“Quận Tịnh tỷ, vừa nãy Vũ Minh hắn muốn số điện thoại của tỷ, cho nên ta đưa cho hắn. Tỷ đừng để ý lời hắn nói, hắn có chút không bình thường, tỷ đừng chấp nhất với hắn có được không?”

Tô Ánh Tuyết không biết Quân Tịnh gọi cho nàng có chuyện gì, còn tưởng là do Vũ Minh lời nói khiến Quân Tịnh tức giận muốn tính sổ với hắn, nàng liền trước tiên nói bảo vệ Vũ Minh, hóa giải chút lửa giận của Quân Tịnh, dù sao trong đội nàng cũng được Quân Tịnh hết sức quan tâm, bình thường như chị em ruột nên nàng muốn cầu tình cho Vũ Minh

Quân Tịnh bên kia chưa kịp nói gì liền nghe Tô Ánh Tuyết nói 1 đống ngôn ngữ, nàng có chút dở khóc dở cười

“Ngừng, trước hết nghe ta nói” Quân Tịnh ngắt lời

“Ây, tỷ nói đi”

“Trong hợp đồng có nói ngươi muốn học vũ đạo thì cần mỗi tháng 1 lần đi biểu diễn, mỗi lần biểu diễn sẽ nhận được 10% số tiền, kết thúc môn học cần thông qua kiểm tra mới có thể vào Băng Cung”

“Nhưng bây giờ có chút thay đổi, ngươi vẫn có thể tiếp tục học tập, nhưng không cần phải đi biểu diễn nữa, chỉ cần khi kết thúc học tập đạt tiêu chuẩn thấp nhất là có thể vào Băng Cung, ngươi xem như là trường hợp duy nhất suốt từ lúc thành lập đến nay đấy”

Quân Tịnh cười khổ nói, nghe lời nói của Quân Tịnh Tô Ánh Tuyết liền sững sờ, sau đó dùng giọng khó tin nói

“Quân Tịnh tỷ, ngài đừng gạt ta à, làm sao lại có ngoại lệ như thế? Hơn nữa ta cũng không có nhận biết đại nhân vật nào, làm sao…”

Nói tới đây Tô Ánh Tuyết đột nhiên giật mình, ánh mắt nhìn về phía Vũ Minh lộ vẻ khiếp sợ

“Ngươi biết rồi đi? Không biết rốt cuộc ngươi là cái gì vận may, lại nhận biết 1 người như hắn, gửi lời nói của ta cho hắn, chuyện hắn nói ta đã làm xong, nếu lời nói khi nãy của ta làm hắn tức giận hi vọng hắn tha thứ cho, vậy đi, ta cúp máy đây”

“Tút tút tút”

Tô Ánh Tuyết vẫn duy trì vẻ mặt khiếp sợ, lắp bắp hỏi

“Ngươi… ngươi làm sao… làm sao làm được?”

“Ngươi bây giờ biết cũng không có tác dụng gì, chỉ làm ngươi phân tâm hơn thôi” Vũ Minh lắc đầu nói

“Ngươi sao phải giúp ta?” Tô Ánh Tuyết im lặng 1 lúc sau đó nói

“Ngươi biết” Vũ Minh lạnh nhạt đáp

Nghe thế Tô Ánh Tuyết mặt có chút đỏ, không biết phải nói gì

Nhìn vẻ lúng túng của Tô Ánh Tuyết, Vũ Minh bật cười. Tô Ánh Tuyết càng lúng túng hơn, cúi gằm mặt xuống bàn ăn

“Đừng nghĩ nhiều quá, tương lai không nói trước được gì, biết đâu tương lai ngươi sẽ có lựa chọn”

Vũ Minh biết nàng đang nghĩ gì, tuy không nói ra nhưng trong lòng nàng vẫn luôn có chút mâu thuẫn về việc biểu diễn, tuy đó là điều nàng chọn nhưng vẫn có chút kháng cự, Vũ Minh giúp nàng giải quyết mâu thuẫn trong lòng khiến nàng cảm kích

Vũ Minh có tình cảm với nàng, tuy từ lúc biết hắn tới giờ nói chuyện không được mấy câu, ngoài miệng nhiều lúc cười đùa, lạnh nhạt, nhưng từ ánh mắt hắn nàng cũng nhận ra vẻ quan tâm cùng ân cần

Nàng vừa rồi quả thật nghĩ đến việc đáp ứng làm bạn gái hắn nếu bây giờ hắn tỏ tình với nàng, chỉ là không nghĩ tới hắn lại nói ra lời đó, nàng khẽ thở ra 1 hơi

“Cám ơn” Tô Ánh Tuyết nhỏ giọng nói

“Không cần cám ơn, ta sẽ không khiến ngươi khó xử”

Sau đó 2 người liền tiếp tục nói chuyện, trên trời dưới đất nói đủ cả, thời gian dần trôi qua, bây giờ đã là 1 giờ chiều, dù sao có về phòng của lớp cũng chả có gì để làm nên hầu hết mọi người đều ở tại phòng ăn tán gẫu với nhau

Đột nhiên bên cạnh Vũ Minh có 1 người ngồi xuống vỗ vào vai Vũ Minh, hắn nhìn qua, là Lâm Dũng

Chưa chờ Lâm Dũng nói gì, Vũ Minh liền mở miệng

“Chưa có sự cho phép của người khác liền ngồi tại bàn của họ, ngươi không thấy như thế rất không lễ phép sao?”

Nghe thấy lời Vũ Minh, Lâm Dũng cứng mặt, sau đó liền đứng dậy, nhìn Vũ Minh nói

“Ta ngồi đây được chứ? Như thế ngươi hài lòng chưa?”

“Ngươi không thấy phiền sao? Vừa đã ngồi rồi còn đứng lên làm chuyện dư thừa này làm gì? Ngươi đây là lãng phí thời gian, không biết thời gian là sinh mạng sao? Ngươi đây là đang mãn tính mưu sát, biết không?” Vũ Minh nhẹ nhàng nói

Hắn vừa nói xong, đối diện Tô Ánh Tuyết liền ho sặc sụa, Lâm Dũng đứng sững tại đó, 1 lúc sau mới cười khổ nói

“Ngươi trâu, ta nói không lại ngươi. Có người yêu liền quên huynh đệ, xem như ta nhìn rõ bộ mặt của ngươi rồi”

“Nói nhảm nhiều quá, muốn ngồi thì ngồi đi” Vũ Minh cười mắng

Chỉ là Lâm Dũng chưa kịp ngồi xuống, liền bị 1 âm thanh vang lên cắt đứt

“Toàn bộ học sinh tập hợp tại quảng trường chuẩn bị cho cuộc tuyển chọn đội trưởng, chỉ có 1 tiếng để chuẩn bị, cho nên các em vui lòng không kéo dài thời gian”

Đoạn thông báo nói 3 lần, nghe xong Vũ Minh cười nhìn sang Lâm Dũng nói

“Ngươi nhân phẩm không được tốt lắm thì phải, chắc đây là báo ứng cho kẻ mãn tính mưu sát người khác đi”

Lâm Dũng khóe môi giật giật, rất muốn chửi mẹ nó, ta trêu ai ghẹo ai a? Chẳng phải chỉ chen ngang lúc ngươi tán gái thôi sao? Cần nhân thân công kích như thế không? Tô Ánh Tuyết bên cạnh cười như hoa càng khiến cho Lâm Dũng rất muốn tìm 1 cái lỗ để chui xuống, thật mẹ nó mất mặt, hắn dứt khoát đi về tụ họp với lớp của hắn

Chờ tất cả các học sinh tụ tập tại quảng trường, đứng phía bên trên là Mạc lão, lúc này ông ta mới lên tiếng

“Rất tốt, hiện tại bắt đầu cuộc tuyển chọn đầu tiên, đưa lên đi”

Ông ta vừa dứt lời, phía ngoài liền đi đến rất nhiều nhân viên, trên tay cầm 1 chiếc khay đựng rất nhiều viên bi sắt phân phát cho toàn bộ học sinh, chờ mọi người đều có trang bị xong Mạc lão nói tiếp

“Hiện tại, các em bóp nhẹ vào viên bi sắt rồi ném xuống đất đi”

Mọi người làm theo, viên bi sắt liền biến thành 1 chiếc máy đo lực, mọi người có chút khó hiểu

“Có phải rất khó hiểu? Để ta nói rõ nội dung cụ thể cho các ngươi biết” Mạc lão cao giọng nói

“Tuyển chọn đội trưởng không chỉ là chọn ra đội trưởng lớp mình, còn là chọn ra người mạnh nhất của khối lớp, còn để làm gì, các em sẽ biết sau”

“Nội dung gồm 4 phần, như các em đã biết là sức mạnh, tốc độ, phản ứng, thực chiến”

“Tất nhiên nếu chỉ dựa vào 3 điểm đó mà chọn ra người đứng đầu là không sáng suốt, cho nên cuối cùng sẽ là phần thực chiến, thay vì thực chiến trong thế giới ảo, các em sẽ đao thật kiếm thật đấu với nhau, như thế mới có thể đánh giá chính xác 1 người, đôi khi sức mạnh, tốc độ, phản ứng không bằng người khác, nhưng chưa chắc đã đánh không bằng”

“Dù cho phần cuối là quan trong nhất, nhưng 3 phần đầu cũng quan trọng không kém, bởi vì khi trong 10 người xếp hạng đứng đầu 3 phần đầu, họ có thể nhận được 1 phần thưởng đặc biệt. Tất cả những người khác có quyền khiêu chiến những người em cho là có thể chiến thắng, khiêu chiến thắng có thể thay vào vị trí của người đó, mỗi người chỉ có quyền khiêu chiến 1 lần”

“Hiểu rõ cả rồi chưa?” cuối câu Mạc lão gần như quát lên

“Đã hiểu”

“Rất tốt, vậy bắt đầu phần thi thứ nhất, sức mạnh, các em biết nên làm thế nào, nhớ rõ dùng toàn lực, bắt đầu đi”

Vừa dứt lời, bên dưới các học sinh liền toàn lực đánh vào trên máy đo lực, con số mỗi người đều khác nhau, có những người rất yếu, lại có những người rất mạnh

Khi họ toàn bộ làm xong, phía sau lưng Mạc lão xuất hiện 1 màn hình to lớn đủ để tất cả các học sinh nhìn rõ, trên đó viết đều là các tên học sinh cùng thứ tự của họ

Bảng xếp hạng từ dưới lên cao, mỗi lần bảng biến đổi là 100 người, mỗi lần đổi bảng sẽ duy trì 10 giây

Bảng xếp hạng của lớp 10 xuất hiện đầu tiên

Xếp hạng lớp bên lớp 10

Hạng 1080: Nguyễn Quân Sinh 657 kg

…..

Hạng 500: Tào Đức Cần 873 kg

…..

Hạng 100: Tín Nghĩa 908 kg

Hạng 99: Hoàng Bác 910 kg

….

Hạng 10: Đường Nguyệt 977 kg



Hạng 1: Mạc Thần 1288 kg

Các hạng phía sau họ rất ít quan tâm, dù sao cuối năm lớp 10 muốn tốt nghiệp ít nhất phải đạt tới Khai Thể tầng 7

Họ quan tâm chỉ là xếp thứ 1 Mạc Thần, người này thiên phú thật cao, mới lớp 10 lực quyền đã bằng Tụ Huyết cảnh tầng 1

Lớp 11 thì rất ít bàn tán, dù sao dù thiên phú có cao thì thực lực cũng không bằng họ, người nên lo lắng chỉ là ở lớp 10 mà thôi

Sau đó là bảng xếp hạng lớp 11

Những hạng dưới cũng không ai quan tâm, họ nhìn thẳng lên 10 vị trí đầu

Hạng 10: Trần Di Nhiên 7066 kg

Hạng 9: Cừu Vĩ 7101 kg

Hạng 8: Mạc Vũ 7151 kg

Hạng 7: Cát Minh 7348 kg

Hạng 6: Huyền Thiên 7558 kg

Hạng 5: Trần Tú Tú 7699 kg

Hạng 4: Cao Đại 7855 kg

Hạng 3: Như Ý 7991 kg

Hạng 2: Vạn Bình 8022 kg

Hạng 1: Vũ Minh 8544 kg

Nhìn bảng xếp hạng top 10 mọi người đều líu lưỡi

Đạt Tụ Huyết cảnh tầng 7 là có thể lên lớp 12, nhưng nhìn thấy hạng 1 Vũ Minh lực quyền lên tới hơn 8 ngàn kilogam, mọi người đều muốn chửi mẹ

“Cách biệt có chút lớn” 1 người học sinh lẩm bẩm

“Nào chỉ có chút lớn, thật sự rất lớn có được hay không? Hơn 400 kg, không phải 40 đâu”

“Vũ Minh hắn là ai a?”

“Hơn 8 ngàn kg, bị hắn đập 1 quyền xem như xong đời”

“Không chỉ là xong đời, xương cốt ngươi cũng bị đạp nát hết”

“Ta vốn cho rằng thiên tài Vạn Bình sẽ là người đứng đầu lần này, ai ngờ lại chạy ra 1 tên Vũ Minh, quả nhiên thiên tài không thể nhìn bề ngoài”

“Người biết hắn?”

“Đúng thế, để ta nói cho ngươi biết…”

Mọi người không ngừng bàn tán xôn xao, Mạc lão nhìn thấy thứ tự của Vũ Minh cũng cười cười, tâm tình có chút kích động
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện