“Lộc Dương, em cứ nhìn anh một cách si mê như vậy sao. Lau nước miếng đi kìa, để trẻ con nơi này nhìn thấy thật mất mặt.” Tô Mộc bị tôi nhìn có chút lúc túng, đưa tay cốc đầu tôi, tức giận nói.

Tôi liền giơ tay lên lau khóe miệng một cái, lúc này mới phát hiện khóe miệng tôi không hề có nước miếng, là Tô Mộc cố ý chọc tôi! Xì!

Tôi hung tợn quay sang nhưng Tô Mộc đã sớm đi về phía căn nhà trong nông trường.

Tôi không thể làm gì khác hơn là gọi Tô Mộc chờ tôi, sau đó bước nhanh đuổi theo.

Chúng tôi chưa kịp tới nơi thì cửa ngôi nhà đã bị người đẩy ra, một người đàn ông trung niên người Hoa hơn năm mươi tuổi đi nhanh ra, chắc chính là con cháu của người bạn cũ nhận ân huệ Tô gia mà Tô Mộc đã nói.

Chủ nông trường đầy nhiệt tình nghênh đón, thấy Tô Mộc liền cúi mình vái chào, miệng còn nói gì đó như Tô tiên sinh có thể đại giá đến chơi là vinh hạnh cho toàn bộ Vương gia bọn họ, bọn họ đã hết sức chuẩn bị, không biết Tô tiên sinh có hài lòng hay không.

Tô Mộc không trực tiếp trả lời mà chỉ quay đầu sang nhìn tôi cười ấm áp, giống như hỏi tôi có hài lòng hay không.

Sao tôi có thể nói không hài lòng, lúc này nói hài lòng muốn chết, tôi rất thích nơi này.

Sau khi chào hỏi khách khí một chút, ông chủ Vương liền dẫn chúng tôi tiến vào phòng đã chuẩn bị cho chúng tôi từ trước, bảo chúng tôi nghỉ ngơi, chờ buổi tối ăn cơm.

Bất ngờ là, ông chủ Vương an bài cho chúng tôi hai phòng, để tôi cùng Tô Mộc ở riêng, hơn nữa phòng tôi cùng phòng Tô Mộc cách rất xa nhau giống như ở hai đầu trang trại vậy, khiến cho buổi tối tôi muốn lén sang phòng Tô Mộc cũng không được.

Lúc này tôi có chút lúng túng, không hiểu ý của ông chủ Vương là ý gì.

Ở một nơi không quen như này tôi đương nhiên là muốn ngủ chung với Tô Mộc, mặc dù bây giờ không còn thứ gì có thể gây thương tổn tới tôi nhưng buổi tối để cho tôi ở một mình tôi vẫn thấy sợ.

Tô Mộc cũng có chút bất ngờ với chuyện này, nhưng thấy ông chủ Vương đã sắp xếp xong cũng không muốn cự tuyệt ý tốt của ông ta, liền cười một tiếng, giải thích: “Dương Dương, kết hôn có rất nhiều nghi thức, trước khi cưới là trai gái không thể gặp mặt, mặc dù gặp mặt cũng không có ảnh hưởng quá lớn nhưng nghi thức vẫn phải làm theo. Chúng ta tách nhau ra một chút, chờ ngày mai sẽ có thể gặp được.” 

Nói xong tay mát lạnh của Tô Mộc nhẹ nhàng nắm lấy tay tôi bóp nhẹ an ủi.

Lúc này tôi mới thư thái một ít, miễn cưỡng gật đầu một cái.

Đại khái cách giờ ăn còn hơn một giờ, sắc trời dần dần tối đen. Tôi ở phòng của mình có chút nhàm chán liền đứng dậy quan sát cái phòng đơn ông chủ Vương đã sắp xếp cho tôi này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện