“ Cái gì mà làm thế nào?” thư ký Đinh ngữ khí không vui, “Lần này nhất định là không được rồi! Chỉ có thể đợi thêm cơ hội, chị không tin không xử lý được con bé tiện nhân ấy!”

Mấy từ cuối cùng, mặc dù tôi ở cách xa cô ta, nhưng vẫn nghe tiếng nghiến răng nghiến lợi trong lời nói của cô ta

Tôi có vài phần bất lực đành chịu, tôi không thể đùa được với cô ta đâu!

Không chỉ có tôi nghĩ như vậy, Chung Giai cũng nghĩ không ra, cô ta giúp tôi hỏi ra vấn đề đó: “ Chị Đinh, em ghét cô ta thì còn nói được, cô ta là sự uy hiếp lớn với em! Còn chị sao lại ghét cô ta như thế? Cô ta không phải là quyến rũ chồng chị chứ?”

Trong lòng tôi cũng cạn lời, lập tức nghe thư ký Đinh đáp: “ Hừ, cô ta nếu dám quyến rũ chồng chị, xem chị có đánh gãy chân cô ta không!”

“ Thế thì tại sao?” Chung Giai lại hỏi tiếp.

“ Bỏ đi.” Ngữ khí của thư ký Đinh lạnh nhạt đi nhiều, “ Đều là cchút ân oán cá nhân, không cần cho người khác biết!”

Chung Giai ở trước mặt thư ký Đinh, vốn dĩ đã hơn nửa năm, bây giờ nghe thấy thư ký Đinh không muốn nói, tất nhiên sẽ không hỏi rõ ngọn ngành nữa, chỉ hỏi: “ Lần sau chúng ta lại bắt tay với nhau tiếp?”

Thư ký Dinh “ ừ” một tiếng: “ Lần sau lên kế hoạch cho tốt, nghĩ tất cả những chi tiết có thể xảy ra! Con hồ ly này có chín cái đuôi, đơn giản dễ dàng quá thì không chết được.”

“ Vâng.” Chung Giai đáp, “Em không chỉ làm cho cô ta phải chết, còn bắt cô ta chịu tổn thất một nửa.”

Sau khi hai ngừoi bọn họ thương lượng xong, bít-tết của bọn họ cũng được bưng lên, chủ đề của bọn họ bắt đầu thoải mái hơn, đều là tám chuyện quần áo giày dép túi xách, một mặt đều là Chung Giai khen thư ký Đinh có thẩm mỹ cao thế nào, có khí chất ra sao.

Tôi nghe thấy nhàm chán, nhấc ngừoi ngồi nhích lên phía trước, chuẩn bị ăn.

Phần bít-tết trước mặt tôi đã làm nóng, tôi vừa nghe cuộc đối thoại của hai người bàn bên cạnh, vừa cầm dao chậm dãi cắt, nhai miếng nhỏ.

“ Sao cậu lại đắc tội với thư ký Đinh vậy?”

Hơi nóng ở bên tai tôi, giọng nói rất nhỏ.

Tôi toàn thân run rẩy, trong giây lát toàn bộ khuôn mặt đỏ ửng, Trác Hàng này, môi cậu ta đã chạm gần tai tôi từ lúc nào rồi?

Tôi căn bản là không dám động đậy, chỉ sợ khẽ động một cái, tai hoặc là má tôi sẽ chạm vào môi cậu ta.

“Ơ.” Một tiếng cười khẽ, hơi nóng lại truyền tới một lần nữa, “ mặt cậu đỏ rồi kìa...”

Đầu cậu ta vẫn không chịu rời khỏi, tiếp tục: “ Tai cũng đỏ rồi...”

Đây...rõ ràng là chòng ghẹo!

Tôi rất bối rối, tim đập thình thình.

Trước kia, lúc ở vũ trường, bởi vì biết là gỉa, bởi vì đều là tôi chui vào lòng ngừoi khác để làm họ vui, da mặt cũng dày, bây giờ, rời khỏi nơi đó, sống trong sạch, thứ tình cảm tốt đẹp và thuần túy này, liền đem lại cho con người ta cảm giác tim đập nhanh hơn.

Cho dù, tôi không hề yêu cậu ấy.

Chỉ là, lúc con gái chủ động tiếp cận người con trai, phản ứng sinh lý tâm lý rất tự nhiên.

Tôi không nhúc nhích một hồi lâu, cậu ta mới từ từ rời ra một chút, vẫn nói giọng nhỏ như trước: “ Dáng vẻ xấu hổ của cậu rất xinh.”

Cùng với hơi thở của cậu ấy dần dần lùi ra xa, tôi mới cảm thấy bầu không khí bắt đầu tự do chuyển động trở lại, không kìm nổi hít một hơi thật dài

“ Lúc cậu và bạn trai ở bên nhau, cũng ngại ngùng như vậy sao? Tôi thật sự rất hoài nghi lúc anh ta hôn cậu, cậu đến cả thở cũng không dám...”

Lúc nói chuyện, toàn thân tôi lại run rẩy một lần nữa.

Ngón tay lạnh ngắt chạm vào cổ tôi, chính là chỗ Trác tiên sinh mút cổ tôi tạo ra dấu hôn.

Tôi vô cùng hối hận, tại sao tôi nhất định phải ngồi bên cạnh cậu ấy chứ, tại sao lại cùng cậu ấy ra ngoài ăn cơm?

Tôi hoang mang, trốn vào phía trong cùng của chiếc ghế sô pha, lại quay đầu, tức giận nhìn cậu ta.

Ngược lại cậu ta rất nhanh đã trấn tĩnh lại: “ Xin lỗi, làm cho cậu hoảng sợ rồi.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện