"Trời ạ! Vậy mà tổng giám đốc Trác cũng biết!" Có người hô lên.
"Ý tổng giám đốc Trác là gì? Muốn đích thân kiểm tra Khương Kha sao?" Có người nhìn sang tôi với ánh mắt đồng tình.
"Khương Kha, làm sao bây giờ?" Có người hỏi, giống như là rất lo lắng cho tôi.
Bọn họ không biết, trong lòng tôi không có một chút lo lắng nào, anh Trác làm như vậy thật ra là đang giúp tôi.
Tôi không lấy tiền hoa hồng.
Tôi yêu tiền nhưng không thiếu tiền, không đáng phải làm những chuyện đó.
Từ ngày tôi đi theo anh Trác, tôi cũng chỉ rút tiền từ ngân hàng một lần, lần tôi đưa tiền cho bố tôi cũng chỉ lấy 34 triệu. Trên tủ đầu giường thường xuyên có tiền tiêu vặt mà anh Trác để lại cho tôi.
Mà về phần lợi ích khi ký hợp đồng, tôi dám nói, tôi đã cố hết sức vắt kiệt bọn họ. Ngoại trừ trang bìa mà trong hợp đồng đã quy định rõ ràng, tôi còn muốn thêm nhiều trang trong đó nữa, khi bọn họ làm chuyên đề kiểm kê, tôi tất nhiên cũng sẽ có một bài miễn phí.
Trong công việc, tôi không sợ bất cứ sự điều tra hay kiểm tra nào cả.
Điều duy nhất tôi sợ là thân phận người thứ ba này, người bị liên lụy không phải là trưởng phòng của tôi mà là anh Trác.
"Làm sao bây giờ?" Tôi cười: "Nghiêm túc chấp hành lời của ông chủ thôi!"
"Khương Kha, cô không sợ sao?" Người từng nói xấu tôi trong nhà vệ sinh tựa vào vách ngăn ở khung làm việc mở to mắt nhìn tôi.
"Sợ? Sợ cái gì?" Tôi cười, hai tay nhanh chóng gõ hai chữ "Vâng ạ", sau đó ngẩng đầu nhìn cô ta: "Khương Kha tôi không làm việc gì trái với lương tâm, không sợ quỷ nửa đêm gõ cửa."
Người kia gật đầu, có chút ngượng ngùng quay lại chỗ của mình.
Tôi bật bảng biểu trên máy tính lên, đây là bảng biểu mà tôi dùng để ghi chép công việc, không chỉ có điều khoản ký kết hợp đồng của tôi mà còn cả tình hình thực hiện và cả tình hình thực hiện phần còn lại hợp đồng tiếp nhận của Nhuế Tuyển.
Tôi nhanh chóng chuẩn bị tài liệu liên quan, xóa bỏ phần tình hình hợp đồng kia của Nhuế Tuyển, sau đó đánh mấy chữ trên máy rồi ấn vào nút in ra.
Trên zalo đang nhấp nháy, tôi nhìn qua rồi ấn mở cuộc trò chuyện với trưởng phòng, tất cả có hai tin nhắn tới.
Đoạn thứ nhất là: "Cô không nên trả lời thư, chuyện này rồi sẽ trôi qua, cô trả lời thư có khả năng kích thích ngược lại sự hiếu thắng của đối phương, sau này càng thêm phiền phức."
Đoạn thứ hai là: "Có cần hỗ trợ không? Chờ khi nào cô chuẩn bị tài liệu xong, tôi và cô cùng đi lên."
Ở đoạn tin nhắn thứ hai này, tôi có thể xác định được, anh ta không biết quan hệ của tôi và anh Trác, trong lòng anh ta, tôi hẳn là có hai thân phận, một là người có liên quan đến thư ký Tống, hai mà nhân viên có năng lực không tệ.
"Cảm ơn trưởng phòng." Tôi nói: "Tôi không ăn tiền hoa hồng, cũng không có quan hệ bất chính với ông, tôi không sợ."
"Trăm người ngàn ý, lời nói đáng sợ." Anh ta nói.
"Tôi không sợ." Tôi vẫn trả lời câu này.
"Cô chuẩn bị trước đi, chuẩn bị xong gọi tôi." Anh ta nói.
"Tôi đã chuẩn bị xong."
"?"
"Tất cả mọi thứ đều sẵn sàng, hợp đồng đã trong túi tài liệu, tình hình thực hiện đã sắp xếp lại tài liệu, bẳng biểu cũng có sẵn, cũng đã in ra rồi." Tôi nói
Trưởng phòng trầm ngâm một lúc rồi nhắn một câu: "Khương Kha, tôi phát hiện cô đúng là có tư cách khiêu chiến với người kia, tài liệu đã có, đi thôi!"
Tôi vừa xem hết tin nhắn của trưởng phòng đã thấy ông ấy đi từ phòng làm việc riêng đi ra.
Tôi ôm một chồng tài liệu thật dày, trên tập tài liệu là túi đựng tài liệu, trên đó nữa là một tờ bảng biểu mỏng.
Trường phòng đưa tay tới, tự giác cầm giúp tài liệu cho cho tôi, tôi đi sau lưng anh ta nửa bước, cùng bước tới phòng làm việc của ông Trác.
"Ý tổng giám đốc Trác là gì? Muốn đích thân kiểm tra Khương Kha sao?" Có người nhìn sang tôi với ánh mắt đồng tình.
"Khương Kha, làm sao bây giờ?" Có người hỏi, giống như là rất lo lắng cho tôi.
Bọn họ không biết, trong lòng tôi không có một chút lo lắng nào, anh Trác làm như vậy thật ra là đang giúp tôi.
Tôi không lấy tiền hoa hồng.
Tôi yêu tiền nhưng không thiếu tiền, không đáng phải làm những chuyện đó.
Từ ngày tôi đi theo anh Trác, tôi cũng chỉ rút tiền từ ngân hàng một lần, lần tôi đưa tiền cho bố tôi cũng chỉ lấy 34 triệu. Trên tủ đầu giường thường xuyên có tiền tiêu vặt mà anh Trác để lại cho tôi.
Mà về phần lợi ích khi ký hợp đồng, tôi dám nói, tôi đã cố hết sức vắt kiệt bọn họ. Ngoại trừ trang bìa mà trong hợp đồng đã quy định rõ ràng, tôi còn muốn thêm nhiều trang trong đó nữa, khi bọn họ làm chuyên đề kiểm kê, tôi tất nhiên cũng sẽ có một bài miễn phí.
Trong công việc, tôi không sợ bất cứ sự điều tra hay kiểm tra nào cả.
Điều duy nhất tôi sợ là thân phận người thứ ba này, người bị liên lụy không phải là trưởng phòng của tôi mà là anh Trác.
"Làm sao bây giờ?" Tôi cười: "Nghiêm túc chấp hành lời của ông chủ thôi!"
"Khương Kha, cô không sợ sao?" Người từng nói xấu tôi trong nhà vệ sinh tựa vào vách ngăn ở khung làm việc mở to mắt nhìn tôi.
"Sợ? Sợ cái gì?" Tôi cười, hai tay nhanh chóng gõ hai chữ "Vâng ạ", sau đó ngẩng đầu nhìn cô ta: "Khương Kha tôi không làm việc gì trái với lương tâm, không sợ quỷ nửa đêm gõ cửa."
Người kia gật đầu, có chút ngượng ngùng quay lại chỗ của mình.
Tôi bật bảng biểu trên máy tính lên, đây là bảng biểu mà tôi dùng để ghi chép công việc, không chỉ có điều khoản ký kết hợp đồng của tôi mà còn cả tình hình thực hiện và cả tình hình thực hiện phần còn lại hợp đồng tiếp nhận của Nhuế Tuyển.
Tôi nhanh chóng chuẩn bị tài liệu liên quan, xóa bỏ phần tình hình hợp đồng kia của Nhuế Tuyển, sau đó đánh mấy chữ trên máy rồi ấn vào nút in ra.
Trên zalo đang nhấp nháy, tôi nhìn qua rồi ấn mở cuộc trò chuyện với trưởng phòng, tất cả có hai tin nhắn tới.
Đoạn thứ nhất là: "Cô không nên trả lời thư, chuyện này rồi sẽ trôi qua, cô trả lời thư có khả năng kích thích ngược lại sự hiếu thắng của đối phương, sau này càng thêm phiền phức."
Đoạn thứ hai là: "Có cần hỗ trợ không? Chờ khi nào cô chuẩn bị tài liệu xong, tôi và cô cùng đi lên."
Ở đoạn tin nhắn thứ hai này, tôi có thể xác định được, anh ta không biết quan hệ của tôi và anh Trác, trong lòng anh ta, tôi hẳn là có hai thân phận, một là người có liên quan đến thư ký Tống, hai mà nhân viên có năng lực không tệ.
"Cảm ơn trưởng phòng." Tôi nói: "Tôi không ăn tiền hoa hồng, cũng không có quan hệ bất chính với ông, tôi không sợ."
"Trăm người ngàn ý, lời nói đáng sợ." Anh ta nói.
"Tôi không sợ." Tôi vẫn trả lời câu này.
"Cô chuẩn bị trước đi, chuẩn bị xong gọi tôi." Anh ta nói.
"Tôi đã chuẩn bị xong."
"?"
"Tất cả mọi thứ đều sẵn sàng, hợp đồng đã trong túi tài liệu, tình hình thực hiện đã sắp xếp lại tài liệu, bẳng biểu cũng có sẵn, cũng đã in ra rồi." Tôi nói
Trưởng phòng trầm ngâm một lúc rồi nhắn một câu: "Khương Kha, tôi phát hiện cô đúng là có tư cách khiêu chiến với người kia, tài liệu đã có, đi thôi!"
Tôi vừa xem hết tin nhắn của trưởng phòng đã thấy ông ấy đi từ phòng làm việc riêng đi ra.
Tôi ôm một chồng tài liệu thật dày, trên tập tài liệu là túi đựng tài liệu, trên đó nữa là một tờ bảng biểu mỏng.
Trường phòng đưa tay tới, tự giác cầm giúp tài liệu cho cho tôi, tôi đi sau lưng anh ta nửa bước, cùng bước tới phòng làm việc của ông Trác.
Danh sách chương