Dịch: Quỳnh Anh

Edit & beta: vietwriter

“Bọn họ thế nào? Hồn phách cha mẹ tôi đến tột cùng thế nào?” Cường Tử nghe rõ, nhất thời nóng nảy.

Thậm chí hai tay ông ta còn ôm lấy hai chân người khóc thuê, như sợ ông ta chạy đi.

Mặt người khóc thuê đầy vẻ hối hận, nhưng ông ta đã lỡ lời rồi, muốn thu lại cũng khó, đành phải giật giật chân để khỏi Cường Tử buông chân ông ta ra trước, có chuyện gì thì vào trong tiệm của ông ta nói.

Thấy ông ta rốt cuộc đã chịu mở miệng, Cường Tử vội vàng buông chân ông ta, từ dưới đất đứng lên kéo ông ta lên xe taxi để đưa ông ta về.

Người khóc thuê không chịu, nói ông ta còn có xe điện, sẽ tự đi xe của mình trở về nhà.

Cường Tử sợ ông ta muốn chạy trốn liền lái xe đi sát ở phía sau.

Lúc về tới cửa tiệm, người khóc thuê bảo vợ đi ra ngoài mua thức ăn, nói buổi trưa mời chúng tôi ăn cơm, nhờ vợ ông ta chuẩn bị một chút.

Ông ta giữ chúng tôi lại ăn cơm là giả, chú yếu là muốn để vợ ông ta đi ra ngoài.

Chờ đến khi vợ ông ta đi, tôi liền hỏi sao phải để vợ ông ta ra ngoài, chẳng lẽ vợ ông ta không biết ông ta là người khóc thuê? Mặt người khóc thuê lộ chút phức tạp, hai mắt nhìn tôi thật sâu, nói: “Cháu gái, cháu vừa gia nhập giới này phải không? Loại chuyện này mình biết là được, tốt nhất không nên để người nhà biết nếu không về lâu dài sớm muộn sẽ liên lụy tới người nhà…”

Liên lụy người nhà?

Tôi cả kinh trong lòng, vội vàng hỏi ông ta liên lụy thế nào.

Ông ta lần nữa thở dài, đưa mắt nhìn về một xó xỉnh trong tiệm. Lúc này tôi mới phát hiện trong góc có bày một khung ảnh, bên trong khung là ảnh chụp hai người, chính là người khóc thuê và một người phụ nữ.

Nhưng người phụ nữ trong ảnh không phải là bà vợ vừa rồi của người khóc thuê.

Tôi liền hỏi người trong khung ảnh là ai?

Bà ấy không phải là vợ người khóc thuê nhưng động tác giữa bà ấy và người khóc thuê vô cùng thân mật, quan hệ chắc chắn không tầm thường.

“Đây là người vợ quá cố của tôi, năm đó cũng vì chuyện đài hỏa táng mới khiến cô ấy chết sớm. Cho nên tôi mới khuyên các ngươi, đừng nên chọc vào đài hỏa táng kia. Hơn nữa cô là người thấy âm dương cũng tuyệt đối không nên nói cho người nhà biết, nếu không sớm muộn cũng sẽ liên lụy tới người nhà, không riêng gì chú, chú đã từng biết nhiều đại sư âm dương, cuối cùng đều không một ai may mắn tránh được, không thoát được lời nguyền này.” Người khóc thuê nói.

Giọng của ông ta mười phần trầm thấp, hiển nhiên tình cảm giữa ông ta với người vợ quá cố kia rất sâu đậm. Mà từ trong lời nói của ông ta cũng không khó nhận ra ông ta cũng từng là một nhân vật lớn một phương, có điều sau biến cố nào đó mới lạc tới thôn làng nhỏ này làm một người khóc thuê bình thường.

Nghe được chuyện này, tâm tình tôi cũng có chút sa sút, nhỏ giọng xin lỗi người khóc thuê, sau đó nói: “Quả thật cháu mới gia nhập nghề này chưa được chưa lâu, nhưng người nhà cháu không biết năng lực của cháu, vậy mà bây giờ cũng bị liên lụy. Lần này cháu đi đài hỏa táng cũng bởi vì muốn cứu người nhà.”

Nói xong tôi lại hỏi hồn phách cha mẹ Cường Tử rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, thi thể cha mẹ ông ta theo như nói là không có đốt, chỉ cần thi thể không bị đốt thì địa hồn vẫn còn, những linh hồn còn lại kia thì vẫn theo quá trình bình thường, hẳn vào âm phủ chờ đầu thai mới đúng.

Sau khi hồn phách đầu thai, địa hồn bám ở trên thi thể mới tiêu tán, thi thể trong chớp mắt liền thối rữa thành một đống xương khô.

Mà toàn bộ quá trình này cũng chỉ cần gần hai tháng, hai tháng đó cũng chính là quá trình thối rữa của thi thể.

Nếu thi thể không bình thường, tức hồn phách có oán khí rất cao sẽ tạo thành quỷ hồn, không chịu đầu thai chuyển thế, như vậy địa hồn sẽ vẫn ở lại trên thi thể người, chỉ cần đất hồn không tiêu tán thì thi thể vĩnh viễn sẽ không thối rữa thành xương cốt.

Đây cũng là lí do tại sao trên phim truyền hình thường diễn người trộm mộ đụng phải hài cốt còn nguyên sẽ rất lo lắng, bởi vì phàm là hài cốt còn thịt ngoại trừ chết chưa lâu thì đều là địa hồn không tiêu tán, hồn phách vẫn còn, loại tình huống này dễ dàng thấy nhất là xác chết sống dậy. Nếu muốn tạo thành cương thi thì địa hồn không được tiêu tán cũng là một trong những điều kiện cơ bản.

Dựa theo như lời Cường Tử, thời điểm cha mẹ ông ta xảy ra tai nạn xe đại khái là hơn một tháng trước, lúc này hồn phách sau khi tử vong coi như tiến vào âm phủ, chỉ cần có lời chiêu hồn thì vẫn có thể gọi trở về. Người khóc thuê lại nói hồn phải của họ không thể chiêu được, vậy chỉ có thể có một khả năng, chính là hồn phách cha mẹ anh ta bị người khác khống chế, hoặc là thi thể bị người khác khống chế, hai người này chỉ cần bị người bắt giữ thì hồn phách không cách nào hiện thân.

Giống như tình huống của em họ tôi vậy.

Đến lúc này, tôi cơ bản có thể khẳng định thi thể cha mẹ Cường Tử bị đài hỏa táng làm gì đó phi pháp, cũng không chừng đài hỏa táng dùng những thi thể này để bồi dưỡng cương thi cũng nên.

Nghĩ tới đây tôi lập tức hỏi người khóc thuê có biết cương thi được hình thành như thế nào không, ông ta có thể chiêu hồn hồn phách, hơn nữa dáng vẻ ăn nói bất phàm hẳn là kiến thức rất uyên thâm.

Thấy tôi nhắc tới cương thi, người khóc thuê nhìn tôi với vẻ bất ngờ, ánh mắt lộ ra một tia tán thưởng, nói: “Cháu mới vào giới không lâu, có thể thông qua những gì ta vừa nói lại nghĩ đến cương thi, đầu óc thật tốt a.”

Rồi ông ta nói tiếp: “Có rất nhiều phương pháp tạo thành cương thi, mặc kệ tạo thành như thế nào thì cũng không thoát được khỏi một nguyên lý, chính là sử dùng âm khí.”

“Thi lấy âm làm gốc, phải có đầy đủ âm khí để chống đỡ, địa hồn trên thi thể có thể thông qua âm khí phát triển lớn mạnh, đến thời điểm đủ lớn mạnh nó có thể chi phối thi thể thì sẽ tạo thành xác sống.”

“Sau khi thành xác sống, thi thể đó coi như tiến vào ngưỡng cửa cương thi, bất quá chỉ là xác sống sơ cấp sẽ không có lực sát thương gì, vẫn chưa thể gọi là cương thi. Tiếp theo bọn họ cần một lượng âm khí rất lớn để tu luyện, sau khi tu luyện tới mức răng dài ra mới chính thức gọi là cương thi.”

Thông qua một lượng âm khí lớn để tiến hành tu luyện.

Hôm qua lúc đi tới đó tôi đã nhìn qua, về mặt địa lý mà nói đài hỏa táng kia không phải là nơi âm khí hội tụ, nhưng nơi đó có rất nhiều thi thể ra ra vào vào hằng ngày khiến âm khí rất nồng đậm.

Mặc dù âm khí nơi đó đậm đà nhưng cũng chỉ là so sánh với những nơi khác mà thôi, đối với tu luyện thi thể mà nói, âm khí như vậy là quá nhạt, đừng nói so sánh với âm trạch của Tô gia, ngay cả cái động dưới cây nơi chúng tôi phát hiện thiên địa kích thì âm khí so với đài hỏa táng cũng đậm đặc hơn rất nhiều.

Cho nên âm khí trong đài hỏa táng nhất định không thể chống đỡ được quá trình tu luyện cương thi. Vậy thì âm khí từ đâu tới?

Chân mày tôi nhíu lại càng ngày càng sâu, câu trả lời cũng tự động bật ra trong đầu, bên trong có vật chứa âm khí, chính là thi thể.

Phương thức này giống như đã từng quen biết, giống hệt phương pháp luyện chế cổ trùng, đem tất cả xác sống cùng các thi thể chứa nhiều âm khí thả vào một không gian kín để bọn họ tự giết lẫn nhau, cuối cùng có thể lưu lại chính là cương thi!

Cho nên từ trong phòng giữ xác mới có thể truyền ra tiếng nhai nuốt, căn bản là thi thể sau biến thành xác sống đang gặm ăn những thi thể khác, mà phòng giữ xác tối hôm qua chúng tôi lén vào chính là cái lồng nuôi dưỡng cương thi!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện