Vốn là một cặp, vốn là một cặp, vốn là một cặp……
Anh Trác tuy chỉ gửi tin nhắn, nhưng sau khi tôi đọc xong, tôi liền chủ động tự giác chuyển nó thành giọng nói, hơn nữa nó còn phát đi phát lại không ngừng trong đầu.
Tôi dường như đã biết được một bí mật to lớn gì đó.
Tôi nhớ lại trong chuyện email của năm ngoái, khi anh Trác bảo tôi báo cáo tình hình thực hiện hợp tác môi giới, anh có nói với trưởng phòng: Không ai tin thì cậu ta cũng không tin.
Tôi nhớ lại lúc đó, trong mắt của trưởng phòng có một tảng băng sụp đổ.
Sau đó tôi hỏi anh ta đã lập gia đình chưa? Trưởng phòng nói anh ta muốn được tự do……
Tự do……
Lúc đó, cái gọi là tự do mà tôi nghe thấy, chẳng qua chỉ là viện cớ……
Thật ra là vì có chuyện không thể nói ra……
Trưởng phòng La ở trong phòng làm việc của trưởng phòng chúng tôi hơn nửa tiếng.
Khi anh ta bước ra, tất cả mọi người đều không giấu diếm mà đưa mắt nhìn về phía anh ta.
Không hề có dấu vết mệt mỏi mặt đầy thương tích như chúng tôi đã thảo luận, trên thực tế, khóe môi trưởng phòng La lộ ra ý cười, cả người trông vô cùng sảng khoái.
Tôi lập tức nghĩ đến một con động vật: Con mèo trộm thành công cá tươi.
Không biết trưởng phòng của chúng tôi lúc đó ra sao, tôi cảm thấy hơi đồng cảm với anh ta, xét về sức mạnh và khả năng tấn công, anh ta thật sự không phải là đối thủ của trưởng phòng La, tôi thật sự rất muốn vào phòng làm việc của anh ta nhìn một cái.
Nhưng tôi không dám.
Hôm đó, tôi lên mạng tìm hiểu về đàn ông với đàn ông, ngoài ra cũng đặc biệt chú ý đến trưởng phòng của mình, tôi thấy anh ta bước đi không có gì bất thường, có lẽ là không bị xâm phạm.
Đương nhiên, chỉ hơn nửa tiếng, có lẽ không đủ thời gian.
Nhưng, ánh mắt sắc bén của tôi vẫn phát hiện ra được khóe môi của trưởng phòng bị người ta cắn bị thương, nhất định là trưởng phòng La độc ác kia làm.
"Báo cáo tổng giám đốc Trác, môi của trưởng phòng em bị người ta cắn, nhất định là do trưởng phòng La làm!" Tôi gửi một tin nhắn báo cáo.
"Còn phát hiện ra gì nữa?" Anh hỏi.
"Những chuyện khác thì không thấy, bước đi rất bình thường." Tôi nói.
"Đầu óc em đang nghĩ gì thế?" Anh hỏi, "Không cho phép em nhìn người đàn ông khác, đặc biệt là không cho phép nhìn vào môi của đàn ông!"
"Vâng……" Thật thất vọng, cứ nghĩ rằng anh Trác sẽ cùng tôi thảo luận một chút, tôi bĩu môi, bắt đầu làm việc.
Mấy ngày tiếp theo, tôi đặc biệt chú ý trưởng phòng của mình, tôi phát hiện trong khóe mắt anh ta có những nụ cười bí hiểm.
Một tuần sau, thư ký Đinh thôi việc.
Tin tức đột ngột truyền đến, tôi sững sờ hồi lâu, sau đó mới hỏi đồng nghiệp: "Chuyện xảy ra lúc nào thế?"
"Có người vừa nhìn thấy cô ta ôm thùng đồ rời khỏi đây." Đồng nghiệp nói.
"Ôm thùng đồ cũng không nhất định là thôi việc mà!" Tôi nói.
"Nhất định là nghỉ việc rồi." Đồng nghiệp nói, "Tôi vừa chạy xuống lầu xem thử, bàn làm việc của thư ký Đinh đã dọn dẹp sạch sẽ, nếu không phải từ chức, sao có thể dọn dẹp sạch sẽ như vậy??"
"Vậy giao cho ai? Trước đó hoàn toàn không có tin tức gì!" Tôi lại hỏi.
"Không biết, công ty vẫn chưa chính thức thông báo, nhưng nhất định phải bàn giao công việc." Đồng nghiệp nói.
Trong lòng tôi hoài nghi, vị trí của thư ký Đinh, anh Trác sẽ giao lại cho tôi, nhưng hiện giờ anh Trác vẫn chưa nói lời nào, cũng không có ai bàn giao bất kỳ công việc gì cho tôi.
Lẽ nào đã có sự thay đổi?
Tôi kìm nén ý định hỏi anh Trác, tôi không muốn anh nghĩ rằng tôi đang gấp gáp muốn trèo cao.
Trưa hôm đó, đồng nghiệp trong phòng nhìn thấy trên mạng có thông tin tuyển dụng vị trí thư ký của công ty chúng tôi, tôi nghiêm túc xem điều kiện tuyển dụng, thấy mình không đáp ứng đủ yêu cầu.
Có lẽ, trong lòng anh Trác cũng nghĩ như vậy, nên mới không đưa vị trí đó cho tôi.
1:00 chiều, anh Trác đích thân công bố chuyện này trong nhóm chat của công ty: "Thư ký Đinh đã thôi việc từ sáng hôm nay, trong thời gian tới, thư ký Tống sẽ tạm thời tiếp nhận công việc của thư ký Đinh, cho đến khi tuyển dụng được thư ký mới."
Anh Trác tuy chỉ gửi tin nhắn, nhưng sau khi tôi đọc xong, tôi liền chủ động tự giác chuyển nó thành giọng nói, hơn nữa nó còn phát đi phát lại không ngừng trong đầu.
Tôi dường như đã biết được một bí mật to lớn gì đó.
Tôi nhớ lại trong chuyện email của năm ngoái, khi anh Trác bảo tôi báo cáo tình hình thực hiện hợp tác môi giới, anh có nói với trưởng phòng: Không ai tin thì cậu ta cũng không tin.
Tôi nhớ lại lúc đó, trong mắt của trưởng phòng có một tảng băng sụp đổ.
Sau đó tôi hỏi anh ta đã lập gia đình chưa? Trưởng phòng nói anh ta muốn được tự do……
Tự do……
Lúc đó, cái gọi là tự do mà tôi nghe thấy, chẳng qua chỉ là viện cớ……
Thật ra là vì có chuyện không thể nói ra……
Trưởng phòng La ở trong phòng làm việc của trưởng phòng chúng tôi hơn nửa tiếng.
Khi anh ta bước ra, tất cả mọi người đều không giấu diếm mà đưa mắt nhìn về phía anh ta.
Không hề có dấu vết mệt mỏi mặt đầy thương tích như chúng tôi đã thảo luận, trên thực tế, khóe môi trưởng phòng La lộ ra ý cười, cả người trông vô cùng sảng khoái.
Tôi lập tức nghĩ đến một con động vật: Con mèo trộm thành công cá tươi.
Không biết trưởng phòng của chúng tôi lúc đó ra sao, tôi cảm thấy hơi đồng cảm với anh ta, xét về sức mạnh và khả năng tấn công, anh ta thật sự không phải là đối thủ của trưởng phòng La, tôi thật sự rất muốn vào phòng làm việc của anh ta nhìn một cái.
Nhưng tôi không dám.
Hôm đó, tôi lên mạng tìm hiểu về đàn ông với đàn ông, ngoài ra cũng đặc biệt chú ý đến trưởng phòng của mình, tôi thấy anh ta bước đi không có gì bất thường, có lẽ là không bị xâm phạm.
Đương nhiên, chỉ hơn nửa tiếng, có lẽ không đủ thời gian.
Nhưng, ánh mắt sắc bén của tôi vẫn phát hiện ra được khóe môi của trưởng phòng bị người ta cắn bị thương, nhất định là trưởng phòng La độc ác kia làm.
"Báo cáo tổng giám đốc Trác, môi của trưởng phòng em bị người ta cắn, nhất định là do trưởng phòng La làm!" Tôi gửi một tin nhắn báo cáo.
"Còn phát hiện ra gì nữa?" Anh hỏi.
"Những chuyện khác thì không thấy, bước đi rất bình thường." Tôi nói.
"Đầu óc em đang nghĩ gì thế?" Anh hỏi, "Không cho phép em nhìn người đàn ông khác, đặc biệt là không cho phép nhìn vào môi của đàn ông!"
"Vâng……" Thật thất vọng, cứ nghĩ rằng anh Trác sẽ cùng tôi thảo luận một chút, tôi bĩu môi, bắt đầu làm việc.
Mấy ngày tiếp theo, tôi đặc biệt chú ý trưởng phòng của mình, tôi phát hiện trong khóe mắt anh ta có những nụ cười bí hiểm.
Một tuần sau, thư ký Đinh thôi việc.
Tin tức đột ngột truyền đến, tôi sững sờ hồi lâu, sau đó mới hỏi đồng nghiệp: "Chuyện xảy ra lúc nào thế?"
"Có người vừa nhìn thấy cô ta ôm thùng đồ rời khỏi đây." Đồng nghiệp nói.
"Ôm thùng đồ cũng không nhất định là thôi việc mà!" Tôi nói.
"Nhất định là nghỉ việc rồi." Đồng nghiệp nói, "Tôi vừa chạy xuống lầu xem thử, bàn làm việc của thư ký Đinh đã dọn dẹp sạch sẽ, nếu không phải từ chức, sao có thể dọn dẹp sạch sẽ như vậy??"
"Vậy giao cho ai? Trước đó hoàn toàn không có tin tức gì!" Tôi lại hỏi.
"Không biết, công ty vẫn chưa chính thức thông báo, nhưng nhất định phải bàn giao công việc." Đồng nghiệp nói.
Trong lòng tôi hoài nghi, vị trí của thư ký Đinh, anh Trác sẽ giao lại cho tôi, nhưng hiện giờ anh Trác vẫn chưa nói lời nào, cũng không có ai bàn giao bất kỳ công việc gì cho tôi.
Lẽ nào đã có sự thay đổi?
Tôi kìm nén ý định hỏi anh Trác, tôi không muốn anh nghĩ rằng tôi đang gấp gáp muốn trèo cao.
Trưa hôm đó, đồng nghiệp trong phòng nhìn thấy trên mạng có thông tin tuyển dụng vị trí thư ký của công ty chúng tôi, tôi nghiêm túc xem điều kiện tuyển dụng, thấy mình không đáp ứng đủ yêu cầu.
Có lẽ, trong lòng anh Trác cũng nghĩ như vậy, nên mới không đưa vị trí đó cho tôi.
1:00 chiều, anh Trác đích thân công bố chuyện này trong nhóm chat của công ty: "Thư ký Đinh đã thôi việc từ sáng hôm nay, trong thời gian tới, thư ký Tống sẽ tạm thời tiếp nhận công việc của thư ký Đinh, cho đến khi tuyển dụng được thư ký mới."
Danh sách chương