Rất nhanh đã đến ngày hẹn công việc của cô và ông ta. Ông Ngôn ngỏ ý muốn rằng đưa xe riêng đến đón cô liền chủ động hỏi địa chỉ nơi cô đang sinh sống.

Vì hôm nay là ngày kết thúc cho chuỗi ngày dí dealine của ông ta. Cô cũng vội vàng nhắn tin gửi địa chỉ và nhanh chóng chuẩn bị để chạy xuống sảnh khu căn hộ đợi xe.

Khoảng tầm hơn 30p ngồi bên dưới chờ đợi cuối cùng ông ta cũng đã gọi cô. Cô nhanh chóng chạy ra mở cửa xe.

“Chào ngài”

Ông ta chỉ khẽ gật đầu rồi lên tiếng.

“Tất cả hồ sơ dữ liệu cô đã chuẩn bị sẵn sàng tất cả chưa?”

“Tôi chắc chắn”

Linh Hoa khá tự tin trả lời ông ta khuôn viên đường đi này sao lại quen thuộc đến lạ thường vậy.

Lúc này ở trụ sở chính của Ngôn Thị đang rất hỗn loạn. Trong căn phòng họp các cổ đông bọn họ liên tục đặt ra rất nhiều câu hỏi cho Huễ Minh. Khiến anh nhất thời không biết giải quyết ra làm sao.

“Nếu tình trạng này cứ kéo đau e rằng chúng tôi liền phải rút cổ phần khỏi Ngôn Thị để bảo toàn”

Một người khác lại dõng dàng đứng dậy lên một ý khiến khác.

“Vấn đề lớn như vậy lão Ngôn lại để cho một người trẻ đứng ra để giải quyết nó như vậy sao”

“Một người trẻ không đủ kinh nghiệm để gánh chịu sự nghiêm trọng này tôi đưa ra ý kiến chúng cần bầu lại người đứng đầu cổ phần”

Rất nhiều vấn đề được đặt ra khiến anh nhất thời bị dồn nén vào đường cùng không biết trả lời. Chỉ duy nhất Lão Liên ông ta từ khi nãy tới giờ nhìn biểu hiện của Huễ Minh. Trong lòng có chút cười thầm, ông ta là người có nhiều cổ phần đứng sau gia đình Ngôn.

Có vẻ mọi chuyện này đều diễn ra đúng trong tầm kiểm soát của ông ta. Để xem rằng một người trẻ luôn được ca ngợi xuất hiện khắp các bảng tin truyền hình giới kinh doanh sẽ giải quyết vấn đề này như nào đây.

Trong lúc cấp bách nhất thư ký riêng của Huễ Minh nhanh chóng bước vào báo tin.

“Thưa cậu, chủ tịch đến rồi”

Ông Liên vừa nghe câu này liền nhất thời không ngờ tới nước đi này của Cẩn Ung ông ta.

Nhưng bây giờ tất cả bất lợi đều nằm về phía ông ta liệu lão già đó sẽ giải quyết vấn đề này như nào đây. Núi cao sẽ có núi cao hơn vị trí hiện tại ông ta cũng giữ khá lâu rồi ít ra cũng phải nhả ra chứ.

Cẩn Ung ông ta từ từ bước vào, dáng vẻ lãnh đạo uy nghiêm khiến ai đối diện cũng phải dè chừng.

Từ lúc ông bước vào dần như phòng họp không còn loạn lên bọn họ dần ổn định chỗ ngồi.

Ông ta vỗ vai Huễ Minh rồi lên tiếng.

“Vấn đề của các vị vừa đặt ra cho con trai tôi khi nãy đứng ngoài tôi đã nghe”

Một người trong số đó đứng lên để hỏi ông ta.

“Vậy bây giờ chủ tịch người sẽ chịu trách nhiệm của vụ việc lần này ra sao”

“'Mọi chuyện cứ tiếp diễn thì các cổ đông như chúng tôi lòng rất thấp thỏm”

Ông ta khá bình tĩnh

“Mời cô ta vào đi”

Người trợ lý bên cạnh ông nhanh chóng ra ngoài dẫn Linh Hoa bước vào. Khi vào đến phòng họp cô nhìn thấy anh dần như nhận ra hiểu được rằng vì sao khi gặp ông ấy lần đầu cô lại thấy những đường nét khá quen thuộc. Thì ra ông ta là ba của Huễ Minh.

Khi sự xuất hiện của cô khiến anh khá bất ngờ. Tất cả vấn đề này đều một tay ba anh ông ấy chuẩn bị sao.

Cô nhanh chóng bước đến với phong thái làm việc từ đó giờ của mình. Đeo chiếc kính nhìn khá nghiêm túc và hơi khó gần.

Đặt sấp tài liệu dầy cộm lên bàn bắt đầu phân tích các mốc quan trọng của vấn đề lần này. Ngay từ bước mở đầu Cẩn Ung ông ta đã rất hài lòng có lẽ lần này ông đã chọn đúng người để hợp tác.

“Vào khoảng giữa năm khi dự án mật bị lộ ra bên ngoài khi chưa đến thời điểm công bố gây tổn thất thiệt hại một số vốn khá lớn”

“Các nguồn đều bị chặn bởi một công ty mang tên Eco nhưng theo tất cả những thứ tôi biết về công ty này thì nó chỉ vừa đăng ký giấy hoạt động cách đây không lâu”

Cô nhanh chóng đưa ra hàng loạt một số ví dụ vấn đề tình trạng, người liên quan về dự án mật hôm đó. Những dữ liệu này đều một tay ông Ngôn đã cẩn thận đưa người điều tra âm thầm tránh giật dây động rừng.

Cô tiếp tục đưa ra một số khoảng tham nhũng từ phân tích sao kê của ngân hàng công ty.

“Và một điều quan trọng, công ty LU của ông Liên vào thời điểm khủng hoảng đó lại công bố hợp tác cùng với công ty đối thủ từ trước đến giờ của Ngôn Thị là nhắm vào mục đích gì liệu ông có thể giải thích cho tôi chứ?”

Ánh mắt cùng với các giấy tờ liên quan trong đó và những câu nói lập luận của cô khiến ông ta bất giác chột dạ. Liền ấp úng lên tiếng.

“Một luật sư vô danh như cô chưa hiểu sự sao lại khẳng định việc công ty tôi hợp tác?”

Cô lúc này cũng dần lên tiếng…

“Tất cả khoảng trên chỉ là một phần nhỏ tôi muốn ông tự giác nêu ra nếu không sau khi được công bố tất cả ông khó lòng mà trốn tránh trách nhiệm lần này”

Cô nhanh chóng lên tiếng tiếp tục

“Khá khen cho ông về việc chia nhỏ từng khoảng tham nhũng để chuyển về biến nó thành của riêng nhưng lại vô tình mắc một lỗi sai trùng hợp”

“Tôi nói tới đây liệu ông cũng đã nhận ra rồi chứ thưa ông Liên”

Ánh mắt ông ta nhất thời né tránh cô

Lúc này Cẩn Ung mới từ từ lên tiếng…

“Cô làm rất tốt”

“Có vẻ ván cờ này lật ngược rồi, cũng phải khen tên trợ lý cánh tay đắc lực của ông làm tốt biết bao chuyện lại bỏ sót vài điều khiến tôi nhìn trúng rồi”

Ông ta không ngờ được tất cả vấn đề này đều nằm gọn trong sự tính toán của lão già đó. Biết không còn đường lui ông ta đứng dậy lên tiếng.

“Hay đúng là một trong những người đứng đầu trong thương trường như lời thiên hạ đồn đoán”

Cẩn Ung chẳng nói gì thêm ông ta gọi người đến áp giải ông Liên rời đi. Buổi họp lần này tất cả mọi người trong phòng đều đượng một phen đứng hình nhất thời có chút lo sợ.

“Đây là kết cục cho kẻ dám làm điều không tốt sau lưng Cẩn Ung tôi các vị hãy nhìn cho kĩ”

" Và rất cảm ơn mọi người đã có mặt cuộc họp kết thúc"

Sau khi mọi người rời khỏi cô cũng nhanh chóng ôm tài liệu của mình. Cẩn Ung ông ta bước đến bắt tay lấy cô.

“Hôm nay rất cảm ơn cô”

“Đây cũng là công việc của tôi rất vui vì đã tin tưởng, tất cả tài liệu này tôi sẽ thay ông nộp lên trụ sở công an”

Từ khi bước vào cho đến khi kết thúc ánh mắt của anh luôn dõi theo cô. Ba anh ông ta cũng dần nhận ra chút gì đó liền lên tiếng.

“Cô và con trai tôi có biết nhau sao?”

Chưa để Linh Hoa trả lời anh đã lên tiếng

“Bọn con cũng đã từng hợp tác với nhau ở một dự án mà con đã từng kể với ba”

Ông ta cũng dần nghĩ ra gì đó trong ánh mắt của Huễ Minh đối với cô gái này liền lên tiếng ngỏ ý muốn mời cô dùng bữa trưa cùng gia đình mình.

Linh Hoa cô ấy đang định lên tiếng để từ chối thì bị Huễ Minh ngắt ngang.

“Tôi biết em chuẩn bị nghĩ cách để trốn tránh”

Anh ta đưa tay lên ra hiệu cho cô.

“Suỵt lần này tôi không để em trốn dễ dàng như vậy tôi quá hiểu em rồi”

Cái sự thừa thãi của một người già như ông có vẻ không phù hợp ở đây. Giả ngơ không nhìn thấy ông rời khỏi căn phòng xuống dưới chờ đợi vậy.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện