Vũ Na ở bên ngoài rình coi nãy giờ, lúc đầu có cảm tưởng Vũ Minh rất ấu trĩ, nói ra nhưng lời đó có tác dụng gì? Nhưng cuối cùng hắn lại phát ra huyết thệ, đây là cỡ nào yêu đối phương mới dám nói ra?

Vũ Na đột nhiên cảm thấy Vũ Minh tuy ấu trĩ, nhưng tình cảm của hắn dành cho cho Tô Ánh Tuyết nàng thật không hiểu được

“Ngươi lại phát huyết thệ? Ngươi điên sao?” Vũ Na chạy vào quát lớn

Chỉ là Vũ Minh không để ý tới nàng, chỉ lạnh nhạt nói với Tô Ánh Tuyết

“Ta biết có chút đường đột, nhưng ta sẽ chờ câu trả lời của ngươi, ”

Vũ Minh nói xong liền quay người đi ra ngoài, nhưng đi tới cửa thì Tô Ánh Tuyết đột nhiên lên tiếng

“Ta đáp ứng”

Nghe lời nói của Tô Ánh Tuyết, Vũ Minh đột nhiên sững người lại, hắn chậm rãi quay đầu lại, chỉ thấy Tô Ánh Tuyết vẻ mặt nghiêm túc nhìn hắn, sau đó từng bước đi về phía hắn

Khi đến trước người hắn, nàng chậm rãi đưa ra 2 tay ôm lấy eo của hắn nhỏ giọng nói

“Có 1 người như ngươi yêu thương ta, ta rất thỏa mãn, trên thế giới nhiều người như thế, nhưng dám làm như ngươi thì lại có ai? Ta còn gì phải mong ước? Hơn nữa, em cũng rất thích anh, Vũ Minh”

Tô Ánh Tuyết nói đều là thật lòng, những lời nói của hắn làm nàng chấn động, khó tin, sau đó là cảm động. Nàng lặng lẽ rơi nước mắt

Vũ Minh nhìn thấy nàng rơi lệ, hắn khẽ đưa tay ra lau đi nước mắt của nàng

Vũ Na bên cạnh thì thở dài, lần này quả thật là náo động lớn

Quả thật là náo động lớn

Bạch Tử ở trong nhà mình, nhìn thấy huyết thệ, hắn biết do Vũ Minh phát ra dù chỉ là nghe âm thanh, hắn có chút giật mình, nhưng lại không cảm thấy bất ngờ, hắn quá hiểu rõ Vũ Minh, hắn biết Vũ Minh đối với Tô Ánh Tuyết cỡ nào yêu. Hắn tự nhận bản thân làm không được như Vũ Minh

Trong vũ trụ càng náo động hơn, rất nhiều Thánh Quân, Đế Cảnh đều bạo phát thô tục chửi bới

“Con mẹ nó, rốt cuộc là tên điên nào?”

Đây hầu như là ý nghĩ trong đầu của bọn họ, bởi với uy thế vừa rồi phát ra, họ đều biết đây là do 1 tên Đế Cảnh phát ra, nếu quả thật người con gái trong miệng hắn chết đi, vũ trụ này gặp tai ương lớn rồi

Trên đoàn tàu, Vũ Minh vừa lau nước mắt cho Tô Ánh Tuyết thì bên cạnh Vũ Na chen miệng nói

“Ta thật không hiểu nổi ngươi rồi Vũ Minh, dù cho thật yêu nàng ngươi cũng không thể phát huyết thệ a? Đến cha mẹ ngươi ngươi cũng chưa từng làm điều gì điên cuồng như thế đi? Bây giờ tốt, cả thế giới đều biết, xem lần này ngươi thu thập như thế nào”

“Na tỷ, chỉ nghè giọng nói sao họ biết là ta? Hơn nữa nếu đã là người thân, thì quan tâm gì có huyết thệ hay không? Tuy rằng ta chưa từng nói qua sẽ lảm gì cho họ, nhưng ta đảm bảo những người động đến người thân của ta sẽ chết rất thảm” Vũ Minh lắc đầu nói

“Thế còn cô ấy? Không phải ta trách gì ngươi, Ánh Tuyết cũng rất tốt, ta cũng rất thích nàng, nhưng nếu như có người nhà làm khó nàng thì sao? Ngươi vẫn sẽ ra tay?” Vũ Na tức giận hỏi

“Họ sẽ không có cơ hội đó, cũng không có gan” Vũ Minh tự tin nói, bởi vì khi đến cuộc họp gia tộc cuối năm, vị trí của hắn trong gia tộc sẽ chính thức lên 1 tầm cao mới

Nghe Vũ Minh nói thế, Vũ Na nhất thời không nói gì, 1 lúc sau mới chán nản nói

“Ta thật phục ngươi, không biết ngươi tâm lớn hay mạnh miệng nữa, thật là, ta không thèm quản nữa, ngươi muốn làm gì thì làm”

Nói xong Vũ Na liền bỏ ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại Vũ Minh cùng Tô Ánh Tuyết

Vũ Minh đưa Tô Ánh Tuyết trở lại giường, 2 người ngồi nói chuyện rất lâu, sau đó Vũ Minh mới rời đi trở về phòng mình

Hai người họ cũng không có làm gì, chỉ đơn thuần là nói chuyện, dù sao đây là phòng ngủ tập thể, nếu quả thật làm gì đó, bị người bắt gặp liền lớn chuyện

Tối hôm đó khi ăn cơm, mọi người đều bàn tán về chuyện huyết thệ, Vũ Minh cùng Tô Ánh Tuyết chỉ cười cười không nói gì, Vũ Na cũng cười, những nụ cười rất miễn cưỡng, Lâm Dũng bên cạnh lại chẳng hiểu gì, rốt cuộc họ cười cái gì? Sáng hôm sau, cuộc thi chính thức bắt đầu

Mạc lão bước lên sân khấu, ánh mắt lạnh tanh nhìn đám học sinh, 1 lúc sau mới nói

“Hôm qua các ngươi làm ta rất thất vọng, theo bình thường ta sẽ cho các ngươi lựa chọn khiêu chiến top 10 hoặc không khiêu chiến! Nhưng hôm nay, luật lệ sẽ có 1 chút thay đổi”

“Nói cho ta biết, các ngươi có bất mãn về cuộc thi không? Có bất mãn về việc thiết kế bẫy hãm hại các ngươi?”

“Có”

Cả đám học sinh đều nói

“Rất tốt, rất tốt” Mạc lão cười lạnh lùng nói

Nói đến đây, Mạc lão dừng lại, sau đó vỗ tay 2 cái

Ngoại trừ nơi họ đứng, gần đó đột nhiên xuất hiện 1 cái võ đài rất lớn

“Bây giờ, ta sẽ đọc tên những người này, từ 1 đến 10, ai số 1 sẽ lên đầu tiên”

“Cừu Vĩ số 1”

“Mạc Vũ số 2”

“Trần Di Nhiên số 3”

“Cát Minh số 4”

“Trần Tú Tú số 5”

“Huyền Thiên, số 6”

“Cao Đại, số 7”

“Như Ý số 8”

“Vạn Bình số 9”

“Vũ Minh số 10”

Mạc lão đọc xong liền nhìn xuống các học sinh nói

“Nhiệm vụ của các ngươi là đánh bại họ, tiếp đó, 1070 học viên còn lại của lớp 11 sẽ chia thành 10 nhóm, mỗi nhóm 107 người, mỗi lần khiêu chiến không thể quá 10 người”

“Các ngươi không phải bất mãn về cuộc thi hôm qua sao? Tốt! Ta cho các ngươi phát tiết ra điều đó, nhưng, nhớ kỹ” Mạc lão nhấn mạnh từ cuối

“Bất kỳ ai bị đánh ra khỏi võ đài, nhận thua, mất năng lực chiến đấu, thì sẽ bị loại bỏ tư cách tham gia cuộc thi giữa các học viện”

“Tất nhiên, các ngươi đông người, mà họ chỉ có 1, cho nên dù họ bị đánh bại cũng vẫn sẽ ở lại, và sau mỗi 1 lần khiêu chiến, người bị khiêu chiến nếu thắng sẽ được nghỉ ngơi trong 30 phút hồi phục chân nguyên lực và thể lực, trong lúc đó người ở vị trí tiếp theo sẽ đi lên tiếp nhận khiêu chiến, cứ thế lập đi lập lại cho đến lúc kết thúc”

“Còn về việc ai khiêu chiến trước, các ngươi khỏi lo, bởi vì đây là cưỡng ép tham gia, ai không tham gia, loại bỏ khỏi cuộc thi”

“Các ngươi vây công cũng được, đơn đấu cũng tốt, chỉ cần thắng sẽ được ở lại”

“Lớp 10 cũng thế, nhưng cuộc đấu của lớp 10 sẽ diễn ra vào ngày mai”

“Bây giờ, Cừu Vĩ, ngươi lên trước”

Cừu Vĩ nghe xong khẽ cười khổ đi lên

Bên dưới học sinh lớp 11 bắt đầu chia nhóm theo hướng dẫn của giáo viên, sau đó theo nhóm xếp thành hàng, thực lực mỗi nhóm có thấp có cao, đây là do giáo viên sắp xếp

“Bây giờ, nhóm nào lên trước?” Mạc lão cười cười nhìn mọi người nói

Các học sinh nhìn nhau, sau đó nhóm chính giữa đi ra 10 người, đi thẳng lên võ đài

Nhìn thấy mấy người đi đến có vài mặt mũi quen quen, Cừu Vĩ nhếch môi nói

“Các ngươi thật đúng là lên”

“Ha ha, cơ hội tốt như này sao bỏ qua được, không đánh ngươi thành đầu heo thật có lỗi với bản thân quá”

Giữa Cừu Vĩ và họ chẳng có thù oán gì, chẳng qua chỉ là bạn thân hay đùa giỡn với nhau, lần này đi lên vì có thể công khai hội đồng hắn mà thôi

Cuộc thi đối với họ mà nói quả thật không có ý nghĩa, cũng không phải thi lên lớp hay tốt nghiệm, nghiêm túc quá làm gì?

Một người giáo viên đứng dưới lôi đài làm giám khảo nhìn họ mở miệng lên tiếng

“Bắt đầu”

Vừa nghe tiếng “bắt đầu” vang lên, Cừu Vĩ liền nghiêm túc lại, thắng thì không sao, nhưng thua thì thật mất mặt

Trên võ đài tiếng đánh nhau vang lên, quyền cước, vũ kỹ... mọi thứ đề dùng ra, cuối cùng Cừu Vĩ chịu đựng 1 quyền nặng nề vào bụng mới có thể đánh bại người cuối cùng

Quần công cùng đơn đấu không giống nhau, họ sẽ không quan tâm ngươi đang đánh với ai, mà họ sẽ không ngừng công kích đến lúc ngươi gục ngã

Rất may mắn, Cừu Vĩ hắn may mắn thông qua lần thứ 1, nhưng mặt mũi kia… gần như sắp thành đầu heo rồi

Tuy Cừu Vĩ trên bảng xếp hạng là top 10, nhưng chứng kiến 1 mình hắn đấu 10 người đủ biết sự kinh khủng của top 10 ra sao, trong đó cũng có 1 phần là do có 1 nửa trong số đó thực lực quá yếu không làm được gì hắn

Sau khi Cừu Vĩ xuống lôi đài nghỉ ngơi, thì người tiếp theo liền đi lên, Mạc Vũ, Trần Di Nhiên…

Mỗi 1 trận đấu là bên dưới lại reo hò, tuy top 10 và họ đều là học sinh, nhưng bây giờ do Mạc lão họ thành kẻ địch, cho nên mỗi 1 nhóm người đi lên họ đều hét to cổ vũ đánh bại đối thủ

Cho đến khi Vũ Minh lên đài

Bên dưới bắt đầu có chút im ắng lại

Chờ 1 lúc vẫn không thấy ai đi lên, Vũ Minh mở miệng khiêu khích nói

“Không ai dám lên sao?”

Nghe câu nói của hắn, bên dưới bắt đầu mắng chửi

“Mẹ nó ngươi phách lối cái gì?”

“Đúng đó, chẳng phải chỉ là thực lực cao 1 chút sao?”



Bên dưới càng ồn ào, Vũ Minh lại càng cười lạnh nói

“Không có gan thì ngậm miệng lại”

Hắn nói xong, bên dưới bắt đầu yên tĩnh, sau đó là 10 người đi lên, thực lực kia nhìn cũng sợ rồi, 10 người, toàn bộ đều tiếp cận Tụ Huyết tầng 7

Càng kinh ngạc hơn là… bên trong lại có Tô Ánh Tuyết cùng Vũ Na

Nhìn thấy 2 người, Vũ Minh khóe miệng co quắp, 2 người các ngươi lên đây làm gì? Hóng gió sao?

Nhìn vẻ mặt của hắn, mấy tên thanh niên trong đó liền cười lạnh

“Ngươi phách lối tiếp cho ta nhìn”

“Ngươi nói tiếp a, không phải vừa rồi nói rất hăng sao?”

“Nói a”

Vũ Minh nghe thấy mấy người kia nói, ánh mắt khẽ híp lại, quay qua nhìn giám khảo nói

“Bắt đầu đi”

“Bắt đầu!” giám khảo gật đầu rồi nói lớn

Ông ta vừa nói xong, Vũ Minh đột nhiên chân phát lực, cơ thể hắn hóa thành tàn ảnh lao tới

Chỉ thấy đột nhiên kẻ lên tiếng đầu tiên bị đá bay ra khỏi võ đài

Cả đám không ngờ Vũ Minh lại ra tay nhanh chóng như vậy, chưa gì đội ngũ đã thiếu đi 1 người, thế là họ quát lớn đánh về phía Vũ Minh

Tô Ánh Tuyết cùng Vũ Na cùng không ngoại lệ, đều đánh về phía hắn

Dù sao hắn bại cũng không bị loại, nhưng họ mà thất bại thì sẽ khác

Nhưng tiếc là Vũ Minh chẳng màng tới 2 người mà chỉ chuyên tâm đánh mấy người kia

Chỉ 1 lát sau, ngoài người đầu tiên bị đá bay khỏi lôi đài, Tô Ánh Tuyết cùng Vũ Na ra, trên võ đài những người khác đều đang nằm trên đất rên rỉ

Mặt mũi bầm dập, 2 mắt thâm quầng, 2 má sưng húp lại, quả thật là… thảm
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện