Hai giờ rưỡi, Phương Nguyên giả vờ ngủ.

Cậu nhắm mắt nằm nghiêng người trên giường, giống như một viên kẹo mềm vậy.

Bên cạnh cậu còn có một người nữa, một nửa tấm chăn lên xuống đều đều theo hô hấp của đối phương.

Phương Nguyên cảm thấy người kia cử động một chút, hình như có ánh mắt rơi trên người cậu.

Ấy, căng thẳng quá!

Cậu không nhịn được chôn hơn nửa khuôn mặt mình vào gối, lo lắng bị phát hiện giả vờ ngủ.

Giờ trông cậu có phải rất ngu ngốc không? Trong lòng Phương Nguyên như có chục ngàn con mèo đang nhào nặn*.

*gốc 踩奶 (thải nãi; kneading) một hành vi phổ biến đối với tất cả những con mèo nhà khi ở trạng thái dễ chịu. Hành vi này thể hiện qua việc mèo đẩy ra kéo vào hai chi trước luân phiên nhau giữa chi trái và chi phải.

Cậu không dám mở mắt nhìn lén Uông Mộc Hiên, Alpha bên cạnh còn vô ý tỏa ra mùi hoa nhài thoang thoảng chọc cho cậu nóng hết cả người.

Alpha này nam tính thật đấy.

Phương Nguyên chẳng cảm thấy hành động lén lút hít vào thở sâu của cậu trông rất giống một kẻ biến thái.

Cậu cảm thấy người bên cạnh sát lại gần cậu hơn một chút, sau đó lại nằm trở lại.

Không nhúc nhích nữa?

Phương Nguyên hí mắt nhìn Uông Mộc Hiên nằm ngửa chuẩn bị ngủ.

Sao ngủ mà vẫn cau mày thế.

Phương Nguyên nhắm mắt trở mình, chui vào lòng Alpha.

Cau mày cậu vẫn thích.

Hì hì!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện