Trong nguyên tác Bạch Nguyệt Liên chế đi vô cùng đơn giản.

Giản Thành cùng Bạch Nguyệt Liên ước định gặp mặt nhau ở chỗ nào đó, nhưng mà Giản Thành bị Thiên Chu Tinh cuốn đi xuân phong nhất độ, chờ đến khi Giản Thành nhớ tới phải hội hợp với Bạch Nguyệt Liên, Bạch Nguyệt Liên đã chết ở trong cuộc chiến tranh đoạt thiên địa linh vật nào đó.

Sau khi Giản Thành biết đau triệt nội tâm, đồng thời phát thề báo thù cho Bạch Nguyệt Liên.

Sau khi hắn xử lý hết người tranh đoạt linh vật này, thiêu linh vật kia ở nơi Bạch Nguyệt Liên chết đi.

Trong sách miêu tả tương đối mỹ diệu, nói cái gì mà trong trời đêm đen tối, linh vật kia bị ngọn lửa thiêu đốt thành linh lực thuần túy, hóa thành từng điểm trong suốt, bay múa trong không trung, giống như Bạch Nguyệt Liên đang khiêu vũ.

Trần Húc Chi nghĩ rất đơn giản, lúc này đã không còn Thiên Chu Tinh gặp quỷ, Giản Thành chung quy sẽ không lại cho Bạch Nguyệt Liên leo cây đi? Lui một vạn bước mà nói, Giản Thành giống như lời thề hắn đã nói sẽ không trêu chọc nhóm hồng nhan, chỉ cần Bạch Nguyệt Liên đi theo đội ngũ của những đệ tử Đại Nhật Tiên Tông khác, cơ bản sẽ không xảy ra chuyện.

Cho nên khi nghe Giản Thành trịnh trọng nói ra, Trần Húc Chi đột nhiên cảm thấy kinh ngạc.

Giản Thành nói: "Cái bí cảnh này không đơn giản."

Trần Húc Chi uyển chuyển nói: "Ta biết không đơn giản, nếu không cũng sẽ không tùy tiện nhặt cái nồi cũng thành đỉnh ba chân."

Giản Thành có chút nôn nóng: "Ta không có ý này, ta là nói có người theo dõi bí cảnh này."

Trần Húc Chi lập tức trấn an Giản Thành: "Ngươi từ từ nói, ta nghe đây." Y đẩy ra công văn công tác trên tay, đôi tay khép lại với nhau đặt trên bàn, một bộ dáng nghiêm túc lắng nghe.

Ngữ khí Giản Thành lập tức hòa hoãn một chút, hắn nói: "Ta lúc ấy mới luyện khí kỳ, cảm giác cùng thực lực không cao, kỳ thật có thể lấy được linh vật đó, toàn là nhờ Thiên Chu Tinh hỗ trợ."

"............." Trần Húc Chi: "Ta thấy ngươi trước đó khi đánh Thiên Chu Tinh biểu tình thực dữ tợn."

Giản Thành nhớ tới chính mình bị tính toán cùng với suýt chút nữa thì trở thành thức ăn dự trữ của Thiên Chu Tinh, lập tức vỗ bàn: "Cái đó không giống nhau!!"

".........." Trần Húc Chi : "Nga, ngươi tiếp tục nói, tiếp tục nói."

Giản Thành đè nặng hỏa khí nói: "Thiên Chu Tinh tuy rằng trọng thương, nhưng chung quy là yêu thú Nguyên Anh kỳ, nàng từng nói với ta bí cảnh có ma khí."

Trần Húc Chi khẽ nhíu mày: "Ngươi là nói lúc trước có ma tu lẫn vào bí cảnh?"

Giản Thành gật đầu: "Không sai, một lần tranh đoạt bí cảnh kia phi thường kịch liệt, không ít người chết bên trong, bởi vì người chết quá nhiều, cho nên khi Bạch sư muội cũng chết trong đó, mới không khiến cho mọi người chú ý."

Đã chết nhiều người như vậy, Bạch Nguyệt Liên dù có là nữ nhi của chưởng môn, sống chết trước mắt ai còn quan tâm nhiều đến vậy? Trước xử lý người khác hoặc là chạy rồi lại nói!

Trần Húc Chi lập tức rút ra một tờ trong đống công văn: "Đây là danh sách của Thái Tố Cốc tham gia thí luyện bí cảnh lần này, ngươi nhìn xem, có nhận thức người nào không?"

Giản Thành lấy tới vừa nhìn..............

Hắn xoa mặt: "Phần lớn đều không quen biết." Hắn bất đắc dĩ nói: "Ta là bảy năm sau mới đi vào bí cảnh, khi đó ta mới luyện khí kỳ tầng chín, tu sĩ cùng ta tiến vào lúc đó đều là luyện khí cùng những tu sĩ Trúc Cơ này hoàn toàn bất đồng."

Trần Húc Chi cười cười: "Cho nên ngươi hiện tại lo lắng là không hề cần thiết." Y nói: "Quá khứ của ngươi đã qua, từ giờ trở đi tương lai cìn chưa bắt đầu, ngươi không cần quá nôn nóng."

Giản Thành giật mình, hắn nhìn người tươi cười ôn hòa trước mặt, tâm vô cớ bình tĩnh xuống.

Hắn thở dài nói: "Nếu có thể cùng ngươi đi vào thì tốt rồi."

Trần Húc Chi: "Ngươi đang nằm mơ, Diệp sư bá rời tông môn, hiện giờ công văn trên chủ phong cơ hồ đều là ta xử lý, ta nếu cùng ngươi đi vào, ngươi có tin sư phụ sẽ trực tiếp đánh nát bí cảnh bắt ta ra làm việc hay không?"

"............chậc." Giản Thành nhỏ giọng lầm bầm: "Trước kia thật sự không nhìn ra Bạch Anh chưởng tôn cư nhiên nghiêm khắc như thế."

Trần Húc Chi nói: "Ta thân là đại đệ tử tông môn, tất nhiên gánh vác trách nhiệm của tông môn, tuy nói Đại Nhật Tiên Tông có ba phong, các phong đều có đệ tử đích truyền xử lý sự vụ, nhưng tránh nhiệm của ta lại càng nặng hơn một chút."

Giản Thành rũ mắt, hắn nhớ tới khi mình là Hạo Dương thượng tiên của Đại Nhật Tiên Tông, kia thật sự là.................

"Ta vẫn luôn cho rằng làm chưởng môn gì đó, chỉ cần tu luyện là đủ rồi." Giản Thành nói: "Làm cho chính mình mạnh nhất, mới là việc quan trọng nhất của chưởng môn đi?"

Trần Húc Chi gật đầu: "Lời này là nói như vậy, nhưng nếu chỉ bảo trì mình mạnh nhất, vậy chỉ là tu sĩ mà thôi, mỗi người đều có thể trở thành tu sĩ."

"Nếu muốn chân chính chấp chưởng một tông, không đơn giản như vậy."

Giản Thành nhớ tới chính mình bị dấu diếm, cười khổ nói: "Ngươi nói không sai, chưởng tôn đích xác không đơn giản như vậy."

Trần Húc Chi nhìn Giản Thành: "Nếu ngươi tới tìm ta, ta cũng muốn nhờ ngươi, chiếu cố tốt sư muội, biết không?"

Trong lòng Giản Thành hụt hẫng: "........... ngươi thật sự tính toán cùng nàng thành hôn?"

"......... ta vì sao muốn thành hôn với tiểu sư muội?" Trần Húc Chi trong đầu toàn là dấu hỏi.

Giản Thành chậm rì rì nói: "Ngươi đời trước đính hôn cùng tiểu sư muội."

Trần Húc Chi ha ha: "Ngươi xác định không phải vì sư muội thấy bên cạnh ngươi nữ nhân quá nhiều, nên tức giận cùng ta đính hôn để chọc tức ngươi sao?"

Phần này y chưa xem qua trong nguyên tác?

Giản Thành dừng một chút, hắn cẩn thận nhìn Trần Húc Chi: "Vậy ngươi nghĩ thế nào? Ngươi thật sự thích nàng sao?"

Trần Húc Chi lại nói: "Ta là huynh trưởng, khi muội muội yêu cầu trợ giúp, mặc kệ ta nghĩ thế nào, ta đều sẽ giúp nàng.

Giản Thành kinh ngạc nói: "Dù cho ngươi không thích nàng, nhưng nếu nàng muốn thành thân với ngươi để đạt đến mục đích nào đó mà nói, ngươi cũng sẽ giúp nàng?"

"Nếu chỉ là làm bộ đính hôn, là có thể làm cho muội muội đạt được hạnh phúc cả đời, ta tạm thời tổn thất chút thanh danh thì có làm sao?" Trần Húc Chi lại nói: "Năm tháng của tu sĩ dài như vậy, chuyện phong lưu thời tuổi trẻ căn bản không đáng giá nhắc tới, chờ khi ta trở thành đại năng nguyên anh, ai sẽ còn nhắc tới loại sự tình này?"

Giản Thành nửa mở miệng, sau một lúc lâu thế nhưng một câu cũng không nói nên lời.

Hắn gục đầu xuống: "Ngươi đối với nàng thực tốt."

Trần Húc Chi liếc mắt nhìn hắn một cái: "Ngươi muốn nói cái gì?" Lời này nghe thật chua.

Giản Thành lại hỏi Trần Húc Chi: "Nếu ta trở thành chưởng môn Đại Nhật Tiên Tông, ngươi sẽ sinh khí sao?"

Trần Húc Chi trong lòng ha ha, trên mặt một bộ kinh hỉ: "Ngươi về sau là chưởng môn? Vậy những công văn này ngươi xử lý đi?"

Y đột nhiên kéo mành phía sau ra, tức khắc quyển trục thẻ tre quyển trục bằng giấy với ngọc giản chồng nhau giống như ngọn núi lộ ra.

Giản Thành lộ ra biểu tình chấn động.

Hắn run rẩy duỗi tay nhặt lên một quyển thẻ tre trên mặt đất, vừa mở ra nhìn, là tông môn phụ thuộc nào đó đưa lên vật tư cung phụng năm nay.

Bên trên liệt kê vố số vật tư, Giản Thành tâm nói cho thật nhiều a, kết quả vừa nhìn chỉ thị phê ở mặt sau, liền thấy Trần Húc Chi viết ở phía sau: Nói hươu nói vượn!

Sau đó Trần Húc Chi đều phân tích một lần sản lượng, phẩm chất, tỉ lệ của tất cả mỗi loại linh vật, hình tượng sinh động nói cho đối phương biết ta mẹ nó biết chân chính sản lượng cùng với số lượng mua nhập cùng bán ra của các ngươi, cũng biết các ngươi tồn lại một phần đồ vật phẩm chất tốt nhất, chỉ nộp lên một đống rác rưởi, càng biết lời khóc than của các ngươi đều là lời nói dối, cho các ngươi kỳ hạn trong vòng nửa tháng bổ sung đồ vật được yêu cầu, nếu không ta để cho Giới Luật Đường đi một chuyến đến nhà các ngươi!!

Sau khi Giản Thành xem hít sâu một ngụm khí lạnh, hắn nhịn không được lại đi xem quyển trục khác.

Đây là quyển trục hội báo tổng kết về việc đệ tử trong ba tông tranh cãi, xử lý phân tranh việc chân chính động thủ là Giới Luật Đường chủ quản, nhưng tranh cãi miệng lưỡi giữa đệ tử liền đẩy đến trước mặt Trần Húc Chi.

Quan hệ của đệ tử giữa ba tông cũng không tính là đặc biệt hài hòa, tông môn lớn mặt hàng gì cũng đều có, Trần Húc Chi cần phải tiến hành trấn an đệ tử có thiên phú được tuyển chọn để bồi dưỡng, nghiêm trị không tha những đệ tử có ý đồ đục nước béo cò hoặc là ăn mà không làm, sau đó còn phải làm mặt ngoài công bằng, đồng thời còn phải chiếu cố cảm tình cùng thể diện giữa các đồng môn cùng tiền bối của ba phong..............

Giản Thành yên lặng buông quyển trục xuống, đối diện với ánh mắt mong đợi của Trần Húc Chi, Giản Thành bảo đảm: "Ta sẽ hảo hảo chiếu cố tiểu sư muội, ngươi, ngươi chậm rãi bận ha."

Hắn vèo một cái chạy.

Trần Húc Chi: "................."

Thật vô dụng = =

Thời gian liền ở trong lúc Trần Húc Chi vùi đầu xử lý sự vụ tông môn liền trôi qua.

Mỗi ngày của Trần Húc Chi bình đạm đến cực điểm, nhưng mỗi ngày của Giản Thành lại quá xuất sắc ngoạn mục.

Giản Thành, dùng tên giả là Thành Hạo, làm tu sĩ được Tiêu Thâm Thủy tự mình mang về cùng thu làm đồ đệ, vị trí ở Tinh Hải phong rất là xấu hổ.

Đại Nhật Tiên Tông mười năm mới khai sơn một lần, lần khai sơn này đã qua, cho nên Giản Thành còn chưa có chân chính đưa vào hệ gia phả của tông môn đệ tử, nói với bên ngoài là thân tộc mà Tiêu Thâm Thủy nhận, là tu sĩ ở tạm Tinh Hải phong.

Lan Hải chưởng tôn muốn xử lý vấn đề tình báo của Huyễn Nguyệt phong, liền đem một phần sư tình của phong mình ném cho Tiêu Thâm Thủy một phần ném cho Trần Húc Chi, vốn dĩ nội vụ thuộc về Tiêu Thâm Thủy lại phân thành hai, một phần vẫn là từ Trần Húc Chi chủ quản, còn dư lại đều phân đến trên người mấy đệ tử của Lan Hải chưởng tôn.

Lan Hải chưởng tôn tổng cộng thu ba đệ tử đích truyền, đại đệ tử là Tiêu Thâm Thủy, nhị đệ tử xuất ngoại du lịch, không ở tông môn, tam đệ tử chính là đi Giới Luật Đường rèn luyện Hà Minh, cũng là tiểu đội trưởng Trúc Cơ sơ kỳ ban đầu mang đội xử lý tranh cãi về hỏa hổ giữa Giản Thành cùng Trương Hổ.

Tinh Hải phong còn có nhiều đệ tử trúc cơ kỳ, những đệ tử này tuy thuộc sử hữu với Tinh Hải phong, cũng đã bái Lan Hải chưởng tôn làm sư phụ, nhưng đều không phải là nhập gia đích truyền, bọn họ có thể học được bí quyết công pháp tông môn truyền xuống, muốn giải thích nghi hoặc có thể thừa dịp Lan Hải chưởng tôn tâm tình tốt cầu chỉ điểm một phen, lại nhiều hơn liền không có.

Hiện giờ tình hình ở Tinh Hải phong chính là núi vô lão hổ, khỉ xưng vương.

Tiêu Thâm Thủy chạy, nhị đệ tử không ở, Hà Minh ở Giới Luật Đường bị Bạch Anh chưởng tôn thao luyện, ba đệ tử đích truyền còn chưa xử lý nội vụ, như vậy những đệ tử nội môn vốn có của Tinh Hải phong đều quản lý những việc này.

Sau đó nhóm tay mới này làm chướng khí mù mịt, gia tăng chi Trần Húc Chi không ít lượng công việc.

Trần Húc Chi thật tức giận, Giản Thành vừa thấy không được, hắn hổ khu chấn động, đứng dậy.

Làm tiểu đồ đệ được Tiêu Thâm Thủy mang về, thân phận của Giản Thành cũng không cứng như vậy, cũng không có hậu trường, trên lý luận là không có khả năng làm cho những lão bánh quẩy nội môn đệ tử này cúi đầu xưng thần.

Nhưng dù cho Trần Húc Chi cho là như vậy, có người trời sinh làm vương.

Cũng không biết Giản Thành làm cái gì, dù sao chờ đến khi Trần Húc Chi suất lĩnh các đệ tử đứng ở trước sơn môn tiếp đãi tu sĩ Thái Tố Cốc, liền kinh ngạc phát hiện, Giản Thành cư nhiên đứng trước đệ tử Tinh Hải phong, chỉ sau Hà Minh!!

Trần Húc Chi nhịn không được nhìn xem sắc mặt của Hà Minh, gia hỏa Hà Minh này còn thấp giọng vừa nói vừa cười với Giản Thành, quan hệ thực tốt?

Trần Húc Chi nheo lại đôi mắt.

=================

Tác giả có lời muốn nói:

Giản Thành phi thường giỏi về việc thu tiểu đệ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện