Khoảnh khắc ấy chú nhìn tôi không chớp, trong đáy mắt dâng lên những tia phức tạp và hỗn độn. Tôi nhìn ra sự yêu thương bị đè nén dưới mặt nước, nhìn ra rằng chú vẫn rất yêu tôi..nhưng có lẽ yêu thương lúc này vẫn chưa đủ để vượt qua những rào cản trước mắt, vẫn chưa đủ để chú một bước về phía tôi. Mụ Thuý thấy chú như thế vẻ mặt liền lo lắng, mụ ngay lập tức đứng trước mặt chú mà nói:
- - Anh Toàn, nhìn vào mắt em này, em là Thuý, là vợ anh, chúng ta về nhà..
Nói rồi mụ xồng xộc lôi chú đi, chú quay đầu lại nhìn tôi, tia mắt có sự tiếc nuối..
Tôi sau khi trả tiền rồi cũng nhanh về nhà, thầm cầu nguyện giải được bùa phép để chú thoát khỏi kiếp u mê, tôi muốn gọi cho chú nhưng sợ mụ Thuý ở đó sẽ nghi ngờ nên mặc dù đã bấm số vẫn đặt xuống nệm, lòng nóng như lửa đốt, thật sự tôi không thể ngờ mụ Thuý lại chơi bẩn đến thế.
Hôm đó mãi đến khuya tôi mới chìm vào giấc ngủ, trong mơ màng tôi thấy một cô gái trẻ đứng ở đầu giường cười với tôi, cô ấy rủ tôi đến nhà cô ấy chơi, nụ cười ấy rất quen thuộc, hình như tôi đã gặp ở đâu đó nhưng nhất thời vẫn chưa nhớ được, nụ cười trong veo như giọt sương ban mai, nhẹ nhàng và thanh thoát nữa, tôi cố nhớ lại, rốt cuộc cô ấy là ai, a đúng rồi, cô ấy là cô An Hạ, là yêu người đầu tiên của chú cũng là cô ruột của tôi, nhìn ra trời cũng gần sáng, tôi trằn trọc mãi không thôi, đến sáng sớm đã bước xuống nhà thì gặp ba đang ngồi uống trà đọc báo, tôi nhớ đến lời của chú, bèn nói:
- - Ba, con nói chuyện với ba một chút nhé!
- - Có gì sao con gái? Ngồi xuống đi.
- - Ba, ông bà nội chỉ có một mình ba thôi ạ? Tôi nhìn thấy trán ba hơi nheo lại, ông liền cầm tách trà lên uống, sau đó mới trả lời tôi rằng:
- - Sao hom nay lại hỏi như thế, con biết rõ ông bà chỉ có mỗi ba thôi chứ còn có ai đâu!
Tôi ngồi ở đây đối diện với ba, người đàn ông mà tôi rất tôn trọng, gia đình tôi đúng chuẩn mẫu mực, ba mẹ hạnh phúc, cho nên lúc chú nói ba và bà nội đã gián tiếp hại chết cô An Hạ tôi rất khó tin, ba tôi trước giờ chưa có tai tiếng gì, nhưng chú cũng là một người đáng tin tưởng, tôi là đang phân vân không biết giữa họ có hiểu lầm gì không thôi.
- - Con đã gặp cô An Hạ.
Câu nói của tôi khiến ba nhìn tôi với ánh sửng sốt.
- - cái gì..? Ai.. ai đã nói với con? Con gặp ở đâu?
- - Là chú Toàn đã nói cho con biết.
- - Toàn.. Làm sao nó biết, Thanh Tuyền, mau nói ba nghe nó đã nói với con những gì?
- - vì cô An Hạ là người yêu chú ấy, họ yêu nhau khi chú ấy còn là sinh viên, họ đã thề non hẹn biển nhưng không hiểu vì nguyên nhân gì mà cô ấy lại tự tử.. Chú ấy đã rất buồn và đau khổ.
Rõ ràng mặt ba tôi đã khác trước vài phần, sự lo lắng hiện hữu trên khuôn mặt của ông ấy.
- - Ba, có phải ba với bà đã gặp cô ấy trước khi cô ấy tự vẫn không?
Tôi nghe tiếng thở của ba nặng trĩu, ông im lặng một lúc mới ngập ngừng nói:
- - Đúng.. Là ba và bà nội đã lên gặp An Hạ, nhưng không ngờ sự việc lại đi quá xa như vậy, ba rất hối hận.
Tôi buông thõng người, tôi không tin ba tôi là người như vậy:
- - Ba, ba đã làm gì cô ấy.
- - lúc ông nội con mất di chúc có để lại 1 phần 4 tài sản cho An Hạ, lúc đó thì chúng ta mới biết sự có mặt của An Hạ trên đời này, bà nội con vừa đau buồn lẫn đau đớn vì biết mình bị phản bội bấy lâu nay nên đã tìm đến mẹ con An Hạ, nhưng mẹ An Hạ khi ấy đã mất rồi, chỉ còn một mình An Hạ, bà con hôm ấy tức giận nên có hơi nặng nề trong lời nói, bà chửi An Hạ là con hoang, là nghiệt chủng, chung quy là bà không ngờ rằng ông nội con lại cắm cho bà cái sừng dài như vậy, không ngờ sau hôm ấy An Hạ cũng ngâm mình tự vẫn, mà chuyện đó sau này ba mới biết, ba đã có ý định lấy tro cốt em ấy về nhưng nghe đâu đã được người thân đưa đi nơi khác, thật sự ba rất tiếc.
- - Không phải ba với bà muốn chiếm tài sản của cô ấy à?
- - Không hề.. Số tài sản hiện vẫn đứng tên An Hạ, ba k hề động đến nhưng sau 20 năm thì tài sản đó sẽ được chuyển nhượng sang tên của con.
- - nhưng chú lại nói ba với bà vì số tiền đó mới bức cô đến chết, chú ấy, chú ấy đã rất hận chúng ta, việc kết hôn cũng nằm trong kế hoạch trả thù của chú ấy, nhưng cuối cùng bọn con lại yêu nhau ba ạ..
Vẫn ánh mắt ngạc nhiên, ba há hốc với những gì tôi nói ra:
- - Vậy nó hôm sinh nhật là nó cố tình?
- - Con k biết nữa.
Ba tôi bật cười:
- - Thảo nào mà nó có ý muốn góp cổ phần trong công ty, chắc cũng đã tính toán rất nhiều.. Con gái.. Có phải đã chịu nhiều thiệt thòi rồi đúng không?
- - Không đâu ba, chú ấy đối với con rất tốt, chỉ là bây giờ bị mụ Thuý tiêu khiển nên mới trở thành như vậy, bình thường chú rất chiều chuộng con.. À, đêm qua con nằm mơ thấy cô An Hạ bảo con đến nhà cô ấy, còn muốn đến thắp cho cô ấy nén nhang.
- - Con định lên bản sao?
- - Dạ không ạ, chú có xây một ngôi nhà bằng gỗ ở ngoại thành, con đã đến đó một lần.
Ba trầm ngâm giây lát rồi bảo:
- - Ba đi với con.
Ăn sáng xong hai ba con tôi lên đường, tôi mua một bó hoa tươi và ít trái cây đến cúng cho cô An Hạ, vẫn con đường đó, vẫn căn nhà ấy, và vẫn nụ cười rạng rỡ ấy, cô ấy đón tiếp chúng tôi bằng những gì tươi thắm nhất của tuổi trẻ. Tôi đốt 3 nén nhang đưa cho ba, ông nhìn vào di ảnh mà nói:
- - An Hạ, em có khỏe không, anh Hai đến thăm em đây, bao năm rồi không gặp, em vẫn xinh như ngày nào..
Tôi thấy mắt ông đỏ, ông chậm rãi cấm nén nhang rồi nói tiếp:
- - năm đó giá như anh Hai cản mẹ đến thì có lẽ em đã không chọn cách ra đi như vậy, là anh có lỗi với em, em tha thứ cho anh nhé..
Một giọt nước mắt từ khóe mi rơi xuống má, lần đầu tiên tôi thấy ba khóc. Người ta nói đàn ông khi khóc là những cảm xúc chân thật nhất. Tâm sự đôi lời, ba bảo muốn nhổ ít cỏ trước nhà, tôi đứng trước di ảnh cô khẽ nói:
- - Cô, cô có biết chuyện chú bị người ta bỏ bùa mê thuốc lú không, con cũng đã cố gắng nhưng chưa có kết quả gì cô ạ, cô ở trên trời có linh thiêng phò hộ cho chú nhanh nhanh khỏe mạnh nhé cô.
Bỗng một cơn gió từ đâu lùa vào khe cửa, thổi bay mái tóc của tôi, ngọn gió mát làm tôi bỗng chốc thấy kỳ hoặc nhưng rồi tôi nghĩ có phải là cô đang nghe những gì tôi nói hay không.
- - Cô, có phải là cô không?
Cơn gió vẫn thổi vào từng đợt, cô, có phải là cô.
…
Tôi với ba quay lại thành phố, trên xe điện thoại tôi bỗng reo lên, là chú gọi, giây phút nhìn thấy dãy số đó, tim tôi muốn nhảy tọt ra ngoài.
- - Alô..
- - Em đang ở đâu?
- - Tôi đang ngoài đường, sắp về nhà.
- - đường nào, tôi muốn gặp em.
- - đường Xxxx.
Chỉ như vậy chú tắt máy cái phụt, tôi vẫn còn bần thần ngây ngất thì ba bỗng đột ngột thắng xe lại, phía trước là xe chú. Chú đi đến, ba tôi hạ cửa kính xuống, chú nói:
- - Ba, xin phép tôi đưa vợ về nhà.
Ba tôi gật đầu, chú mở cửa xe, tôi cười nhẹ rồi theo chú lên xe của chú. Vừa lên xe, chú liền ghì chặt tôi, hôn mãnh liệt, nụ hôn gắt gao của bao nhiêu nhung nhớ khôn nguôi, chiếc lưỡi của chú đi sâu vào từng chân răng cửa lợi, luồn lách từng góc trong khoang miệng của tôi, đến mức tôi thấy hơi thở mình bắt đầu nặng nề thì chú đã đưa tay bóp lấy bầu ngực tôi dầu đã kích thích nhưng vẫn đẩy chú ra:
- - Chú, không được, ban ngày đấy.
Chú đưa mắt nhìn xung quanh rồi phóng xe về phía trước một chút, sau đó dừng ở một khách sạn, chú bảo:
- - vào đây nhé.
Mẹ kiếp tôi cúi mặt, chả lẻ tôi bảo ừ thì mất con mẹ giá quá.
- - Tôi không biết.
Chú mở cửa dẫn tôi vào trong, sau khi lên đến phòng, chú chốt cửa xông liền quay ra ôm chầm lấy tôi, hơi thở mang theo sự mãnh liệt ghê gớm.
- - CHÚ, TỪ từ thôi, tôi muốn tắm.
- - Tuyền, tôi nhớ em.
Một câu nói lòng tôi hoá mật ngọt,không còn chống cự nữa.
Chú hôn lên cánh môi, hôn lên hai vành tai, hôn lên chiếc cổ trắng ngần, những cái mút mạnh mang theo sự đê mê và khao khát, tôi cũng nhiệt tình đáp trả chú sau những ngày cách xa.
Nhưng lớp vải thay nhau rớt xuống sàn nhà vội vã, cũng may tôi đã hết kỳ kinh, chúng tôi lao vào nhau bằng những cái ra vào của chú, bằng những cái nhún nhảy của tôi khi ngồi trên, căn phòng máy lạnh nhưng người cả hai đã đầm đìa mồ hôi sau màn vận động cật lực, chú gục trên mình tôi rồi thủ thỉ:
- - Có giận tôi không?
- - tất nhiên là giận.
- - Tôi xin lỗi… XiXin lỗi em..
Chú rút cự vật kia ra khỏi cơ thể tôi, kê tay mình cho tôi nằm, tôi hỏi:
- - Chú thấy trong người sao rồi, sau tự dưng lại chạy tìm tôi.
Chú khẽ đưa tay vuốt nhẹ bầu ngực của tôi còn tiện tay mân mê hai đầu ty mà đáp lại:
- - vì tôi nhớ em.
- - còn mụ Thuý?
Chú dừng hẳn hoạt động, nhìn tôi mà nói:
- - tôi từ nhà Thuý đi ra, tôi bỗng nhớ em một cách kỳ lạ, nhớ đến mức phải tìm em ngay.
Tôi nhẹ nhàng nói:
- - Chú này, nếu tôi nói mụ Thuý bỏ bùa chú chú có tin không?
- - bùa sao?
- -Đúng vậy, mụ ấy đã tìm người bỏ bùa chú, nên những ngày qua chú rất nghe lời của mụ ấy, chú bỏ rơi tôi…
Chú khẽ day day trán:
- - Thảo nào đầu óc tôi cứ như trên mây, u mê không lối thoát. Nhưng từ trưa giờ tôi không như thế nữa, tinh thần phấn chấn lên rất nhiều, nhớ em nên vội vã đi tìm.
Nói vậy là chú đã không còn nghe lời mụ Thuý nữa, hay là bùa của thầy Tám đã bắt đầu hiệu nghiệm rồi.
- - giờ chú có muốn về với mụ ấy nữa không?
- - điên à, tôi đến rước em về nhà.
- - nhưng mụ ấy có thai, đứa bé, đứa bé…
Tôi đứt quãng bởi cổ họng ứ nghẹn ừ thì tôi yêu chú nhưng mà chuyện chú có con với người khác tôi cũng khó lòng chấp nhận, huống gì là con của mụ Thuý kia, tôi ghét mụ ta thật nhưng đứa bé kia nó không có tội, rồi mọi chuyện sẽ đi về đâu. Đang miên man suy nghĩ thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, chú hỏi:
- - Ai vậy?
- - Em là nhân viên của khách sạn ạ, đường điện đang có vấn đề, anh chị vui lòng cho em vào kiểm tra ạ.
Tôi với chú mặc quần áo vào, chú đi ra mở cửa tôi đang tóm lại mớ tóc cho gọn thì những bước chân dồn dập xông vào, kèm tiếng hét chói tay của mụ Thuý:
- - tao biết là con ranh này mà, mày dám dụ dỗ chồng tao, tao đập chết mẹ mày.
Tôi quá bất ngờ nên nhận ngay cái bạt tay của mụ Thuý, mụ túm tóc tôi mà giật mà kéo đau điếng, tôi điên tiết mà đẩy mụ ta ra:
- - Mày bị điên hả, ai chồng mày.
Chú cũng vừa vật được mấy tên giang hồ mụ Thuý đem theo mà chạy đến ôm tôi:
- - Cô bị điên hả, kéo đến đây làm gì?
- - Anh Toàn, anh sao vậy, em là Thuý, là vợ anh nè.
Tôi nhếch mép:
- - Nói mà không biết ngượng.
- - Mày câm mồm vào để tao vả cho vài bạt tay bây giờ.
Tôi câng mặt:
- - vào vả hộ tao. Cái con giật mồng giật chồng người khác. Lêu lêu, người ta không yêu xách loz đến ăn vạ à?
- - Mày mày, đập nó cho tao tụi bây.
Chú:
- - tao thách thằng nào vô đây đó.còn cô biến ngay cho tôi.
Mụ Thuý xấn tới cầm tay chú liền bị chú hất ra nhưng mụ vẫn kiên trì nói tiếp:
- - Anh Toàn, anh nhìn vào mắt em, nhìn thẳng vào mắt em sau đó cùng em đi về, về nhà mình.
Chú nhếch môi cười đểu:
- - Cô mơ à, cút..
- - Anh.. Sao.. sao anh không nghe lời tôi nữa, rõ ràng.. rõ rằng lúc sáng.. lúc sáng …
Tôi cười mỉa:
- - vì bùa hết hiệu nghiệm rồi con ạ, ba cái bùa của mày mà qua mắt được ai, biến ngay k tao gọi công an tóm chết mẹ bọn mày hành hung trẻ dưới vị thành niên nhé, cút.
Mụ Thuý hình như mất mẹ sợi dây thần kinh xấu hổ rồi, nài nỉ chú không được thì quay qua hù dọa:
- - Anh k về em tự tử cho anh xem, em mà chết thì đứa con trong bụng anh cũng chết luôn.
Nói rồi mụ lôi trong người ra con dao kề vào cổ:
- - một là anh về, hai là hai mạng người chết ở đây, anh chọn đi.
Con dao khá bén, mụ đưa sát vào cổ, nhanh chóng những vết đỏ tứa máu tôi dù ghét mụ nhưng vẫn không nên để mụ làm liều như thế:
- - nè đừng có làm bậy nha, mày không thương mày cũng nên thương đứa bé trong bụng chứ, nó vô tội.
- - Mày im đi, tất cả là tại con nhóc con như mày tại mày mà con tao mới không cha tại mày đấy.
Chú:
- - bỏ dao xuống đi, có gì nói chuyện.
- - Không, anh về em mới bỏ xuống không em chết cho anh vừa lòng.
Tôi lắc đầu, mụ Thuý điên rồi điên thật rồi, lụy vì tình đến không màng đứa con trong bụng. Mụ không hiểu được rằng trên đời này có hai thứ không thể cưỡng cầu đó là thời gian và tình yêu thời gian sẽ không bao giờ quay lại cũng như tình yêu phải xuất phát từ hai trái tim chứ làm sao ép buộc được mụ học cao mà sao triết lí này lại không hiểu cơ chứ.
- - Thuý, nghe tôi nói, tôi không yêu cô, trước cũng vậy sao cũng vậy, cô đừng phí sức nữa, tôi và cô k có duyên, đời này tôi chỉ có 1 người vợ là Thanh Tuyền, cô buông bỏ đi.
Chú nói xong mụ Thuý bật cười man rợ
- - Được, được làm, vậy tôi cho anh và nó vĩnh viễn không bao giờ có nhau.
Nhanh như thoắt mụ Thuý đưa mũi dao bén ngót ấy về phía tôi, hành động nhanh đến nổi tôi không tránh kịp mắt nhắm nghiền chịu trận, nhưng mãi tới k thấy đau, thân thể truyền đến cảm giác ấm áp như được ai ôm vào lòng tôi từ từ mở mắt ra, chú, tôi đang ở trong lòng chú đồng thời mụ Thuý gào lên:
- - Anh Toàn..
Chú cười với tôi, nụ cười méo xệch:
- - Tôi yêu em…
- - Anh Toàn, nhìn vào mắt em này, em là Thuý, là vợ anh, chúng ta về nhà..
Nói rồi mụ xồng xộc lôi chú đi, chú quay đầu lại nhìn tôi, tia mắt có sự tiếc nuối..
Tôi sau khi trả tiền rồi cũng nhanh về nhà, thầm cầu nguyện giải được bùa phép để chú thoát khỏi kiếp u mê, tôi muốn gọi cho chú nhưng sợ mụ Thuý ở đó sẽ nghi ngờ nên mặc dù đã bấm số vẫn đặt xuống nệm, lòng nóng như lửa đốt, thật sự tôi không thể ngờ mụ Thuý lại chơi bẩn đến thế.
Hôm đó mãi đến khuya tôi mới chìm vào giấc ngủ, trong mơ màng tôi thấy một cô gái trẻ đứng ở đầu giường cười với tôi, cô ấy rủ tôi đến nhà cô ấy chơi, nụ cười ấy rất quen thuộc, hình như tôi đã gặp ở đâu đó nhưng nhất thời vẫn chưa nhớ được, nụ cười trong veo như giọt sương ban mai, nhẹ nhàng và thanh thoát nữa, tôi cố nhớ lại, rốt cuộc cô ấy là ai, a đúng rồi, cô ấy là cô An Hạ, là yêu người đầu tiên của chú cũng là cô ruột của tôi, nhìn ra trời cũng gần sáng, tôi trằn trọc mãi không thôi, đến sáng sớm đã bước xuống nhà thì gặp ba đang ngồi uống trà đọc báo, tôi nhớ đến lời của chú, bèn nói:
- - Ba, con nói chuyện với ba một chút nhé!
- - Có gì sao con gái? Ngồi xuống đi.
- - Ba, ông bà nội chỉ có một mình ba thôi ạ? Tôi nhìn thấy trán ba hơi nheo lại, ông liền cầm tách trà lên uống, sau đó mới trả lời tôi rằng:
- - Sao hom nay lại hỏi như thế, con biết rõ ông bà chỉ có mỗi ba thôi chứ còn có ai đâu!
Tôi ngồi ở đây đối diện với ba, người đàn ông mà tôi rất tôn trọng, gia đình tôi đúng chuẩn mẫu mực, ba mẹ hạnh phúc, cho nên lúc chú nói ba và bà nội đã gián tiếp hại chết cô An Hạ tôi rất khó tin, ba tôi trước giờ chưa có tai tiếng gì, nhưng chú cũng là một người đáng tin tưởng, tôi là đang phân vân không biết giữa họ có hiểu lầm gì không thôi.
- - Con đã gặp cô An Hạ.
Câu nói của tôi khiến ba nhìn tôi với ánh sửng sốt.
- - cái gì..? Ai.. ai đã nói với con? Con gặp ở đâu?
- - Là chú Toàn đã nói cho con biết.
- - Toàn.. Làm sao nó biết, Thanh Tuyền, mau nói ba nghe nó đã nói với con những gì?
- - vì cô An Hạ là người yêu chú ấy, họ yêu nhau khi chú ấy còn là sinh viên, họ đã thề non hẹn biển nhưng không hiểu vì nguyên nhân gì mà cô ấy lại tự tử.. Chú ấy đã rất buồn và đau khổ.
Rõ ràng mặt ba tôi đã khác trước vài phần, sự lo lắng hiện hữu trên khuôn mặt của ông ấy.
- - Ba, có phải ba với bà đã gặp cô ấy trước khi cô ấy tự vẫn không?
Tôi nghe tiếng thở của ba nặng trĩu, ông im lặng một lúc mới ngập ngừng nói:
- - Đúng.. Là ba và bà nội đã lên gặp An Hạ, nhưng không ngờ sự việc lại đi quá xa như vậy, ba rất hối hận.
Tôi buông thõng người, tôi không tin ba tôi là người như vậy:
- - Ba, ba đã làm gì cô ấy.
- - lúc ông nội con mất di chúc có để lại 1 phần 4 tài sản cho An Hạ, lúc đó thì chúng ta mới biết sự có mặt của An Hạ trên đời này, bà nội con vừa đau buồn lẫn đau đớn vì biết mình bị phản bội bấy lâu nay nên đã tìm đến mẹ con An Hạ, nhưng mẹ An Hạ khi ấy đã mất rồi, chỉ còn một mình An Hạ, bà con hôm ấy tức giận nên có hơi nặng nề trong lời nói, bà chửi An Hạ là con hoang, là nghiệt chủng, chung quy là bà không ngờ rằng ông nội con lại cắm cho bà cái sừng dài như vậy, không ngờ sau hôm ấy An Hạ cũng ngâm mình tự vẫn, mà chuyện đó sau này ba mới biết, ba đã có ý định lấy tro cốt em ấy về nhưng nghe đâu đã được người thân đưa đi nơi khác, thật sự ba rất tiếc.
- - Không phải ba với bà muốn chiếm tài sản của cô ấy à?
- - Không hề.. Số tài sản hiện vẫn đứng tên An Hạ, ba k hề động đến nhưng sau 20 năm thì tài sản đó sẽ được chuyển nhượng sang tên của con.
- - nhưng chú lại nói ba với bà vì số tiền đó mới bức cô đến chết, chú ấy, chú ấy đã rất hận chúng ta, việc kết hôn cũng nằm trong kế hoạch trả thù của chú ấy, nhưng cuối cùng bọn con lại yêu nhau ba ạ..
Vẫn ánh mắt ngạc nhiên, ba há hốc với những gì tôi nói ra:
- - Vậy nó hôm sinh nhật là nó cố tình?
- - Con k biết nữa.
Ba tôi bật cười:
- - Thảo nào mà nó có ý muốn góp cổ phần trong công ty, chắc cũng đã tính toán rất nhiều.. Con gái.. Có phải đã chịu nhiều thiệt thòi rồi đúng không?
- - Không đâu ba, chú ấy đối với con rất tốt, chỉ là bây giờ bị mụ Thuý tiêu khiển nên mới trở thành như vậy, bình thường chú rất chiều chuộng con.. À, đêm qua con nằm mơ thấy cô An Hạ bảo con đến nhà cô ấy, còn muốn đến thắp cho cô ấy nén nhang.
- - Con định lên bản sao?
- - Dạ không ạ, chú có xây một ngôi nhà bằng gỗ ở ngoại thành, con đã đến đó một lần.
Ba trầm ngâm giây lát rồi bảo:
- - Ba đi với con.
Ăn sáng xong hai ba con tôi lên đường, tôi mua một bó hoa tươi và ít trái cây đến cúng cho cô An Hạ, vẫn con đường đó, vẫn căn nhà ấy, và vẫn nụ cười rạng rỡ ấy, cô ấy đón tiếp chúng tôi bằng những gì tươi thắm nhất của tuổi trẻ. Tôi đốt 3 nén nhang đưa cho ba, ông nhìn vào di ảnh mà nói:
- - An Hạ, em có khỏe không, anh Hai đến thăm em đây, bao năm rồi không gặp, em vẫn xinh như ngày nào..
Tôi thấy mắt ông đỏ, ông chậm rãi cấm nén nhang rồi nói tiếp:
- - năm đó giá như anh Hai cản mẹ đến thì có lẽ em đã không chọn cách ra đi như vậy, là anh có lỗi với em, em tha thứ cho anh nhé..
Một giọt nước mắt từ khóe mi rơi xuống má, lần đầu tiên tôi thấy ba khóc. Người ta nói đàn ông khi khóc là những cảm xúc chân thật nhất. Tâm sự đôi lời, ba bảo muốn nhổ ít cỏ trước nhà, tôi đứng trước di ảnh cô khẽ nói:
- - Cô, cô có biết chuyện chú bị người ta bỏ bùa mê thuốc lú không, con cũng đã cố gắng nhưng chưa có kết quả gì cô ạ, cô ở trên trời có linh thiêng phò hộ cho chú nhanh nhanh khỏe mạnh nhé cô.
Bỗng một cơn gió từ đâu lùa vào khe cửa, thổi bay mái tóc của tôi, ngọn gió mát làm tôi bỗng chốc thấy kỳ hoặc nhưng rồi tôi nghĩ có phải là cô đang nghe những gì tôi nói hay không.
- - Cô, có phải là cô không?
Cơn gió vẫn thổi vào từng đợt, cô, có phải là cô.
…
Tôi với ba quay lại thành phố, trên xe điện thoại tôi bỗng reo lên, là chú gọi, giây phút nhìn thấy dãy số đó, tim tôi muốn nhảy tọt ra ngoài.
- - Alô..
- - Em đang ở đâu?
- - Tôi đang ngoài đường, sắp về nhà.
- - đường nào, tôi muốn gặp em.
- - đường Xxxx.
Chỉ như vậy chú tắt máy cái phụt, tôi vẫn còn bần thần ngây ngất thì ba bỗng đột ngột thắng xe lại, phía trước là xe chú. Chú đi đến, ba tôi hạ cửa kính xuống, chú nói:
- - Ba, xin phép tôi đưa vợ về nhà.
Ba tôi gật đầu, chú mở cửa xe, tôi cười nhẹ rồi theo chú lên xe của chú. Vừa lên xe, chú liền ghì chặt tôi, hôn mãnh liệt, nụ hôn gắt gao của bao nhiêu nhung nhớ khôn nguôi, chiếc lưỡi của chú đi sâu vào từng chân răng cửa lợi, luồn lách từng góc trong khoang miệng của tôi, đến mức tôi thấy hơi thở mình bắt đầu nặng nề thì chú đã đưa tay bóp lấy bầu ngực tôi dầu đã kích thích nhưng vẫn đẩy chú ra:
- - Chú, không được, ban ngày đấy.
Chú đưa mắt nhìn xung quanh rồi phóng xe về phía trước một chút, sau đó dừng ở một khách sạn, chú bảo:
- - vào đây nhé.
Mẹ kiếp tôi cúi mặt, chả lẻ tôi bảo ừ thì mất con mẹ giá quá.
- - Tôi không biết.
Chú mở cửa dẫn tôi vào trong, sau khi lên đến phòng, chú chốt cửa xông liền quay ra ôm chầm lấy tôi, hơi thở mang theo sự mãnh liệt ghê gớm.
- - CHÚ, TỪ từ thôi, tôi muốn tắm.
- - Tuyền, tôi nhớ em.
Một câu nói lòng tôi hoá mật ngọt,không còn chống cự nữa.
Chú hôn lên cánh môi, hôn lên hai vành tai, hôn lên chiếc cổ trắng ngần, những cái mút mạnh mang theo sự đê mê và khao khát, tôi cũng nhiệt tình đáp trả chú sau những ngày cách xa.
Nhưng lớp vải thay nhau rớt xuống sàn nhà vội vã, cũng may tôi đã hết kỳ kinh, chúng tôi lao vào nhau bằng những cái ra vào của chú, bằng những cái nhún nhảy của tôi khi ngồi trên, căn phòng máy lạnh nhưng người cả hai đã đầm đìa mồ hôi sau màn vận động cật lực, chú gục trên mình tôi rồi thủ thỉ:
- - Có giận tôi không?
- - tất nhiên là giận.
- - Tôi xin lỗi… XiXin lỗi em..
Chú rút cự vật kia ra khỏi cơ thể tôi, kê tay mình cho tôi nằm, tôi hỏi:
- - Chú thấy trong người sao rồi, sau tự dưng lại chạy tìm tôi.
Chú khẽ đưa tay vuốt nhẹ bầu ngực của tôi còn tiện tay mân mê hai đầu ty mà đáp lại:
- - vì tôi nhớ em.
- - còn mụ Thuý?
Chú dừng hẳn hoạt động, nhìn tôi mà nói:
- - tôi từ nhà Thuý đi ra, tôi bỗng nhớ em một cách kỳ lạ, nhớ đến mức phải tìm em ngay.
Tôi nhẹ nhàng nói:
- - Chú này, nếu tôi nói mụ Thuý bỏ bùa chú chú có tin không?
- - bùa sao?
- -Đúng vậy, mụ ấy đã tìm người bỏ bùa chú, nên những ngày qua chú rất nghe lời của mụ ấy, chú bỏ rơi tôi…
Chú khẽ day day trán:
- - Thảo nào đầu óc tôi cứ như trên mây, u mê không lối thoát. Nhưng từ trưa giờ tôi không như thế nữa, tinh thần phấn chấn lên rất nhiều, nhớ em nên vội vã đi tìm.
Nói vậy là chú đã không còn nghe lời mụ Thuý nữa, hay là bùa của thầy Tám đã bắt đầu hiệu nghiệm rồi.
- - giờ chú có muốn về với mụ ấy nữa không?
- - điên à, tôi đến rước em về nhà.
- - nhưng mụ ấy có thai, đứa bé, đứa bé…
Tôi đứt quãng bởi cổ họng ứ nghẹn ừ thì tôi yêu chú nhưng mà chuyện chú có con với người khác tôi cũng khó lòng chấp nhận, huống gì là con của mụ Thuý kia, tôi ghét mụ ta thật nhưng đứa bé kia nó không có tội, rồi mọi chuyện sẽ đi về đâu. Đang miên man suy nghĩ thì bên ngoài có tiếng gõ cửa, chú hỏi:
- - Ai vậy?
- - Em là nhân viên của khách sạn ạ, đường điện đang có vấn đề, anh chị vui lòng cho em vào kiểm tra ạ.
Tôi với chú mặc quần áo vào, chú đi ra mở cửa tôi đang tóm lại mớ tóc cho gọn thì những bước chân dồn dập xông vào, kèm tiếng hét chói tay của mụ Thuý:
- - tao biết là con ranh này mà, mày dám dụ dỗ chồng tao, tao đập chết mẹ mày.
Tôi quá bất ngờ nên nhận ngay cái bạt tay của mụ Thuý, mụ túm tóc tôi mà giật mà kéo đau điếng, tôi điên tiết mà đẩy mụ ta ra:
- - Mày bị điên hả, ai chồng mày.
Chú cũng vừa vật được mấy tên giang hồ mụ Thuý đem theo mà chạy đến ôm tôi:
- - Cô bị điên hả, kéo đến đây làm gì?
- - Anh Toàn, anh sao vậy, em là Thuý, là vợ anh nè.
Tôi nhếch mép:
- - Nói mà không biết ngượng.
- - Mày câm mồm vào để tao vả cho vài bạt tay bây giờ.
Tôi câng mặt:
- - vào vả hộ tao. Cái con giật mồng giật chồng người khác. Lêu lêu, người ta không yêu xách loz đến ăn vạ à?
- - Mày mày, đập nó cho tao tụi bây.
Chú:
- - tao thách thằng nào vô đây đó.còn cô biến ngay cho tôi.
Mụ Thuý xấn tới cầm tay chú liền bị chú hất ra nhưng mụ vẫn kiên trì nói tiếp:
- - Anh Toàn, anh nhìn vào mắt em, nhìn thẳng vào mắt em sau đó cùng em đi về, về nhà mình.
Chú nhếch môi cười đểu:
- - Cô mơ à, cút..
- - Anh.. Sao.. sao anh không nghe lời tôi nữa, rõ ràng.. rõ rằng lúc sáng.. lúc sáng …
Tôi cười mỉa:
- - vì bùa hết hiệu nghiệm rồi con ạ, ba cái bùa của mày mà qua mắt được ai, biến ngay k tao gọi công an tóm chết mẹ bọn mày hành hung trẻ dưới vị thành niên nhé, cút.
Mụ Thuý hình như mất mẹ sợi dây thần kinh xấu hổ rồi, nài nỉ chú không được thì quay qua hù dọa:
- - Anh k về em tự tử cho anh xem, em mà chết thì đứa con trong bụng anh cũng chết luôn.
Nói rồi mụ lôi trong người ra con dao kề vào cổ:
- - một là anh về, hai là hai mạng người chết ở đây, anh chọn đi.
Con dao khá bén, mụ đưa sát vào cổ, nhanh chóng những vết đỏ tứa máu tôi dù ghét mụ nhưng vẫn không nên để mụ làm liều như thế:
- - nè đừng có làm bậy nha, mày không thương mày cũng nên thương đứa bé trong bụng chứ, nó vô tội.
- - Mày im đi, tất cả là tại con nhóc con như mày tại mày mà con tao mới không cha tại mày đấy.
Chú:
- - bỏ dao xuống đi, có gì nói chuyện.
- - Không, anh về em mới bỏ xuống không em chết cho anh vừa lòng.
Tôi lắc đầu, mụ Thuý điên rồi điên thật rồi, lụy vì tình đến không màng đứa con trong bụng. Mụ không hiểu được rằng trên đời này có hai thứ không thể cưỡng cầu đó là thời gian và tình yêu thời gian sẽ không bao giờ quay lại cũng như tình yêu phải xuất phát từ hai trái tim chứ làm sao ép buộc được mụ học cao mà sao triết lí này lại không hiểu cơ chứ.
- - Thuý, nghe tôi nói, tôi không yêu cô, trước cũng vậy sao cũng vậy, cô đừng phí sức nữa, tôi và cô k có duyên, đời này tôi chỉ có 1 người vợ là Thanh Tuyền, cô buông bỏ đi.
Chú nói xong mụ Thuý bật cười man rợ
- - Được, được làm, vậy tôi cho anh và nó vĩnh viễn không bao giờ có nhau.
Nhanh như thoắt mụ Thuý đưa mũi dao bén ngót ấy về phía tôi, hành động nhanh đến nổi tôi không tránh kịp mắt nhắm nghiền chịu trận, nhưng mãi tới k thấy đau, thân thể truyền đến cảm giác ấm áp như được ai ôm vào lòng tôi từ từ mở mắt ra, chú, tôi đang ở trong lòng chú đồng thời mụ Thuý gào lên:
- - Anh Toàn..
Chú cười với tôi, nụ cười méo xệch:
- - Tôi yêu em…
Danh sách chương