Trử San San vừa tan tầm về nhà, mới tắm rửa xong, đang chuẩn bị lên giường xem phim Hàn Quốc, hưởng thụ một ngày hạnh phúc nhất,chiếc di động bị cô vứt trên bàn đột nhiên vang lên, làm cô không tự chủ được nhíu mày.

Rốt cuộc là ai vậy? Không biết hiện tại là thời gian cô đang xem phim Hàn Quốc sao? Thế nhưng đúng lúc này lại gọi điện thoại đến quấy rầy cô, thật sự là muốn chết!

Thừa dịp phim vừa mới hát vào đề, cô nhanh chóng nhảy xuống giường đi tiếp điện thoại, tính lúc đang giới thiệu nghe qua loa điện thoại, ai biết được màn hình hiển thị người gọi đến lại thật ngoài ý liệu của cô.

“Uy, chị cả.” Cô cầm điện thoại kêu lên, không biết chị cả như thế nào lại gọi điện thoại cho cô? Chị cả rất sớm liền đã kết hôn rời khỏi nhà , cho nên tuy rằng chị hai cùng cô cũng chỉ kém hai ba tuổi mà thôi, thậm chí là em út kém nhiều tuổi đi nữa, nhưng ba chị em cô cùng chị cả quả thực tình cảm đã phai nhạt rất nhiều.

“San San, em đã…… tan tầm rồi sao?”

Chị cả thanh âm không biết vì sao có chút do dự.

“Tan tầm , làm sao vậy?” Cô hỏi, nhoài người lấy điều khiển từ xa đem tivi chuyển sang chế độ câm.

“Vậy sao em còn ở bên ngoài ?”

“Không có nha, em đã về nhà rồi.”

“San San……” Chị cả trong điện thoại đầu kia muốn nói gì lại thôi.

“Làm sao vậy, chị cả? Chị có phải hay không có chuyện gì muốn tìm em hỗ trợ ? Chị cứ nói thẳng đừng ngại nha.”

Điện thoại đầu kia trầm mặc một chút, mới truyền đến thanh âm do dự của chị cả.“Chị hiện tại ở dưới lầu nhà em.”

“Ở dưới lầu nhà em? Hiện tại?” Trử San San có chút há hốc mồm, còn tưởng rằng chính mình nghe lầm .

“Ân.”

Cô không có nghe sai, chị cả “Ân” .

Thật là, chị cả làm sao có thể đột nhiên chạy đến dưới lầu nhà cô? Cô ngắm liếc mắt một cái ti vi đã hát xong màn dạo đầu, trong lòng buồn bực đến không được, xem ra đêm nay là không có biện pháp hảo hảo xem tivi , khóc.

“Hảo, chị chờ em một chút, em hiện tại lập tức đi xuống.” Cô nói vào điện thoại với chị cả ở đầu kia, sau đó tắt tivi, khoác thêm áo, lại cầm lấy chìa khóa liền chạy xuống dưới lầu.

Dưới lầu, chị cả một người cô linh đứng ở dưới đèn đường ngẩn người, bên chân còn để một va li hành lý rất to, làm cho cô thấy không khỏi nhíu mày, đầu nhanh chóng hiện lên cảm giác không ổn.

“Chị cả.” Cô ra tiếng kêu lên.

Trử Y Y nghe thấy tiếng em gái kêu lên, lúc này mới quay đầu nhìn về phía em gái, sau đó khóe môi nhếch lên thành một nụ cười miễn cưỡng .“San San.”

“Chị cả, đã xảy ra chuyện gì?” Trử San San nhìn túi hành lý to đùng bên cạnh chị cả, không thể không hỏi.

“Chị có thể tạm thời ở cùng em một thời gian được không?” Trử Y Y do dự hỏi.

“Chị cùng anh rể cãi nhau à?” Trử San San trực giác hỏi.

Trử Y Y trầm mặc lắc đầu.

Rõ ràng là thế. Trử San San ở trong lòng nghĩ, lại không nói thêm cái gì nữa, chỉ nói:“Đi thôi, chúng ta trước lên lầu rồi nói sau.”

Trở lại trên lầu vào trong căn phòng nhỏ đang thuê, Trử San San trước tùy tiện giúp chị cả tìm một chỗ ngồi xuống, hỏi xem chị đã ăn tối hay chưa, thấy chị gật đầu, lại hỏi chị có muốn uống nước không, thấy chị lắc đầu, liền nhất thời toàn bộ xấu hổ, không biết kế tiếp rốt cuộc nên làm cái gì.

“Thực xin lỗi, trừ bỏ nhà của em, chị thật không nghĩ đến còn có thể đi nơi nào.” Trử Y Y đột nhiên mở miệng nói.

Nhĩ Nhĩ cùng bạn trai ở chung, chị không thể đi tìm nó, lại không thể về nhà mẹ đẻ, cũng không có bạn bè gì có thể tạm ở cùng, lại càng không dám một mình đi vào khách sạn, cuối cùng chỉ có thể lựa chọn đến nơi đây.

“Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chị cả? Chị đến chỗ em, anh rể biết không?” Trử San San mày nhanh túc ôn nhu hỏi nói.

“Hẳn là biết.” Trử Y Y trầm mặc trong chốc lát mới nói.

“Cái gì kêu hẳn là biết?”

“Anh ấy biết chị không có bạn bè, trừ nhà mẹ đẻ cùng mấy chị em mình, chị thực không có nơi nào khác có thể đi.” Trử Y Y nhẹ giọng nói.

Trử San San hít sâu một hơi, tổng cảm thấy sự tình giường như rất nghiêm trọng .

Bọn họ vợ chồng đôi bên cảm tình không phải rất tốt sao? Đã kết hôn mười năm , bình thường cũng rất ít thấy bọn họ cãi nhau, như thế nào nhất nháo liền nghiêm trọng đến mức làm cho chị cả rời nhà trốn đi nha? Thật sự là không lên tiếng thì thôi, bỗng nhiên thì rất nổi tiếng rồi.

Nhưng là rốt cuộc là vì chuyện gì nha?

“Hai người rốt cuộc là làm sao vậy? Chẳng lẽ là……” Trử San San không tự chủ được trợn to hai mắt, không chuyển mắt nhìn chằm chằm chị cả, nín thở hỏi:“Anh rể bên ngoài có người khác sao?”

Trử Y Y lắc đầu.

“Không phải?” Trử San San nhất thời thở dài nhẹ nhõm một hơi, nhưng càng thêm mê hoặc.“Vậy rốt cuộc chuyện gì xảy ra? Làm cho chị tức giận đến mức rời nhà trốn đi, ngay cả con cũng không cần, nhất định có nguyên nhân gì đó?” Cô nhíu mi hỏi.

Trử Y Y như trước trầm mặc không nói.

“Chị cả, chị không nói ra, em làm thế nào giúp chị?”

“Em chỉ cần cho chị tạm thời ở lại đây thôi.” Trử Y Y biểu tình không rõ thấp giọng nói.

“Cho chị ở lại không thành vấn đề, nhưng anh rể sẽ không trách em sao? Còn có, mẹ nếu biết chị rời nhà trốn đi sau lại ở tại nhà em, vậy em sẽ rất khó xử?” Cô nhất định sẽ bị mắng thật sự thảm, bởi vì không giúp thêm được thì thôi lại còn gây cản trở.

“Chỉ cần chúng ta không nói, mẹ sẽ không biết chị ở nơi này.”

“Anh rể chẳng lẽ sẽ không tìm chị sao? Nếu anh ý tìm được mẹ hỏi, mẹ lại tìm đến em nơi này, chị muốn em phải nói dối sao?”

“Anh ấy sẽ tìm chị sao?” Trử Y Y thì thào tự nói.

“Cái gì?” Trử San San không có nghe rõ ràng.

Trử Y Y nhìn em ba liếc mắt một cái, nhẹ nhàng mà lắc lắc đầu, sửa lại nhẹ nhàng bâng quơ miệng nói:“Anh rể em sẽ không làm như vậy , cho nên em có thể yên tâm.”

Muốn cô yên tâm, cô làm sao yên tâm nha? Trử San San có loại cảm giác không biết phải nói gì, lại không có cách nào bắt buộc chị cả nói cho cô……

Quên đi, không nói cũng tốt.

Chính cái gọi là thanh quan nan đoạn việc nhà, nếu chị cả đem vấn đề nói ra, còn hỏi ý kiến của cô, trời biết cô có thể giúp được hay không, có khi lại đem sự tình càng thêm phức tạp hóa? Cho nên vẫn là nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện hảo.

“ok, nếu chị nói thế thì có thể yên tâm?Chị cả, kia –” Cô cầm lấy điều khiển từ xa trên bàn, thật cẩn thận hỏi:“Em có thể được xem tivi không?”

“San San, đây là nhà em, em muốn làm cái gì thì làm cái đó, không cần để ý chị.” Trử Y Y nói.

“Thật sự có thể chứ?”

Cô gật gật đầu.

“Vậy…… Chị cả, chị muốn làm gì thì làm cái đó đi, coi nhà em như nhà của chị, không cần câu nệ.” Trử San San nói.“Chị hẳn là chỉ mang vài món quần áo mà thôi, tủ quần áo của em chị đều có thể cầm mặc không quan hệ, vừa hay hai chúng ta dáng người không sai biệt lắm. Còn có đồ trang điểm trên bàn…… Tóm lại, chị cần cái gì đều có thể lấy dùng, không cần hỏi em, dùng là được rồi.”

“Cám ơn em, San San.” Trử Y Y cảm kích nói.

“Làm ơn đừng như vậy, chúng ta là chị em nha, không cần phải nói cám ơn đi?” Trử San San có chút xấu hổ.

Trử Y Y khóe môi miễn cưỡng mỉm cười, sau đó đứng dậy nói:“Chị đi trước tắm rửa.”

“Hảo, em lấy khăn mặt cho chị.”

Thẳng đến khi cửa phòng tắm đóng lại, Trử San San lúc này mới chạy nhanh ra mở tivi, xem bộ phim HQ “Toà thị chính”.

Nha, Triệu Quốc, Triệu Quốc của ta, anh làm sao có thể như vậy mê người, như vậy soái nha nha nha nha nha –

Trử San San năm nay hai mươi chín tuổi, ham mê duy nhất chính là xem tivi, hơn nữa thích xem phim HQ, cho nên từ thứ Hai đến thứ Sáu buổi tối muốn thấy cô quả thực so với lên trời còn khó hơn.

Nhưng cho dù biết rõ như thế, Từ Hiểu Mạn vẫn tiến đến hỏi cô có muốn tham gia buổi gặp mặt tối thứ Sáu hay không, bởi vì công ty bên kia vì thấy công ty bọn họ toàn nữ nhân viên mà tổ chức gặp mặt.

San San bộ dạng rất được, ngũ quan lập thể, da thịt trắng nõn sáng, tóc cũng đen thùi lượng lệ, dáng người cùng luôn khuôn mặt tươi cười bộ dáng, thực dễ dàng làm cho người ta lưu lại ấn tượng khắc sâu.

Có được bề ngoài như vậy, người khác phần lớn có điểm tâm cao khí ngạo, nhưng San San lại hoàn toàn sẽ không, không chỉ tốt tính lại hào phóng, còn không thù vặt, cho nên mọi người đều rất thích cô.

Bất quá mọi người trong lòng biết rõ ràng, mọi người sở dĩ thích San San, còn có một nguyên nhân rất trọng yếu, là cô luôn có thể hấp dẫn người khác phái chú ý, thay các nữ đồng sự trong công ty tăng thêm không ít quan hệ hữu nghị.

Đồng thời, tính cách của cô lại gần giống với nam giới, nam nhân sẽ luôn cảm thấy cô thiếu thiếu cái gì, như vậy vĩnh viễn sẽ không uy hiếp đến cơ hội của những người khác.

Cho nên, có đồng sự mỹ nữ như vậy thật tốt, không phải sao?

“San San, quấy rầy một chút.” Lợi dụng thời gian nghỉ trưa, Từ Hiểu Mạn đi đến bên người Trử San San mở miệng.

Trử San San chính là đang mở vở hàn kịch “toà thị chính”, mấy ngày nay bởi vì chị cả ở cùng, hại cô xem tivi đều bị xem đứt quãng, không thể xem hoàn chỉnh được.

Thật sự Trử San San căn bản không có nghe thấy có người kêu cô, lòng tràn đầy mãn nguyện ánh mắt đều là nam nhân vật chính Triệu Quốc mê người.

Cô thực sự rất hâm mộ mỹ nam này nha!

“San San.” Thấy cô không hề phản ứng, Từ Hiểu Mạn thân thủ vỗ vỗ bả vai cô, rốt cục thấy cô quay đầu chú ý.“Hôm nay buổi tối cậu có thể đi hay không?”

“Chờ một chút, chờ một chút.” Trử San San trừng mắt nhìn, vội vàng đem bộ phim nhựa tạm dừng, lúc này mới lại lần nữa quay đầu hỏi:“Cậu vừa rồi nói cái gì?”

“Hôm nay buổi tối cậu có thể đi hay không?” Từ Hiểu Mạn lại hỏi, trong long lại trực tiếp thay cô trả lời : Không rảnh, bởi vì tớ phải về nhà xem “toà thị chính”. Trử San San gần đây thực mê bộ phim này.

“Hôm nay buổi tối? Muốn làm gì?”

Rất khó a, Trử San San nhưng lại không có trước tiên liền cự tuyệt cô, làm cho Từ Hiểu Mạn cảm thấy thực thần kỳ.

“Giao lưu gặp mặt.”

“Giao lưu gặp mặt?” Trử San San lại trừng mắt nhìn, tựa hồ không hiểu hai chữ này ý tứ gì.

“Chính là một nhóm nam nhân độc thân cùng một nhóm nữ nhân độc thân cùng nhau ăn cơm, nói chuyện phiếm, xem có thể từ ánh mắt , có thể trở thành tình lữ ước hội, lại vì danh nghĩa tập thể mà thân cận.” Từ Hiểu Mạn khôi hài thuyết minh.

“Phốc!” Trử San San bị bốn chữ “Tập thể thân cận” mà phun cười đi ra, cả người thoạt nhìn rất vui.

“Xem ra cậu hẳn là không có hứng thú.” Từ Hiểu Mạn ngắm bạn liếc mắt một cái, xoay người bước đi.

“Chờ một chút , Hiểu Mạn.” Trử San San vội vàng thân thủ giữ chặt tay cô,“Tớ chưa nói không có hứng thú nha.”

Từ Hiểu Mạn giống bị dọa đến đột nhiên dừng lại cước bộ, nghẹn họng quay đầu nhìn trân trối .“Có ý tứ gì? Ý là cậu có hứng thú, cậu muốn tham gia?”

Thân là nữ chủ sự bên này, cô chính là căn cứ vào trách nhiệm mới đến hỏi , căn bản không chờ mong San San cùng tham gia. Trên thực tế, số người tham gia đã đủ San San thật muốn tham gia ……Ô, thật là làm sao bây giờ?

“Tớ không thể tham gia sao?” Trử San San hỏi lại nàng.

“Không phải không thể, mà là……” Từ Hiểu Mạn muốn nói lại thôi dừng lại, do dự có nên hay không nói chuyện số người tham gia đã đủ rồi.

Không, không thể nói, nói không phải tỏ vẻ chính mình căn bản không thành ý, đã đủ người còn chạy tới hỏi người ta, là giả vờ nha?

Trọng điểm là, San San cực ít tham gia giao lưu gặp mặt, mỗi lần nữ nhân vật chính đều vắng mặt cũng không thể nào nói nổi, ngẫu nhiên xuất hiện một chút cũng có thể làm cho người khác thám thính nha, cô không thể bỏ qua cơ hội này được.

“Đương nhiên có thể.” Nàng sửa miệng gật đầu nói, lại áp lực không được tò mò, lấy vẻ mặt không thể tin tả hữu nhìn Trử San San.

“Làm chi nhìn tớ như vậy, giống đang nhìn quái dị a?” Trử San San nghi hoặc hỏi.

“Tớ thật sự là hoài nghi.”

“Hoài nghi cái gì?”

“Hoài nghi cậu có phải hay không bị người ngoài hành tinh xâm nhập , giống như trong phim vậy.” Từ Hiểu Mạn còn thật sự nói.

“Dở ah.” Trử San San sửng sốt một chút, cười mắng nàng một tiếng.

“Cậu xác định chính mình thật sự không bị người ngoài hành tinh xâm nhập?” Từ Hiểu Mạn còn tại hoài nghi.“Nếu không cậu vì sao không có trực tiếp cự tuyệt, nói rằng cậu phải về nhà xem phim HQ? Điểm này cũng không giống cậu bình thường nha.”

“Cậu không thấy tớ hiện tại đang xem sao?”

“Trước kia tớ cũng nói có thể lên mạng xem nha, kết quả cậu còn không phải vì xem tivi mà tổn hại đến mọi người nhiệt tình.” Từ Hiểu Mạn không cho là đúng phiết môi nói.

“Đó là bởi vì tớ cảm thấy nằm ở trên giường xem so với ngồi ở máy tính xem thoải mái nha.” Đó là một lý do hảo.

“Chẳng lẽ hiện tại ngồi ở máy tính xem so với nằm ở trên giường xem thư thái hơn sao?”

Trử San San nhíu nhíu mày, không tự chủ được lộ ra ủ rũ biểu tình, bất đắc dĩ thở dài nói:“Không có.”

“Làm sao vậy? Tivi nhà cậu bị hỏng sao ?” Nhìn ra bất đắc dĩ của bạn, Từ Hiểu Mạn tò mò hỏi.

“Miệng quạ đen, không phải như vậy.” Trử San San liếc mắt một cái, tức giận nói.

“Vậy thì tại sao?”

“Chị cả tớ hiện tại đang ở cùng, không biết vì chuyện gì chị ý cùng anh rể cãi nhau, lại không nói, cả ngày buồn bực không vui, sầu mi khổ kiểm , hại tớ xem tivi nhìn những lúc buồn cười cũng không dám cười, đau quá khổ.” Trử San San thở dài nói.

“Chị cậu không nói, cậu không gọi điện thoại hỏi anh rể được sao? Làm người trung gian, giúp bọn họ vợ chồng hòa hảo thôi, như vậy cậu cũng có thể lấy được tự do, nhất cử lưỡng tiện.” Từ Hiểu Mạn đề nghị.

“Trọng điểm tớ còn chưa nói hết.” Trử San San hữu khí vô lực ngắm bạn liếc mắt một cái.

Từ Hiểu Mạn hoài nghi nhìn.

“Trọng điểm là, tối hôm qua chị hai của tớ cũng chạy tới , giống như đang bạn trai cãi nhau.” Trử San San cười khổ đi xuống nói,“Cho nên, nhà của tớ hiện tại tổng cộng ba người ở, một người buồn bực không vui, một người miễn cưỡng cười vui, còn có một người hy sinh yêu nhất phim HQ ở một bên bồi cười là tớ. Aiii!”

Từ Hiểu Mạn không biết nên nói cái gì, chỉ có thể trấn an một chút tỏ vẻ đồng tình.“Vất vả cho cậu.”

“Là nha, vì sao tớ không kết hôn cũng không có bạn trai, lại phải chịu cảnh cùng lão công, bạn trai cãi nhau khổ?” Trử San San than thở nói.

“Có thể học hỏi nhiều?”

“Thật!”

Từ Hiểu Mạn nhất thời bị câu nói của bạn sửng sốt mỉm cười, cũng không nói nhiều nữa.“Làm ơn, San San mỹ nữ, buổi tối không cần thử sao, khí chất một chút.”

“Khí chất lại không thể làm cơm ăn.” Trử San San không cho là đúng.

“Nhưng có thể cho người khác thấy ấn tượng tốt, giúp cậu tìm được hảo đối tượng a.”

“Tớ cũng không phải đi tìm đối tượng , tiểu thư ta tuổi còn trẻ, tâm tình còn không định.”

“Đều đã ba mươi , còn trẻ?”

“Cậu không cần giống mẹ tớ, làm như tớ giống hệt người đã bảy mươi được không?” Trử San San liếc mắt một cái.

“Được rồi, vậy cậu liền bảy mươi tuổi tái giá tốt lắm.”

“Uy!”

Trử San San làm bộ đứng dậy muốn đánh bạn, Từ Hiểu Mạn lại chạy trốn siêu mau, lập tức chạy đến đi ra một đầu khác đi, còn không quên vừa cười vừa quay đầu nói:“Hôm nay tan tầm 5h50p ở dưới lầu đại sảnh tập hợp, không được đến muộn.”

Trử San San hướng nàng thè lưỡi, cười cười, sau mới trở lại màn hình máy tính, tiếp tục xem “toà thị chính”. Triệu Quốc thật sự là rất mê người, rất ôn nhu cũng quá khôi hài , nếu bạn trai tương lai của cô cũng có thể giống hắn như vậy thì tốt rồi.

Đột nhiên có chút nghĩ đến yêu đương ……

Không biết đêm nay có thể mơ tới triệu quốc của cô hay không a?

Triệu cái đại đầu quỷ , không nên giống Triệu Quốc nha? Tất cả người đều giống Châu thị hoa mĩ nam trưởng nhóm, thật sự là……

Nên nói cái gì đây?

Trử San San có loại cảm giác hối hận không kịp, sớm biết như vậy cô ở lại công ty vừa được lương tăng ca kiêm nhìn lén toà thị chính. Không biết cô hiện tại sẽ tìm cớ gì đây, có thể hay không bị nhóm của Hiểu Mạn oán hận nha?

“Trử San San tiểu thư, ta có thể trực tiếp kêu ngươi San San sao?” Ngồi đối diện “Trì cục trưởng” vẻ mặt lấy lòng thật cẩn thận mở miệng hỏi cô.

Không được.

Cô thật muốn trả lời hắn như vậy, nhưng lại sợ sau sẽ bị nhóm của Hiểu Mạn đánh chết.

Nhưng là để cho một nam nhân hoàn toàn không quen thân thiết kêu chính mình San San, lại sẽ làm cô toàn thân nổi cả da gà, cho nên rốt cuộc nên như thế nào trả lời đâu?

Đang lúc cô khó xử hết sức, di động hợp thời vang lên, giải cứu cô.

“Thực xin lỗi, tôi tiếp điện thoại.” Cô hướng về phía đối diện “Trì cục trưởng” cười có lỗi, sau đó đứng dậy đi đến một bên tiếp điện thoại.

Điện thoại của chị hai, gọi tới kêu cô cùng chị cả hai người muốn đi tới vùng phụ cận chợ đêm dạo phố, bởi vì sợ cô về nhà tìm không thấy họ sẽ lo lắng, cho nên gọi điện nói một tiếng.

Đây là cú điện thoại cực bình thường, nhưng là nội dung cú điện thoại chỉ có cô một người biết, cho nên đầu vừa chuyển, lập tức nghĩ đến một cái hảo biện pháp.

Cô nhanh chóng tiêu sái đến bên người Từ Hiểu Mạn, lấy vẻ mặt sốt ruột khom người ở bên tai nói:“Hiểu Mạn, thực xin lỗi, trong nhà có chút việc, tớ phải lập tức về nhà mới được.”

“Làm sao vậy?” Từ Hiểu Mạn lập tức quay đầu hỏi nàng.

“Chị hai tớ trong điện thoại nói không rõ ràng, chỉ bảo tớ nhanh chút trở về, cảm xúc tựa hồ có điểm kích động, tớ thực lo lắng.” Cô mày khẽ nhăn nói, vẻ mặt lo lắng.

“Tại sao có thể như vậy?”

“Thực xin lỗi, Hiểu Mạn, tớ thật sự phải đi trước, cho nên nơi này……”

“Nơi này giao cho tớ đi, tớ sẽ giúp cậu hướng mọi người giải thích .” Từ Hiểu Mạn không chút do dự nói, trong lòng kỳ thật còn thật cao hứng San San có việc phải đi trước , bởi vì có cô ấy ngồi ở chỗ này, nam sinh lực chú ý tất cả đều ở trên người cô ấy, làm cho những người khác có cảm giác bị vắng vẻ.

“Cám ơn cậu, Hiểu Mạn, tớ đây đi trước , ngày mai gặp ở công ty.” Nghe vậy, Trử San San miễn cưỡng đè nén hoan hô xúc động, nhanh chóng đối Từ Hiểu Mạn gật đầu cảm tạ, cũng không quay đầu lại xoay người bước nhanh rời đi.

Rời khỏi nhà ăn, thời gian đã là 8h5p .

Trử San San vừa đi vừa nhìn đồng hồ, liều mình nhanh hơn cước bộ đi về phía trước, hy vọng có thể về càng nhanh càng tốt, được phút nào hay phút đấy.

Cô cước bộ chưa ngừng hướng về bên đường đi tới, tính dung phương pháp nhanh nhất là đón taxi về nhà.

Có lẽ là ông trời biết cô đang vội, khi mọi người còn không có chạy đến ven đường, tay còn không có giơ lên kêu xe, liền thấy một chiếc xe taxi đi tới ven đường ngừng lại đây.

Cô cao hứng lập tức ba bước chạy đến, thẳng tắp hướng chiếc taxi đang ngừng ở ven đường tiến đến.

Cô hoàn toàn không thấy được có người xuất hiện ở trước mặt mình, giây tiếp theo lại đột nhiên cùng người nào đó vừa vặn đụng phải.

“Không được chạm vào!”

Tiếng đụng vang lên, đối phương bất động như núi, cô lại nhãn mạo kim tinh, còn người nhất thời mà mất cân bằng ngã ra sau

“Cứu mạng a!” Cô phản xạ tính bật thốt lên kêu cứu, hai tay ở không trung xoay loạn, kỳ vọng có thể bắt trụ được cái gì đó để ngừng ngã.

Một bàn tay to lớn mà hữu lực bỗng nhiên chế trụ cổ tay của cô, dùng sức lôi kéo, cô đổi phương hướng ngã vào một cái lồng ngực rộng lớn mang theo mùi nước hoa dễ ngửi, làm trái tim của cô nhất thời loạn lên.

Đừng nghĩ sai lệch, trái tim loạn lên là vì vừa rồi hữu kinh vô hiểm, mà không phải bởi vì mặt cô tiếp xúc với khuôn ngực rộng lớn lại dễ ngửi đó, cô thực sự không có như vậy háo sắc a?

“Cám ơn.” Cô khởi động thân thể, rời khỏi cái ôm của đối phương, ngẩng đầu muốn nói lời cảm tạ với ân nhân cứu mạng, không ngờ lại ngẩn người một giây.

Triệu Quốc……

Một người rõ ràng giống như Triệu Quốc thế nhưng xuất hiện trước mắt cô?!
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện