Thời gian cứ thế trôi qua, cuối cùng cũng đã đến ngày mà cô chạm trán cùng với cái tên đó. Chỉ còn vài tiếng nữa là buổi phiên tới gần, Linh Hoa căng thẳng đến mức móng tay cô cấu vào nhau có chút rỉ máu nhẹ.
Ngã người ra chiếc ghế, có chút suy nghĩ vào cái ngày hôm đó của năm ấy. Cô có chết cũng không thể quên được. Gia đình tên ấy đã dùng mọi cách để bịt miệng tất cả khiến hắn trở nên nhẹ nhàng trắng án. Giấy thưa kiện của cô cũng phải bãi bỏ, từng người có mặt trong phiên toà năm đó, những gương mặt ấy cô nhớ không sót.
Đây là cơ hội mà bấy lâu nay cô luôn tìm kiếm luôn nghĩ nó chỉ có 0,01% xảy ra. Nhưng mà hôm nay, ngay chính tại nơi này, cái điều ấy lại đến với cô.
Hàng loạt suy nghĩ ập đến không dừng chạy quanh trong đầu cô, khiến Linh Hoa tim đập nhanh không thể giữ bình tĩnh được. Tiếng chuông điện thoại reo lên nó lôi cô ra khỏi những suy nghĩ của bản thân. Nhẹ nhàng vuốt nhẹ màn hình bắt máy.
"Tao nghe, Minh Nghi"
Thì ra là con bạn của cô gọi đến thông báo việc nó đã đến nơi ổn định chỗ ngồi và đang đợi đến thời gian buổi phiên. Hôm nay còn có thêm con bé Tuệ Nghi tham dự, con bé được ngồi trên xe lăn vì những chứng thương từ chuyện đó chưa hết khỏi hoàn toàn.
Lúc này, bản thân cô như có một luồng thôi thúc, nhất định phải đối mặt với nó lôi cái tên cầm thú ấy ra, để hắn ta không còn giở những trò khốn nạn lên những người đáng thương như vậy nữa...
Hít một hơi thật sâu, nhìn vào đồng hồ cuối cùng cũng đến thời gian diễn ra chậm rãi bước về vị trí của mình. Nhìn hàng người ngồi đợi ở ghế phía dưới, một không khí ngộp ngạp xuất hiện, lòng ngực có chút khó thở vì căng thẳng.
Gần như cả hàng người đều ổn định vị trí chỉ có mỗi Linh Hoa vẫn còn đứng bên ngoài. Đã lố hơn một vài phút của buổi bắt đầu, phong thái làm việc của Linh Hoa từ trước đến giờ chưa từng có những việc tệ như này diễn ra.
Đẩy nhẹ cánh cửa bước trong, rất nhiều ánh nhìn hướng về phía cô. Nhanh chóng bước về vị trí của mình để không mất thêm thời gian.
Minh Nghi nói nhỏ với Giang Lâm chồng cô ngồi bên cạnh.
"Có phải cậu ấy đã đi trễ đúng không"
Là một cái gật đầu từ phía Giang Lâm anh cũng nhanh chóng ra hiệu cho vợ mình im lặng chuẩn bị đến thời gian diễn ra phiên toà.
Khi nãy bước vào, cô căng thẳng đến mức không dám nhìn vào hàng ghế phía dưới để xem có những ai tham dự. Huễ Minh hôm nay cũng có mặt tại phiên toà này ngồi cạnh gia đình Minh Nghi.
Khi nãy anh cũng đã chú ý rất nhiều đến sắc mặt của Linh Hoa. Có vẻ cô rất căng thẳng, lo lắng gì đó mà anh vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.
Đối diện cô là luật sư bên phía bị cáo. Nhìn vào bà ta, là một trong những vị luật sư lão nghề trong giới. Đúng, chính là bà ta năm đó, đã đưa đôi mắt nhìn về phía Linh Hoa khi cô chỉ mới là học sinh cấp ba.
Đến bây giờ khi xuất hiện lại, vị trí của cô trước đây có lẽ đã thay đổi. Màn chào hỏi từ hai phía cũng xong buổi phiên toà chính thức được bắt đầu.
Là một trong những người lão nghề trong giới luật, bà ta có rất nhiều lời nói đưa dẫn rất hay, đưa ra những lời phản biện thuyết phục. Phía bên gia đình tên đó vẫn là vẻ mặt đắt ý kể cả hắn ta dù đang trên bàn cân của pháp lý vẫn rất ung dung.
Những lý lẽ của bà ta khiến cô bị đưa vào một khoảng kí ức của trước đây. Năm đó cũng chính những câu nói sắc lẹm này đã đưa vụ việc của cô trở thành dĩ vãng. Hắn ta ngồi đấy, vẻ mặt cao ngạo nhìn về phía cô đầy thách thức. Ánh mắt của tên đó đẩy cô vào một trạng thái sợ hãi.
Khi đầu, bản thân đã vẫn luôn trấn an nhưng tại sao bây giờ đối diện với khuôn mặt ấy cô vẫn là vô thức hoảng sợ. Mồ hôi dần xuất hiện rất nhiều trên trán Linh Hoa. Huế Minh cũng dần hiểu ra vấn đề mà Linh Hoa đang đối diện.
Nói chính xác hơn rằng, anh đã hiểu được buổi phiên hôm nay chính là một phần quá khứ đen tối trước kia của cô, trong chiếc usb ấy.
Bàn tay không còn kiểm soát được, việc cầm bút trở nên khó khăn.
"Tôi muốn tạm hoãn ở đây"
Lời nói từ phía Linh Hoa khiến cả khán đài được một phen sững sờ. Buổi phiên chỉ vừa mới bắt đầu thì cô ta đã đề nghị tạm hoãn.
Kết thúc buổi phiên với đầy sự bàn tán về phía Linh Hoa. Một trong những luật sư trẻ giỏi trong nghề hôm nay lại trở nên như vậy. Làm việc thật thiếu chuyên nghiệp, Minh Nghi một bên đẩy Tuệ Nghi lên tiếng với chồng.
"Lạ thật, con nhỏ này nay bị sao ấy nhỉ"
"Chẳng lẽ là khó quá nên không được"
Dưới sự nghi ngờ của chị gái mình Tuệ Minh chỉ lên tiếng trả lời khiến cho Minh Nghi có chút suy nghĩ.
"Bộ chị và chị ta có thật sự là bạn không"
Ngã người ra chiếc ghế, có chút suy nghĩ vào cái ngày hôm đó của năm ấy. Cô có chết cũng không thể quên được. Gia đình tên ấy đã dùng mọi cách để bịt miệng tất cả khiến hắn trở nên nhẹ nhàng trắng án. Giấy thưa kiện của cô cũng phải bãi bỏ, từng người có mặt trong phiên toà năm đó, những gương mặt ấy cô nhớ không sót.
Đây là cơ hội mà bấy lâu nay cô luôn tìm kiếm luôn nghĩ nó chỉ có 0,01% xảy ra. Nhưng mà hôm nay, ngay chính tại nơi này, cái điều ấy lại đến với cô.
Hàng loạt suy nghĩ ập đến không dừng chạy quanh trong đầu cô, khiến Linh Hoa tim đập nhanh không thể giữ bình tĩnh được. Tiếng chuông điện thoại reo lên nó lôi cô ra khỏi những suy nghĩ của bản thân. Nhẹ nhàng vuốt nhẹ màn hình bắt máy.
"Tao nghe, Minh Nghi"
Thì ra là con bạn của cô gọi đến thông báo việc nó đã đến nơi ổn định chỗ ngồi và đang đợi đến thời gian buổi phiên. Hôm nay còn có thêm con bé Tuệ Nghi tham dự, con bé được ngồi trên xe lăn vì những chứng thương từ chuyện đó chưa hết khỏi hoàn toàn.
Lúc này, bản thân cô như có một luồng thôi thúc, nhất định phải đối mặt với nó lôi cái tên cầm thú ấy ra, để hắn ta không còn giở những trò khốn nạn lên những người đáng thương như vậy nữa...
Hít một hơi thật sâu, nhìn vào đồng hồ cuối cùng cũng đến thời gian diễn ra chậm rãi bước về vị trí của mình. Nhìn hàng người ngồi đợi ở ghế phía dưới, một không khí ngộp ngạp xuất hiện, lòng ngực có chút khó thở vì căng thẳng.
Gần như cả hàng người đều ổn định vị trí chỉ có mỗi Linh Hoa vẫn còn đứng bên ngoài. Đã lố hơn một vài phút của buổi bắt đầu, phong thái làm việc của Linh Hoa từ trước đến giờ chưa từng có những việc tệ như này diễn ra.
Đẩy nhẹ cánh cửa bước trong, rất nhiều ánh nhìn hướng về phía cô. Nhanh chóng bước về vị trí của mình để không mất thêm thời gian.
Minh Nghi nói nhỏ với Giang Lâm chồng cô ngồi bên cạnh.
"Có phải cậu ấy đã đi trễ đúng không"
Là một cái gật đầu từ phía Giang Lâm anh cũng nhanh chóng ra hiệu cho vợ mình im lặng chuẩn bị đến thời gian diễn ra phiên toà.
Khi nãy bước vào, cô căng thẳng đến mức không dám nhìn vào hàng ghế phía dưới để xem có những ai tham dự. Huễ Minh hôm nay cũng có mặt tại phiên toà này ngồi cạnh gia đình Minh Nghi.
Khi nãy anh cũng đã chú ý rất nhiều đến sắc mặt của Linh Hoa. Có vẻ cô rất căng thẳng, lo lắng gì đó mà anh vẫn chưa tìm ra nguyên nhân.
Đối diện cô là luật sư bên phía bị cáo. Nhìn vào bà ta, là một trong những vị luật sư lão nghề trong giới. Đúng, chính là bà ta năm đó, đã đưa đôi mắt nhìn về phía Linh Hoa khi cô chỉ mới là học sinh cấp ba.
Đến bây giờ khi xuất hiện lại, vị trí của cô trước đây có lẽ đã thay đổi. Màn chào hỏi từ hai phía cũng xong buổi phiên toà chính thức được bắt đầu.
Là một trong những người lão nghề trong giới luật, bà ta có rất nhiều lời nói đưa dẫn rất hay, đưa ra những lời phản biện thuyết phục. Phía bên gia đình tên đó vẫn là vẻ mặt đắt ý kể cả hắn ta dù đang trên bàn cân của pháp lý vẫn rất ung dung.
Những lý lẽ của bà ta khiến cô bị đưa vào một khoảng kí ức của trước đây. Năm đó cũng chính những câu nói sắc lẹm này đã đưa vụ việc của cô trở thành dĩ vãng. Hắn ta ngồi đấy, vẻ mặt cao ngạo nhìn về phía cô đầy thách thức. Ánh mắt của tên đó đẩy cô vào một trạng thái sợ hãi.
Khi đầu, bản thân đã vẫn luôn trấn an nhưng tại sao bây giờ đối diện với khuôn mặt ấy cô vẫn là vô thức hoảng sợ. Mồ hôi dần xuất hiện rất nhiều trên trán Linh Hoa. Huế Minh cũng dần hiểu ra vấn đề mà Linh Hoa đang đối diện.
Nói chính xác hơn rằng, anh đã hiểu được buổi phiên hôm nay chính là một phần quá khứ đen tối trước kia của cô, trong chiếc usb ấy.
Bàn tay không còn kiểm soát được, việc cầm bút trở nên khó khăn.
"Tôi muốn tạm hoãn ở đây"
Lời nói từ phía Linh Hoa khiến cả khán đài được một phen sững sờ. Buổi phiên chỉ vừa mới bắt đầu thì cô ta đã đề nghị tạm hoãn.
Kết thúc buổi phiên với đầy sự bàn tán về phía Linh Hoa. Một trong những luật sư trẻ giỏi trong nghề hôm nay lại trở nên như vậy. Làm việc thật thiếu chuyên nghiệp, Minh Nghi một bên đẩy Tuệ Nghi lên tiếng với chồng.
"Lạ thật, con nhỏ này nay bị sao ấy nhỉ"
"Chẳng lẽ là khó quá nên không được"
Dưới sự nghi ngờ của chị gái mình Tuệ Minh chỉ lên tiếng trả lời khiến cho Minh Nghi có chút suy nghĩ.
"Bộ chị và chị ta có thật sự là bạn không"
Danh sách chương