Đi ra từ đại điện tông môn, Cung Thiên Trọng không dấu vết nhẹ nhàng thở ra.



Ngày sau đó bước chân hắn vừa chuyển, liền đứng ở cửa, yên lặng mà chờ.



Hắn phải chờ hội nghị kết thúc, đi theo sư phụ Chân Du đạo nhân của hắn cùng hồi động phủ.



Vừa chờ, Cung Thiên Trọng vừa cẩn thận nhớ lại vừa rồi mình ứng đối có chỗ nào không hợp lý hay không.



Suy nghĩ một vòng, hắn phát hiện chính mình hình như không lộ ra sơ hở gì, ứng đối cũng phi thường thông thuận, nhìn ở thái độ của Dạ Nguyên chưởng môn, hắn hình như qua cửa.



Lúc này Cung Thiên Trọng cũng cảm thấy may mắn không thôi, dù là trước đó Giản Thành làm gì ở bí cảnh, hắn thật sự cái gì cũng không biết, cho nên Dạ Nguyên chưởng tôn cùng bí thuật thẩm vấn hắn, hắn mới có thể thông thuận tự nhiên nói ta không biết.



Trong lúc này phàm có chút có do dự, phỏng chừng chính mình hiện tại đã bị ném vào nhà lao.



Cung Thiên Trọng có chút nghĩ mà sợ, sau khi trảu qua nghĩ mà sợ, hắn liền nhịn không được tự hỏi.



Trên vạt áo của Dạ Nguyên chưởng tôn thêu hình hoa sen, cánh hoa cực kỳ tương tự với Nguyên Thủy Âm Liên mình nộp lên, là trùng hợp? Hay là có nguyên nhân gì càng sâu?



Yến Phi nói lại bắt được Tiêu Thâm Thủy, Tiêu Thâm Thủy là tu sĩ Trúc Cơ, chỉ bằng một mình Yến Phi chỉ sợ không có khả năng, chẳng lẽ là Tú Thủy trước đó có giúp gã?



Giản Thành trên danh nghĩa cũng xem như là đồ đệ của Tiêu Thâm Thủy, mình đã biết tin tức của Tiêu Thâm Thủy, khẳng định phải nói cho Giản Thành, nhưng khi nào nói cho hắn mới đem lại lợi ích lớn nhất đây?



Làm thế nào tiết lộ tin tức của Tiêu Thâm Thủy mà không bị tông môn hoài nghi? Nếu Giản Thành quyết định tới cứu Tiêu Thâm Thủy bị thất bại, mình là thế nào thoát thân đây?



Giản Thành thật sự không có phương pháp giải trừ khế ước nô bộc chính mình hạ sao? Huyết huyền thật sự không thể thay thế sao? Hắn có thể sử dụng phương pháp khác để nhờ Trần Húc Chi sao?



Vấn đề lung tung rối loạn mãnh liệt chui vào trong óc, Cung Thiên Trọng càng nghĩ càng đau đầu.



Nhưng vào lúc này, cửa của đại điện tông môn mở ra, tu sĩ Kim Đan nối đuôi nhau mà ra, có mấy tu sĩ cũng không thèm nhìn Cung Thiên Trọng, vung tay áo rời đi, lại có mấy kẻ khác vây lên, hoặc là chúc mừng, hoặc là trêu chọc, hoặc là tán thưởng, trong lúc nhất thời Cung Thiên Trọng có vẻ khá được hoan nghênh.



Cung Thiên Trọng từ đầu đến cuối đều cười ngâm ngâm, ân ân a a có lệ, thẳng cho đến khi Chân Du đạo nhân ra tới, hắn lập tức tới đón.



Chân du đạo nhân mặt mày hớn hở, xuân phong đắc ý, vừa nhìn liền biết tâm tình lão cực tốt, nhìn thấy Cung Thiên Trọng, lão cười càng thêm vui vẻ.



Thẩm đạo hữu trước đó mang Cung Thiên Trọng về từ Vọng Đoạn sơn cười tủm tỉm nói: "Chúc mừng Chân Du sư huynh."



Chân Du đạo nhân đồng dạng nói: "Cùng vui, cùng vui, ngươi với ta đều là đệ tử Huyền Âm Nhất đạo, hà tất khách khí? Lần trước nếu không phải ngươi mang Thiên Trọng về, hắn đã chết ở Vọng Đoạn sơn."



Thẩm đạo hữu lại cười nói vài câu, mới cáo từ rời đi, Chân Du đạo nhân lập tức ý bảo Cung Thiên Trọng đuổi kịp.



Hai người trở lại động phủ, đóng cửa lại, mở trận pháp ra, sau khi xác định sẽ không bị nhìn trộm, tươi cười trên mặt Chân Du đạo nhân lập tức biến mất.



Lão thở ra một hơi, nói: "Nguy hiểm thật."



Tú Thủy là đệ tử ưu tú Dạ Nguyên chưởng môn bồi dưỡng ra, lần này Cung Thiên Trọng trở lại Tú Thủy lại chết ở bí cảnh, ngay từ đầu Chân Du đạo nhân thật sự cho rằng Cung Thiên Trọng sẽ bị Dạ Nguyên chưởng tôn chưởng chết.



Cung Thiên Trọng cúi đầu không nói lời nào.



Chân Du đạo nhân lại hỏi Cung Thiên Trọng: "Chuyện của Tú Thủy, ngươi thật sự không biết sao?"



Cung Thiên Trọng vẻ mặt vô tội: "Đệ tử thật sự cái gì cũng không biết, không phải chưởng môn đã dùng bí pháp khảo vấn sao?"



Chân Du đạo nhân lúc này mới an tâm: "Ngươi không biết là tốt nhất." Dùng một chút, lão nói: "Ngươi thử nói ta nghe một chút đã gặp được chuyện gì."



Cung Thiên Trọng nói một nửa giấu một nửa, đầu tiên là ở bí cảnh tìm kiếm linh dược, sau đó lại là trong lúc vô ý nhận thức Thành Hạo đệ tử của Đại Nhật Tiên Tông, sau đó lại khéo léo dùng diệu kế, giành được tính nhiệm của Thành Hạo, lừa được Thành hạo tìm được Nguyên Thủy Âm Liên, cuối cùng lại kết bạn với Thành hạo thăm dò bí cảnh, có được linh dược vân vân...............



Trong đó Thành Hạo người này được đánh giá thực cao, Chân Du đạo nhân hỏi: "Thành hạo? Không nghe nói qua? Thực lực thế nào?"



Cung Thiên Trọng ăn ngay nói thật: "Thực lực Trúc Cơ hậu kỳ, tính cách sang sảng nhiệt tình, có chút ngây thơ, còn rất xuẩn, là đệ tử Tinh Hải phong, tuy rằng thời gian bái nhập Đại Nhật Tiên Tông không lâu, nhưng theo ta quan sát, trong đám đệ tử hắn rất có nhân khí."



Chân Du đạo nhân tê một tiếng, thần sắc nghiêm túc lên: "Lại là một tu sĩ giống như lãnh tụ sao?"



Cung Thiên Trọng gật đầu: " Không sai." Dừng một chút, hắn bổ sung: "Thành Hạo rất hào phóng, phi thường hào phóng."



Vì chứng minh chính mình không nói dối. Cung Thiên Trọng mở ra túi càn khôn của mình, bày ra những linh vật Giản Thành chướng mắt cho Chân Du đạo nhân xem.



Chân Du đạo nhân nhịn không được tê một tiếng.



Cung Thiên Trọng đặt nền móng cho liên hệ với Giản Thành sau này: "Ta tính toán tiếp tục dùng thân phận Thương Vũ này giao lưu với Thành Hạo, không chỉ đạt được tình báo, còn có thể thông qua hắn có được không ít thứ tốt."



Hắn ý vị thân trường nói với Chân Du đạo nhân: "Vận khí của Thành Hạo kia......... tựa hồ cực tốt."



Ánh mắt Chân Du đạo nhân khẽ biến, một tu sĩ có vận khí cực tốt? Điều này chứng minh cái gì? Chứng minh lão có thể có được linh vật cuồn cuộn không ngừng a!



lão thong thả gật đầu: "Nếu nói như vậy, đích xác phải duy trì quan hệ tốt đẹp."



Cung Thiên Trọng đặt túi càn khôn trước mặt Chân Du đạo nhân: "Sư phụ có cần gì, tự mình lấy đi."



Ngữ khí hắn ôn nhu chân thành: "Sư phụ mấy năm nay giáo dưỡng ta, nếu không có ngài, cũng không có ta hiện tại, sau này còn xin sư phụ dạy dỗ nhiều hơn."



Chân Du đạo nhân nghe xong, ánh mắt khẽ biến, lão dùng ngữ khí ôn như đồng dạng nói: "Dựa theo quy củ tông môn, sau khi ngươi có ký hiệu của đệ tử mới lên, ngươi chính là sư huynh đệ với ta."



Cung Thiên Trọng vội vàng quỳ xuống: "Sư phụ muốn bỏ đệ tử không màng sao?"



Chân Du đạo nhân: "A nha ngươi đứa nhỏ này, mau đứng lên."



Hai người tức khắc diễn kịch tình cảm tình sư đồ chân thành tha thiết, trong lòng Cung Thiên Trọng cùng Chân Du đạo nhân đều thực vừa lòng.



Cung Thiên Trọng xác định sau khi trở thành tu sĩ Kim Đan, sẽ không bị vị sư phụ rất hiểu rõ hắn này hạ độc thủ, cũng có thể nhốt Chân Du đạo nhân này vào trong một cái vòng tròn nhỏ hẹp.



Mà Chân Du đạo nhân cũng cảm thấy tiểu tử Cung Thiên Trọng này vẫn tương đối dễ khống chế, không giống những ma tu cuồng vọng đó, sau khi trở thành tu sĩ Kim Đan liền cảm thấy mình có thể miệt thị tu sĩ Kim Đan khác, không biết trời cao đất dày, tu sĩ Kim Đan mới lên như vậy từ trước đến nay đều là chết nhanh nhất.



Sau khi một phen trao đổi tình cảm dối trá kết thúc, Cung Thiên Trọng thừa dịp Chân Du đạo nhân tâm tình tốt, liền dùng ngữ khí không chút để ý hỏi: "Ta hồi tông môn liền gặp Yến Phi, sư phụ, tiểu tử kia gần đây có phải gặp được chuyện tốt gì hay không?"



Chân Du đạo nhân lục lọi túi càn khôn mà Cung Thiên Trọng vừa mới 'hiếu kính' , cười tủm tỉm mà nói: "Gần đây tông môn đích xác có động tác lớn, tiểu tử kia vận khí tốt, vừa lúc thừa dịp tông môn có hành động liền đền bù sai lầm trước đó."



Cung Thiên Trọng lập tức dùng ngữ khí nhảy nhót: "Động tác lớn?"



"Không sai." Chân Du đạo nhân giơ tay đưa tới một cái thủy kính, trên mặt kính lộ ra khuôn mặt của một nữ tử: "Mục tiêu của ba tông ma môn lần này là nàng."



Cung Thiên Trọng nhịn không được hít ngược một hơi: "Đại Nhật Tiên Tông Linh Nguyệt chưởng tôn?!"



Chân Du đạo nhân hạ giọng nói: "Hành động lần này không cho phép thất bại, mệnh lệnh hành động cụ thể sẽ do chưởng môn trực tiếp hạ xuống."



Cung Thiên Trọng đồng dạng hạ giọng hỏi: ".........Tông môn tính toán làm gì? Chỉ là vì giết chết Linh Nguyệt chưởng tôn sao?"



Chân Du đạo nhân lắc đầu: "Tình huống cụ thể không ai biết, ba tông ma môn, chỉ sợ chỉ có chưởng môn ba tông biết nhân quả chuyện này đi."



Cung Thiên Trọng nhớ tới lời nói của Yến Phi, hắn thử nói: "Vậy tu vi của Yến Phi cũng quá thấp, sao có thể tham gia loại hành động này?"



Chân Du đạo nhân cười tủm tỉm nói: "Người của Đại Nhật Tiên Tông cũng không phải ngu xuẩn, nghe nói Lan Hải chưởng tôn cũng đã lâu không xuất hiện ở Đại Nhật Tiên Tông, chúng ta đoán ông ta có thể đang ở bên cạnh Linh Nguyệt chưởng tôn."



Cho nên Tiêu Thâm Thủy chính là con mồi?! Cung Thiên Trọng bừng tỉnh đại ngộ.



Chân Du đạo nhân: "Vừa lúc đại đệ tử của Lan Hải chưởng tôn Tiêu Thâm Thủy du lịch bên ngoài, không bắt hắn thì bắt ai?"



Cung Thiên Trọng á khẩu không trả lời được, hắn nhịn không được nói: "Đã giết chết?"



Chân Du đạo nhân: "Hẳn là còn chưa đi? Vạn nhất hắn chết, Lan Hải chưởng tôn lập tức phát hiện không đúng, mai phục liền thất bại trong gang tấc."



Cung Thiên Trọng đại não nhanh chuyển: "Thành Hạo là Tiêu Thâm Thủy mang về Đại Nhật Tiên Tông, nếu Tiêu Thâm Thủy chết, hắn lập tức có thể tiếp nhận hết thảy của Tiêu Thâm Thủy."



Chân Du đạo nhân hơi hơi híp mắt: "Ngươi là nói..........long tranh hổ đấu?"



Cung Thiên Trọng: "Từ chuyện ở Vọng Đoạn sơn đến xem, Lan Hải chưởng tôn đối với Tiêu Thâm Thủy yêu thích có thừa, nhưng tu vi của Thành Hạo này còn cao hơn so với Tiêu Thâm Thủy, cũng khá được đệ tử tông môn tin cậy, Lan Hải chưởng tôn nếu ở trên chuyện xử lý một đệ tử có bất công, không chỉ có Huyễn Nguyệt phong bởi vì mất đi Linh Nguyệt chưởng tôn mà rơi vào hỗn loạn, mà Tinh Hải phong cũng sẽ loạn lên."



Chân Du đạo nhân nghe xong nhịn không được đi lại trong phòng, lão tử hỏi một lúc lâu mới nói: "Chuyện này cần nói cho chưởng môn, hết thảy từ chưởng môn định đoạt."



Cung Thiên Trọng cúi đầu xưng vâng, ngay sau đó hắn nói: "Vậy lần hành động này, ta cũng cần tham gia không?"



Chân Du đạo nhân cho rằng Cung Thiên Trọng không muốn đi, liền nói: "Ngươi vừa mới tiến giai Kim Đan, cần phải củng cố tu vi, chưởng môn hẳn là sẽ không cho ngươi đi, ta đi nói giúp ngươi một câu, ngươi cứ an tâm bế quan tu luyện đi."



Trên mặt Cung Thiên Trọng giả bộ cảm kích, lại hỏi thăm cùng Chân Du đạo nhân vài câu, sau khi phát hiện Chân Du đạo nhân cũng không biết nhiều lắm, liền lễ phép cáo lui.



Chờ khi Cung Thiên Trọng trở lại tiểu viện mình ở, đóng lại cửa viện, mở ra kết giới, đặt mông ngồi trên nệm giường, thần sắc Cung Thiên Trọng mới đen xuống.



Hắn cần phải lập tức truyền tin này đi.



Cung Thiên Trọng nhắm mắt, thần hồn tiến vào tử phủ, thực nhanh liền thấy Kim Đan của mình.



Ở trên ma đan đen như mực, hai sợi tơ mảnh quấn trên đó, trong đó một sợi là huyết huyền của mình, một bên khác của huyết huyền rơi vào trong hư không, đối diện hẳn là Trần Húc Chi.



Trên một sợi tơ khác có phù văn phức tạp quấn quanh, đây là phù chú khế ước Giản Thành khống chế hắn.



Cung Thiên Trọng bồi hồi trước hai sợi tơ.



Hắn tìm ai đây?



Cuối cùng suy xét đến đôi mắt của Trần Húc Chi khi nhìn hắn toàn là sát khí, Cung Thiên Trọng vẫn lựa chọn tìm Giản Thành.



Thần hồn Cung Thiên Trọng chậm rãi rơi vào đạo phù chú kia, không biết qua bao lâu, giữa hoảng hốt hắn đi tới một không gian phi thường huyền diệu.



Một thanh âm vang lên.



"Sư huynh sư huynh! Ta hôm nay mua bánh nướng ở Dương thành, ăn rất ngon!"



"Phải không? Mang về vài cái, ta muốn vị đường đỏ."



"Được được được, ai? Làm sao vậy tiểu Kim?"



"Mẹ lớn, nga không đúng, đại ca nhị ca! Ta phát hiện một kẻ xâm lấn!"



Giọng nói rơi xuống, Cung Thiên Trọng liền thấy trời đất quay cuồng, một cỗ hơi thở mãnh liệt trong băng hàn lại lộ ra bạo liệt quỷ dị tỏa ra khẳng định chính mình, đợi khi hắn 'mở to' mắt nhìn kỹ, liền thấy trước mặt có hai đạo linh lực, một đạo là Giản Thành một đạo là Trần Húc Chi, ở trước hai đạo linh lực, đứng một thanh kiếm hai màu xanh đỏ đan xen.



Thanh kiếm này hùng hổ dùng mũi kiếm chỉa vào mình, giống như giây tiếp theo liền đâm lại đây.



Cung Thiên Trọng không chút nghĩ ngợi liền nói: "Người một nhà! Không cần đánh!"



===================



Tác giả có lời muốn nói:



Giản Thành: Từ ngày lập QQ, ta mỗi ngày đều chụp mỹ thực cho sư huynh, sư huynh nhất định thực vui vẻ!



Trần Húc Chi: Mẹ nó, chỉ có thể nhìn không thể ăn, Giản Thành nhất định là cố ý!

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện