia Liễu Ngư tựa như nhìn thấu, “Thím chớ có rối rắm như vậy, thật chính là chỉ mua tin tức, chỉ hai cái yêu cầu, hôm nay việc này từ miệng ngài nói ra, vào được tai ta, lại sẽ không ở bên ngoài truyền thêm một câu.”

Lâm Cửu Nương vừa nghe, còn không dám tin.

“Lời này là thật sự?”

Liễu Ngư mỉm cười: “Tự nhiên là thật.”

Bầu trời thế nhưng rơi xuống một cọc sinh ý tốt như vậy, Lâm Cửu Nương chỉ một thoáng liền cười, “Cô nương yên tâm, cả Trường Phong trấn này không còn có ai so với ta càng rõ ràng nhi lang trong trấn.”

Nói xong liền cười khanh khách nhận năm xuyến tiền bỏ vào túi áo bên trong của chính mình.

“Muốn nói nhi lang Trường Phong trấn hiện giờ thích hợp kết hôn, ra nổi sính bạc sáu mươi lượng thật cũng có mấy người, ta lại nói, còn bên kia, cô nương tự phán đoán. Nhân tuyển đầu tiên, Trần gia……”

……

“Vị thứ ba, Lục gia tam lang, không biết cô nương có từng gặp qua?”

Liễu Ngư lắc đầu.



Lâm Cửu Nương nhướng mày, tựa như Liễu Ngư không biết đến Lục tam lang là một sự kiện hiếm lạ cỡ nào, “Thế nhưng không nhận biết sao? Muốn nói đến Lục gia tam lang, Trường Phong trấn có rất nhiều nữ nhi khuê các muốn gả, tuy nhiên……”

“Cửa hàng vải Lục gia Lục Phong, cô nương biết chứ, năm kia đã mở chi nhánh đến trong huyện, hơn nữa năm ngoái Lục nhị lang cưới vợ, Lục gia hạ sính bạc là 99 lượng, lấy ý nghĩa lâu lâu dài dài, phô trương như vậy, Trường Phong trấn chúng ta là đứng đầu, nếu bàn về sính bạc cần nhiều, là hợp với yêu cầu của cô nương nhất.”

“Chỉ là, Lục gia tam lang này, cô nương tạm thời nghe ngóng thêm một chút, theo lão thân tới xem, không có khả năng, Lục gia hiện giờ đang đi lên, Lục nhị lang cưới đã là nữ nhi thương gia trong huyện, xem ý tứ Lục thái thái, hẳn sẽ không ở trong Trường Phong trấn chúng ta làm mai cho tam lang. Ít nhất đến trước mắt, lão thân còn chưa có nghe được tiếng gió, mấu chốt nhất, Lục tam lang mấy năm nay vẫn luôn ở Viên Châu thành đọc sách, nếu không phải ngày tết, rất ít về Trường Phong trấn, bình thường không chạm mặt được.”

Cuối cùng một câu, hiển nhiên đã nhìn thấu Liễu Ngư tính toán làm cái gì. Tuy là ở trong mắt Lâm Cửu Nương, chỉ tính dung mạo mà nói, không còn có ai so với cô nương trước mắt cùng với Lục tam lang kia xứng đôi hơn. Thế nhưng người đương thời cưới vợ sao chỉ nhìn tướng mạo một cách đơn thuần.

Lời trong lời ngoài không phải không có tiếc nuối, sau đó chuyển lời, nói tiếp: “Người thứ tư……”

Trong miệng Lâm cửu nương thao thao, đem mấy nhi lang trong Trường Phong trấn ra nổi sáu mươi lượng sính bạc đang vừa lúc muốn cưới vợ hoặc đang lúc nghị thân đều nói tỉ mỉ một phen.

Liễu Ngư tổng kết một chút, nhân tuyển dễ đắc thủ nhất, là con trai độc nhất Trần gia mở tiệm sách trên trấn; thứ hai là một người goá vợ, gần ba mươi tuổi, nguyên phối chết bệnh, lấy dung mạo của Liễu Ngư, gả làm vợ kế không khó. Thế nhưng, các phương diện tốt nhất là Lục gia tam lang, nhưng là cơ hồ không có cơ hội. Còn lại Liễu Ngư cũng không suy xét tiếp.

Đi ra khỏi Lâm gia, thời điểm đã gần đến chính ngọ, Lâm Cửu Nương đích thân đưa Liễu Ngư ra ngoài, còn chưa ra khỏi cửa viện, cách tường viện rào tre kia, liền nghe nơi xa truyền đến tiếng vó ngựa, hai người đều là giương mắt nhìn lên.

Liền thấy trên quan đạo, một thiếu niên mặc cẩm y giục ngựa chạy, thần thái phi dương.

Đợi khi thấy rõ tướng mạo nam tử đang giục ngựa đến, đôi mắt Lâm Cửu Nương liền mở to, bắt lấy cánh tay Liễu Ngư, đầy mặt vui mừng, “Cô nương nhìn xem, trời cho tạo hóa!”

Liễu Ngư nghe Lâm Cửu Nương nói, trong lòng đối với thân phận người đang giục ngựa kia, ẩn ẩn có phỏng đoán, lại không thập phần không xác định.

Vẫn là kia Lâm Cửu Nương lẩm bẩm đề điểm, “Đó chính là Lục tam lang, lần này không phải lễ tiết gì, lại trở lại trấn như vậy.”

Liễu Ngư đã hiểu, mục tiêu số 3. Là người Lâm Cửu Nương khen đến lên trời, nghe nói Trường Phong trấn có vô số nữ nhi khuê các muốn gả cho hắn, không phải ngày lễ tết rất ít trở về nhà, bình thường không có khả năng gặp được.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện