Edit/Beta: Bo



Cậu và đối thủ một mất một còn là Hạ Chuẩn không hề quen biết cái gì mà Thích Tĩnh Văn, xem ra thật sự chỉ là trùng hợp, lớn lên giống nhau mà thôi.



Diệp Nam Đình cảm thấy có chút phiền muộn, lớn lên giống ai không giống, một hai phải giống Hạ Chuẩn cái tên ngụy quân tử, làm cho cậu nhìn liền cảm thấy trong lòng khó chịu.



Nam nhân lại nói: "Vừa rồi ở trong rượu của tôi hạ dược, cũng là cậu à."



Tuy rằng nam nhân chỉ là hỏi chuyện, nhưng ngữ khí phi thường khẳng định. Hắn vừa nói ánh mắt vừa lia ở trên người Diệp Nam Đình rồi dừng ở tay của cậu.



Diệp Nam Đình cũng cúi đầu nhìn thoáng qua tay chính mình,lúc này, hắn còn nắm bình thuốc nhỏ trong tay, quả thực bằng chứng như núi, nhảy vào sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch.



Diệp Nam Đình khuôn mặt diện vô biểu tình, nói: "Là hiểu lầm."



"Hiểu lầm?" Nam nhân như là nghe được chuyện gì buồn cười, thấp giọng nở nụ cười, nói: "Hiểu lầm? hai chữ này mà có thể thốt ra từ miệng của cậu à. Tốt, cậu giải thích một chút cho tôi nghe nào."



Tuy rằng nam nhân bảo Diệp Nam Đình giải thích,nhưng lại không cho Diệp Nam Đình cơ hội mở miệng, đã tiếp tục nói: "Cậu cố ý đẩy Tiểu Thích xuống nước là hiểu lầm sao? Cậu phá hư dây thép treo Tiểu Thích cũng là hiểu lầm? Như vậy, cậu không có hạ dược lên rượu của tôi sao?"



Diệp Nam Đình muốn nói rằng tất cả đều không phải cậu làm, nhưng lời này nói ra, chỉ sợ cũng không có người tin tưởng.



Nam nhân nói: "Sao lại không nói gì? Cậu nghĩ như thế nào, tôi hiểu rõ ràng. hạ dược vào rượu của tôi, sau đó còn thay đổi số phòng. Cậu cho rằng thật sự cùng tôi xảy quan hệ, liền có thể xoay người sao? Tôi liền sẽ bỏ vốn nâng đỡ cậu sao?"



Diệp Nam Đình mới vừa xuyên qua đây, liền đối diện một đống rối rắm, lại không có biện pháp giải thích rõ ràng.



Diệp Nam Đình cũng lười giải thích, cậu phát hiện nam nhân trước mặt hô hấp có điểm không ổn định, hơn nữa nhịp đập càng lúc càng nhanh, tròng mắt cũng hơi đỏ lên, hẳn là dược hiệu nổi lên tác dụng.



Hiện tại hành động sáng suốt nhất là không nên giải thích, cho dù giải thích cũng nói không rõ. Tốt nhất hẳn là chạy nhanh rời đi, Cậu thật sự không muốn cùng một nam dân đang động dục ở gần.



Diệp Nam Đình không nói một lời, xoay người liền muốn rời đi.



Hành động "Ngạo mạn" như vậy, phảng phất như đổ thêm dầu vào lửa, làm cho nam nhân vốn dĩ rất không vui càng thêm tức giận.



Nam nhân không cho Diệp Nam Đình rời đi, tay vịnh trên tường cũng không bỏ xuống, ngược lại nâng bàn tay khác lên, nắm lấy cằm Diệp Nam Đình, khiến cho cậu ngẩng đầu nhìn chính mình.



Diệp Nam Đình kinh ngạc phát hiện, người nam nhân này thế nhưng thật sự cùng Hạ Chuẩn giống nhau như đúc, sức lực mạnh đến cổ quái. Mà chính cậu bây giờ không biết có phải vì bị nguyền rủa hay là do mới vừa xuyên qua nên có chút không thích ứng hay không, thế nhưng nhất thời tránh thoát không được trói buộc của hắn.



Diệp Nam Đình khuôn mặt không đổi, nhìn chằm chằm nam nhân trước mắt, nói: "Buông tay, nếu không tự gánh lấy hậu quả."



"Ha--" nam nhân trào phúng cười một tiếng, nói: "Tôi thật ra rất muốn biết, sẽ có hậu quả gì."



Diệp Nam Đình im lặng không nói chuyện, chỉ dùng một đôi mắt màu hổ phách mà nhìn hắn.



Đôi mắt của Diệp Nam Đình thật đặc biệt.



Ở thế giới nguyên bản của Diệp Nam Đình , tam giới lục hợp không có ai là không sợ hãi Diệp Nam Đình, bọn họ đều sợ hãi cặp mắt của Diệp Nam Đình . Hai mắt màu hổ phách, sâu không thấy đáy, giống như một viên đá quý, lại làm người ta không tự chủ mà rét run.



Mọi người đều biết, đôi mắt của đại ma đầu là không thể nhìn, chỉ cần liếc nhẹ vào đôi mắt Diệp Nam Đình , sẽ bị hắn khống chế, trở thành cái xác không hồn, trở thành một con rối.



Mà lúc này, nam nhân nhìn chằm chằm vào đôi mắt của Nam Đình, tựa hồ có chút si mê , cùng với những con rối trước kia giống nhau như đúc, phảng phất muốn rơi vào đáy vực u đàm.



Bất quá ngay sau đó, nam nhân bỗng nhiên cười một tiếng.



Diệp Nam Đình sắc mặt khẽ biến, nhíu nhíu mày.



"Tê --"



Cậu nhịn không được hít hà một hơi, nam nhân tăng sức lực chế trụ cằm cậu,thêm ba phần lực, làm cậu phi thường không thoải mái.



Nam nhân lại mở miệng, nói: "Tôi bỗng nhiên phát hiện, cậu lớn lên cũng không tệ lắm."



Diệp Nam Đình mày nhăn càng chặt, trong lòng có một tia rung động. Hai mắt của mình thế nhưng không dùng được sao? Sao có thể? Dĩ vãng trừ bỏ đối thủ một mất một còn Hạ Chuẩn ra thì, ai còn có thể thoát khỏi khống chế của Diệp Nam Đình?



Nam nhân cúi đầu xuống, chậm rãi áp sát vào mặt Diệp Nam Đình, ái muội nói: "Nếu dược là cậu hạ, vậy như cậu mong muốn, cậu mau tới dập lửa cho tôi. Bất quá cậu hãy nghe cho kỹ, một khi leo lên giường của tôi, không phải cái gì cũng được, hiểu không? Tôi chính là không thích hại người."



Hắn nói, liền hung hăng hôn lên môi Diệp Nam Đình.



Hai người hô hấp giao triền, môi còn chưa chạm vào nhau, nam nhân đột nhiên lộ ra thần sắc thống khổ, "Hô" một tiếng thối lui vài bước, thiếu chút nữa chật vật ngã trên mặt đất.



Diệp Nam Đình còn dựa tường đứng ở nơi đó, ánh mắt nhàn nhạt nhìn hắn, nói: " Tốt, tôi cũng không có hại người."



Nam nhân bụng ăn một quyền, đau đến nổi không đứng thẳng eo, tức giận đến mức mặt tái xanh, nói: "Diệp Nam Đình, cậu cũng dám đánh tôi."



Diệp Nam Đình khó được mà nở nụ cười, đôi mắt hổ phách cũng mang theo ý cười, trong lúc nhất thời thế nhưng hết sức mê người, có một cổ nói không nên lời, làm lòng người khống chế không được trong lòng nảy lên một cái.



Diệp Nam Đình nói: "Nhìn gương mặt này của anh, tôi thật sự rất muốn đánh."



"Cậu......"



Nam nhân tựa hồ bị Diệp Nam Đình làm tức chết rồi, phẫn nộ tới rồi cực điểm, nam nhân thế nhưng lại bật cười, nói: " Tốt,tốt, cậu thật sự rất có bản lĩnh chọc giận người khác. Chưa có ai làm tôi chán ghét như cậu."



Diệp Nam Đình gật đầu, nói: "Đúng vậy, ngươi trong lòng ta cũng đáng ghét như thế , cũng là đệ nhất, không ai có thể bì."



Nam nhân lạnh giọng nói: "Cậu hiện tại rất đắc ý, chờ đến ngày mai, tôi sẽ khiến cho cậu khóc lóc quỳ xuống cầu xin tôi."



Nam nhân nói xong lời này, xoay người muốn đi, tựa hồ không tính toán ở lại cùng Diệp Nam Đình.



Bo: Gần vô học rồi hic. Năm sau mình học 12 nữa. Nên 1 chương 1 ngày nhé mọi người. Rảnh thì sẽ 2-3 chương. Hứa không Drop \(//∇//)\ chắc học xong 12 là hoàn ấy mà hihi

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện