Quá loạn, Trần Thanh Thanh không thể tiếp nhận nổi.

Người vừa nãy nhìn qua tưởng là mẹ Tư Đồ Phong hóa ra lại là bà anh.

Mà người trước mắt nhìn qua giống bà Tư Đồ Phong không nghĩ tới lại là mẹ kế của anh.

Thật khó hiểu! Trần Thanh Thanh nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng không nhịn được nữa, thấp giọng nói ở bên tai anh: "Tư Đồ Phong."

"Ân."

"Tôi cảm thấy sau này cậu nên cưới một cô vợ trẻ một chút."

"..."

"Bằng không sẽ rất có lỗi với cấu trúc gen cường đại nhà Tư Đồ cậu."

"Câm miệng!" Tư Đồ Phong nghiến răng nghiến lợi.

"Chẳng lẽ cậu không cảm thấy tôi nói có lý sao?"

Xác thực là có lý, nhưng Tư Đồ Phong có chết cũng sẽ không thừa nhận!

Thấy lão gia tử vẫn còn đang cười, ánh mắt lạnh lùng của Tư Đồ Phong liền quét qua ——

"Có gì đáng buồn cười? Vừa nãy cô ấy còn gọi người đàn bà của ông là bác gái kìa!"

Dứt lời, tiếng cười ông lão lập tức ngưng bặt, nhíu mày nhìn lướt qua Trần Thanh Thanh, có vẻ như rất bất mãn với cô.

Trần Thanh Thanh vô tội nằm không cũng trúng đạn, đành phải tận lực làm giảm bớt tối thiểu sự tồn tại của mình.

Bằng không, quan binh đánh nhau, dân chúng chết oan.

"Tiểu tử thối sao dám nói chuyện kiểu đó? Không biết lớn nhỏ, đó là bà nội của cháu!"

"Tư Đồ Phong tôi không thừa nhận các người, dù cho các người lấy một trăm người vào cửa, cũng không có nửa phần quan hệ với tôi."

Người đàn ông ngồi trên ghế sô pha bên kia, đột nhiên lên tiếng hỏi: "Cô bé đó là ai?"

Tư Đồ Phong nhướng mày, nắm lấy tay Trần Thanh Thanh, ra vẻ thân mật nói: "Thanh Thanh, đây là ba anh."

Hiện tại Trần Thanh Thanh đối với cách xưng hô đã sinh ra bóng ma tâm lý, nhưng lại không thể không nói câu nào.

"Cháu chào chú ạ!"

Dứt lời, mẹ kế tương lai của Tư Đồ Phong, cũng chính là cô dâu hôm nay mở miệng nói: "Đến giờ rồi, muốn bắt đầu luôn sao? Hay là..."

"Cứ làm theo sắp xếp ban đầu." Tư Đồ Kiệt lên tiếng nói.

Ý tứ chính là vẫn cử hành bình thường.

Hôn lễ bắt đầu, tất cả khách khứa đều tụ tập ở lễ đường, toàn bộ hội trường nhìn qua xa hoa lộng lẫy.

"Hôm nay, là ngày vui của gia chủ Tư Đồ gia, bây giờ tuyên bố, hôn lễ chính thức bắt đầu."

"Sau đây, chúng tôi xin mời chủ hôn hôm nay là Tư Đồ lão gia cùng Tư Đồ phu nhân bước lên trên sân khấu."

Chùm tia sáng chiếu rọi xuống, ông nội của Tư Đồ Phong - Tư Đồ Hồng nắm tay vợ của ông, mặt mang theo mỉm cười xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Tiếp theo, người dẫn chương trình tiếp tục tuyên bố nói ——

"Xin mời vai chính của chúng ta hôm nay, gia chủ Tư Đồ gia cùng cô dâu tỏa sáng trên sân khấu."

Dứt lời, tiếng nhạc hôn lễ vang vọng trong toàn bộ hội trường.

Tư Đồ Kiệt mặt không biểu tình dẫn cô dâu đi vào trong tầm mắt mọi người, mọi người đều nhận ra cô dâu đã cố tình trang điểm để cho mình nhìn trẻ hơn, nhưng vẫn không che được nét già nua trên gương mặt.

Đồng loạt thấp giọng bàn luận.

"Nhà Tư Đồ sao lại thế này? Người ông thì chồng già vợ trẻ, người cha lại lấy một người vợ già về?"

"Đúng vậy —— cả gia đình đều kỳ quái!"

"Tôi nghe nói gia chủ Tư Đồ gia vì muốn chọc giận lão gia tử, nên mới làm như vậy..."

"Vậy cũng đâu cần phải lấy việc chung thân đại sự của mình ra để đùa giỡn?"

"Gia chủ Tư Đồ gia bọn họ còn có cái chung thân đại sự gì nữa? Từ khi mẹ Tư Đồ thiếu gia..."

"Mau ngậm miệng lại, nói thêm gì nữa để người nhà Tư Đồ nghe được, các người chết cũng không biết mình chết thế nào đâu!"

Mọi người đều ngậm miệng, sự tình bên trong nhà Tư Đồ cũng không phải chuyện bọn họ có thể tùy tiện mang ra bàn luận.

Hơn nữa, mẹ đẻ Tư Đồ thiếu gia, chính là cấm kỵ của Tư Đồ gia bọn họ!

"Sau đây, chúng tôi xin mời gia chủ đời tiếp theo củaTư Đồ gia, Tư Đồ Phong bước lên trên sân khấu."

Chùm tia sáng chiếu rọi lên người của Tư Đồ Phong cùng Trần Thanh Thanh, hai người chậm rãi xuất hiện trong tầm mắt mọi người.

Khi mọi người còn chưa kịp phản ứng lại, đã thấy Tư Đồ Phong cướp lấy micro trong tay người dẫn chương trình, lớn tiếng tuyên bố.

"Hôm nay là buổi lễ đính hôn của Tư Đồ Phong tôi, cảm ơn mọi người đã tới tham dự!"
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện