Tôi liền lại ngồi lên đùi Tô Mộc, dùng ngón tay nâng cằm anh ấy lên để anh ấy ngửa đầu nhìn tôi, học giọng nói cao ngạo từ trên cao nhìn xuống của anh ấy, nói: “Làm sao? Ta đây chính là thấy dáng dấp nhà ngươi không tệ nên mới cho ngươi vinh hạnh này. Sau này ngươi tốt nhất làm chồng nên tỉnh ngộ một chút, nên dỗ vợ thì hãy dỗ vợ vui vẻ, nên cùng vợ thẳng thắn thì hãy cùng vợ thẳng thắn, nếu không như anh bây giờ ở hơn một trăm năm trước phải bị ngâm heo lung.”

“Nha đầu, lại bắt đầu được nước.” Tô Mộc bị tôi chọc cười. Anh ấy vốn mặt đang âm trầm muốn dạy dỗ tôi, sau nghe nghe tôi nói cũng không giả bộ tức giận, trực tiếp đưa tay ra sau gáy tôi kéo tôi lại gần anh ấy, hôn lên môi tôi một cái, sau đó nói: “Nói đi, vợ anh muốn anh dỗ em vui vẻ thế nào?”

“Đương nhiên là anh phải mau mạnh hơn, sau đó một mực chăm sóc em, một bước cũng không xa.” Tôi dịu dàng nói.

Nói xong bỗng nhiên tôi nhớ tới chuyện khác, hỏi Tô Mộc: “Còn có, anh không định thẳng thắn một chuyện với em sao?”

“Chuyện gì?” Tô Mộc hỏi.

“Chính là bảy ngày gì đó, vừa rồi anh với Giao tiên nói nhỏ cái gì mà bảy ngày, là có ý gì? Có phải hai người có chuyện giấu em?” Tôi hỏi.

Gần đây bị giấu giếm nhiều chuyện nên tôi cũng tương đối nhạy cảm. Nói xong đôi mắt tôi chăm chú nhìn mặt Tô Mộc, cẩn thận quan sát từng biểu tình rất nhỏ của anh ấy, rất sợ lại bỏ qua điều gì.

Cũng may biểu tình của tô Mộc tương đối tự nhiên, anh ấy nghe tôi hỏi về chuyện bảy ngày này chỉ hơi sửng sốt một chút, sau đó liền cười, nhẹ nhàng nói: “Em luôn để ý chuyện này à? Thật ra cũng không có gì, chính là phật bài này chỉ là tạm thời, cần mỗi bảy ngày đi tìm Long Phù Khôn thay đổi một lần, nếu không thì sức mạnh của nó sẽ bị yếu đi, ảnh hưởng tới hoạt động của anh.”

“A? Tạm thời à? Không phải Long Phù Khôn rất lợi hại sao, ông ta không thể làm cho anh một cái phật bài lâu dài?” Tôi liền nói.

Dẫu sao mỗi bảy ngày tìm tới Long Phù Khôn một lần thật phiền toái, nếu như có thể giải quyết một lần sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Nụ cười trên mặt Tô Mộc càng sâu hơn, cưng chiều cốc vào trán tôi, mắng tôi tham lam, với tình trạng hồn phách của anh ấy bây giờ có thể đứng ở dưới mặt trời bảy ngày đã là rất tốt. Hơn nữa bản thân Long Phù Khôn cũng chỉ là hồn phách, lực chống cự dương khí cũng có hạn. Nói trắng ra là cái phật bài này chỉ là một cái hộp tích trữ âm khí, Tô Mộc có thể lấy âm khí bên trong ra dùng để chống lại dương khí từ mặt trời, chờ đến khi âm khí dùng hết liền phải tới đổi một cái hộp tràn đầy âm khí khác.

Chuyện này nghe có vẻ phiền phức nhưng cũng giống như sạc cho điện thoại vậy, cũng không có gì.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện