Trong tiếng cảnh báo chói tai, toàn bộ phi thuyền vũ trụ đã biến thành một mảnh hỗn loạn. Nếu không phải dây an toàn đã cưỡng chế mọi người thì chỉ sợ lúc này đã náo loạn lên. Từng vòng bảo hộ mở ra, bao phủ chặt lấy lữ khách ở bên trong. Chỉ có Lam Hiên Vũ mới vừa ra khỏi buồng vệ sinh mới không bị vòng bảo hộ khóa lại.
"Nhanh mang ta đi." Lam Hiên Vũ quát to với nhân viên phi thuyền, dưới thanh âm rung động cực lớn, trước mắt nàng biến biến thành một mảnh màu đen, gần như là theo bản năng mà chạy theo hắn.
"Ngươi, ngươi thật sự biết điều khiển Chiến Cơ không gian?" Nàng nhân viên vừa lảo đảo đi theo phía sau hắn, vừa bối rối mà hỏi.
"Đúng." Lam Hiên Vũ dùng sức gật đầu.
Giờ này khắc này, thứ hiện lên trong đầu hắn là hình ảnh ban đầu khi ở tòa cao ốc chọc trời kia, mình và gặp phải nguy cơ, khi mắt thấy mình và mẹ sẽ bị những tên khủng bố của Tội Ác Chi Thành giết chết nhưng lại hoàn toàn vô lực.
Hiện tại, cha mẹ lại ở trên phi thuyền, nếu cái phi thuyền này bị hải tặc vũ trụ phá huỷ thì không thể nghi ngờ cả nhà hắn sẽ đều phải chết ở chỗ này. Tuy ba mẹ đều là hồn sư nhưng lại không phải hồn sư chủ chiến, thậm chí ngay cả Cơ Giáp Sư cũng không phải, trong vũ trụ mênh mông này đã tại không còn biện pháp. Như vậy thì cứ để ta tới bảo hộ mọi người đi.
Bởi cái gọi là nghé con không sợ cọp, lúc này căn bản hắn cũng không biết cái gì gọi là sợ hãi. Mà những nhân viên bảo an của phi thuyền vũ trụ cũng đã điều khiển Cơ Giáp ra ngoài chiến đấu. Trong nội tâm nàng nhân viên này đã cực kỳ kinh hoảng, theo bản năng đã bị khí thế của thiếu niên trước mắt này làm ảnh hưởng, cuối cùng nàng cũng thật sự dẫn hắn đi tới khoang đáy.
Trên thực tế thì với số tinh thần lực đã vượt quá hai trăm của Lam Hiên Vũ đã rất dễ chấn nhiếp người bình thường, hơn nữa, nàng nhân viên kia chỉ cảm thấy từ trong tay hắn đã truyền đến một loại cảm giác đặc biệt yên ổn.
Thế nhưng nàng nào biết đâu, tên trước mắt này thậm chí còn chưa bao giờ lái một chiến cơ không gian chính thức, chẳng qua là học được vài năm trong mô phỏng trong khoang thuyền mà thôi.
Một người là nghé con không sợ cọp, một người lại đang cực độ hoảng sợ. Việc này đã để cho Lam Hiên Vũ thấy được Chiến Cơ không gian lần đầu tiên. Chiến Cơ không gian dưới khoang đáy phi thuyền hiện ra trước mặt Lam Hiên Vũ, tuy đã học qua thời gian dài như vậy nhưng hắn vẫn còn là lần đầu tiên thấy được một chiến cơ thực sự.
Chiến cơ không giam trước mặt này là hình giọt nước, dài chừng hai mươi năm mét, thân màu xám bạc, hai cánh rộng tới mười tám mét, vũ khí chính của nó là hồn đạo pháo siêu thanh phía trước. Không có đạn thương, nói cách khác là nó không có mang các loại vũ khí cao cấp có uy lực phản vật chất. Trên thực tế thì phi thuyền dân dụng cũng không có khả năng mang theo vũ khí như vậy.
Có thể nói, đây là một chiến cơ không gian trụ cột nhất rồi. Cho dù là thế nhưng nó vẫn làm cho Lam Hiên Vũ nhìn tới mức kích động không thôi.
"Cảm ơn." Lam Hiên Vũ gật đầu với nàng nhân viên bên người, sau đó hắn lập tức chạy về phía chiến cơ mà phóng người lên, hai ba lần nhảy đã vào tới trong khoang điều khiển. Khi hắn tiến vào khoang điều khiển, cảm giác quen thuộc lập tức đập vào mặt.
Về vơ bản thì nó không khác quá nhiều so với khoang điều khiển của hồn đạo máy bay, chỉ là càng cao cấp hơn thì bố trí của khoang điều khiển sẽ càng hợp lý hơn mà thôi, nhưng việc thao tác cũng sẽ càng phức tạp hơn một ít.
Dù sao Lam Hiên Vũ cũng đã học được hơn ba năm, mỗi lúc trời tối hắn đều đi điều khiển, phương thức dạy học của Ngân Thiên Phà chính là để cho hắn không ngừng thực chiến, rồi uốn nắn phương thức thao tác cho hắn trong quá trình thực chiến, hơn nữa là dạy bảo hắn một ít kỹ xảo.
Đè xuống cái nút khởi động Chiến Cơ không gian, lập tức, toàn bộ chiến cơ liền chấn động nhỏ, tiếng nổ vang trầm thấp cũng vang lên theo, trên đỉnh đầu cánh cửa khoang chậm rãi khép kín.
Vào lúc này, thông tin cũng được kết nối, một giọng nói kinh sợ truyền đến, "Là ai? ai khởi động Chiến Cơ không gian? Ta là thuyền trưởng."
Lam Hiên Vũ thở sâu, cố gắng giảm thấp xuống vài phần thanh âm, nói: "Thuyền trưởng, ngươi tốt chứ, ta là một người điều khiển Chiến Cơ không gian, vừa lúc nghe được nhân viên nói, hiện tại trên phi thuyền không ai có thể điều khiển Chiến Cơ không gian. Trước tình thế cực kỳ nghiêm trọng, ta bất chấp chờ lệnh, hiện tại xin mở ra khoang đáy, để ta tham dự chiến đấu."
"Ngươi là người điều khiển Chiến Đấu Cơ? Phiên hiệu là gì? Thuộc chi bộ quân đội nào?" Thuyền trưởng kinh ngạc, vội vàng hỏi.
"Hiện tại hỏi nhiều như vậy cũng không có ý nghĩa, thuyền trưởng, nhanh mở khoang đáy, nếu không, một khi vòng phòng hộ bị phá hư, tất cả mọi người liền xong, người nhất định phải tin tưởng ta." Tuy tuổi đời Lam Hiên Vũ không lớn lắm, nhưng tâm chí hắn lại tương đối thành thục, đương nhiên hắn biết, lúc này mình không để để người ta biết mình chỉ là một đứa trẻ mới mười hai tuổi.
"Tốt, vậy nhờ cậy vào ngươi." Theo việc phi thuyền bị chiến hạm của hải tặc vũ trụ oanh kích liên tiếp, vòng phòng hộ đã lung lay sắp đổ, thuyền trưởng cắn răng một cái, rút cuộc vẫn phải lựa chọn tin tưởng, trên thực tế là hắn không có lựa chọn.
Khoang đáy chậm rãi mở ra, lộ ra khoang đáy của phi thuyền vũ trụ.
Lam Hiên Vũ thở sâu, nhấn nút, mũ giáp chậm rãi bao phủ. Tinh Thần Lực lập tức phóng thích dưới sự dẫn dắt, làm tinh thần của hắn dung hợp được với chiến cơ.
Trụ cột của việc điều khiển Chiến Cơ không gian hiện đại là kết hợp Tinh Thần Lực cùng thao tác, như vậy mới có thể khống chế Chiến Cơ không gian làm ra các phương thức chiến đấu hữu hiệu nhất.
Nếu nói hắn không khẩn trương thì đó là không có khả năng, đây chính là lần đầu tiên hắn điều khiển một Chiến Cơ không gian chính thức a! Đây cũng không vó hệ thống giảm bớt áp lực, hơn nữa, nếu Chiến Cơ bạo tạc nổ tung cũng không chỉ là chấm dứt mô phỏng khoang thuyền. Mà một khi bị phá huỷ chính là tử vong.
Nhưng khẩn trương là thế, nhưng càng nhiều hơn nữa là kích động. Rút cuộc hắn cũng có thể điều khiển Chiến Cơ không gian rồi, hơn nữa, mới là lần thứ nhất điều khiển cũng đã chiến đấu thực sự. Điều này làm sao Lam Hiên Vũ không hưng phấn được đây? Ngay cả Ngân Thiên Phàm cực kỳ hà khắc ở phương diện điều khiển cũng cho rằng hắn đã có thể tiến hành điều khiển chiến cơ chân thật, vậy thì nhất định hắn sẽ làm được, đúng vậy, mình nhất định làm được.
Hai tay cùng lúc nâng lên, căn bản là không cần dùng mắt nhìn, các loại hệ thống thao tác chiến kỹ cũng đã bị hắn mở ra, hai tay luật động, tay trái nhấn liên tiếp vào cả dàn nút nhấn, tay phải thì ổn định vô cùng mà thúc đẩy tên lửa đẩy, Cửa phun duy nhất sau đuôi chiến cơ chậm rãi phụt ra quang diễm màu vỏ quýt, thôi động chiến cơ không gian trượt xuống dưới mà đi.
Mắt thấy chiến cơ đã sắp thoát khỏi khoang đáy, Lam Hiên Vũ bỗng nhiên kích hoạt tên lửa đẩy mở tới mức lớn nhất, lập tức, Chiến Cơ không gian chấn động mạnh, lao vào vũ trụ như một viên đạn pháo.
Đường Nhạc lẳng lặng đứng bên cửa sổ mạn tàu, ô cửa sổ cực lớn này có thể làm cho hắn nhìn rõ tất cả mọi thứ bên ngoài. Lúc này, theo việc mười hai đài cơ giáp xuất kích, quả nhiên đã hấp dẫn được năm chiếc chiến hạm, những công kích vào phi thuyền cũng bớt được đôi chút.
Nhưng từng đợt hỏa lực dày đặc của chiến hạm lại áp chế những đài cơ giáp kia không cách nào tới gần, không chỉ có như thế, một đài cơ giáp màu ố vàng cũng bay ra từ trong chiến hạm ngay sau đó.
Chừng hai mươi đài...
So với chiến cơ không gian thì công dụng của cơ giáp lại càng rộng hơn, không chỉ có thể chiến đấu trong không gian, mà trên mặt đất nó lại càng am hiểu. Chẳng qua là tốc độ cùng lực bộc phát không bằng chiến cơ không gian, nhưng chiến cơ không gian thì lại không thể tác chiến dưới mặt đất. Bởi vậy đám hải tặc mới phân phối chiến cơ rất ít, hầu như đều là cơ giáp. Mà Cơ Giáp Sư cũng càng được chào đón nhiều hơn một phi công chiến cơ. Dù sao thì cơ giáp cũng có thể mang theo bên người, nhưng không ai nói mình có thể mang bên người một chiến cơ không gian. Bởi vậy, thường thường thì chỉ quân đội mới có thể phân phối chiến cơ cho những phi công.
Hai mươi đối mười hai, hơn nữa còn có năm tàu chiến hạm, kết quả thế nào có thể nghĩ. Có lẽ việc chiếc phi thuyền vũ trụ này bị phá hủy cũng chỉ còn vấn đề thời gian mà thôi.
Đúng lúc này, Đường Nhạc đột nhiên nhướng mày, một mái tóc dài màu lam cũng tung bay ngay sau đó. Nhạc công tử đột nhiên giật mình phát hiện, Đường Nhạc tóc dài lúc này lại khoác trên vai như gió, hoàn toàn tung bay hướng về phía sau. Mà tay phải của hắn cũng đặt lên mạn tàu, một vòng nhàn nhạt màu vàng lóe lên rồi biến mất.
Mà lúc này, tuyền trưởng phi thuyền vũ trụ đang thông qua màn hình giám sát điều khiển thấy được Chiến Cơ không gian bay nhanh mà đi, hắn không khỏi kích động vung nắm đấm, từ động tác Chiến Đấu Cơ bay ra khỏi khoang đáy là có thể thấy, đây tuyệt đối là một vị phi công vô cùng thuần thục.
"Nhanh mang ta đi." Lam Hiên Vũ quát to với nhân viên phi thuyền, dưới thanh âm rung động cực lớn, trước mắt nàng biến biến thành một mảnh màu đen, gần như là theo bản năng mà chạy theo hắn.
"Ngươi, ngươi thật sự biết điều khiển Chiến Cơ không gian?" Nàng nhân viên vừa lảo đảo đi theo phía sau hắn, vừa bối rối mà hỏi.
"Đúng." Lam Hiên Vũ dùng sức gật đầu.
Giờ này khắc này, thứ hiện lên trong đầu hắn là hình ảnh ban đầu khi ở tòa cao ốc chọc trời kia, mình và gặp phải nguy cơ, khi mắt thấy mình và mẹ sẽ bị những tên khủng bố của Tội Ác Chi Thành giết chết nhưng lại hoàn toàn vô lực.
Hiện tại, cha mẹ lại ở trên phi thuyền, nếu cái phi thuyền này bị hải tặc vũ trụ phá huỷ thì không thể nghi ngờ cả nhà hắn sẽ đều phải chết ở chỗ này. Tuy ba mẹ đều là hồn sư nhưng lại không phải hồn sư chủ chiến, thậm chí ngay cả Cơ Giáp Sư cũng không phải, trong vũ trụ mênh mông này đã tại không còn biện pháp. Như vậy thì cứ để ta tới bảo hộ mọi người đi.
Bởi cái gọi là nghé con không sợ cọp, lúc này căn bản hắn cũng không biết cái gì gọi là sợ hãi. Mà những nhân viên bảo an của phi thuyền vũ trụ cũng đã điều khiển Cơ Giáp ra ngoài chiến đấu. Trong nội tâm nàng nhân viên này đã cực kỳ kinh hoảng, theo bản năng đã bị khí thế của thiếu niên trước mắt này làm ảnh hưởng, cuối cùng nàng cũng thật sự dẫn hắn đi tới khoang đáy.
Trên thực tế thì với số tinh thần lực đã vượt quá hai trăm của Lam Hiên Vũ đã rất dễ chấn nhiếp người bình thường, hơn nữa, nàng nhân viên kia chỉ cảm thấy từ trong tay hắn đã truyền đến một loại cảm giác đặc biệt yên ổn.
Thế nhưng nàng nào biết đâu, tên trước mắt này thậm chí còn chưa bao giờ lái một chiến cơ không gian chính thức, chẳng qua là học được vài năm trong mô phỏng trong khoang thuyền mà thôi.
Một người là nghé con không sợ cọp, một người lại đang cực độ hoảng sợ. Việc này đã để cho Lam Hiên Vũ thấy được Chiến Cơ không gian lần đầu tiên. Chiến Cơ không gian dưới khoang đáy phi thuyền hiện ra trước mặt Lam Hiên Vũ, tuy đã học qua thời gian dài như vậy nhưng hắn vẫn còn là lần đầu tiên thấy được một chiến cơ thực sự.
Chiến cơ không giam trước mặt này là hình giọt nước, dài chừng hai mươi năm mét, thân màu xám bạc, hai cánh rộng tới mười tám mét, vũ khí chính của nó là hồn đạo pháo siêu thanh phía trước. Không có đạn thương, nói cách khác là nó không có mang các loại vũ khí cao cấp có uy lực phản vật chất. Trên thực tế thì phi thuyền dân dụng cũng không có khả năng mang theo vũ khí như vậy.
Có thể nói, đây là một chiến cơ không gian trụ cột nhất rồi. Cho dù là thế nhưng nó vẫn làm cho Lam Hiên Vũ nhìn tới mức kích động không thôi.
"Cảm ơn." Lam Hiên Vũ gật đầu với nàng nhân viên bên người, sau đó hắn lập tức chạy về phía chiến cơ mà phóng người lên, hai ba lần nhảy đã vào tới trong khoang điều khiển. Khi hắn tiến vào khoang điều khiển, cảm giác quen thuộc lập tức đập vào mặt.
Về vơ bản thì nó không khác quá nhiều so với khoang điều khiển của hồn đạo máy bay, chỉ là càng cao cấp hơn thì bố trí của khoang điều khiển sẽ càng hợp lý hơn mà thôi, nhưng việc thao tác cũng sẽ càng phức tạp hơn một ít.
Dù sao Lam Hiên Vũ cũng đã học được hơn ba năm, mỗi lúc trời tối hắn đều đi điều khiển, phương thức dạy học của Ngân Thiên Phà chính là để cho hắn không ngừng thực chiến, rồi uốn nắn phương thức thao tác cho hắn trong quá trình thực chiến, hơn nữa là dạy bảo hắn một ít kỹ xảo.
Đè xuống cái nút khởi động Chiến Cơ không gian, lập tức, toàn bộ chiến cơ liền chấn động nhỏ, tiếng nổ vang trầm thấp cũng vang lên theo, trên đỉnh đầu cánh cửa khoang chậm rãi khép kín.
Vào lúc này, thông tin cũng được kết nối, một giọng nói kinh sợ truyền đến, "Là ai? ai khởi động Chiến Cơ không gian? Ta là thuyền trưởng."
Lam Hiên Vũ thở sâu, cố gắng giảm thấp xuống vài phần thanh âm, nói: "Thuyền trưởng, ngươi tốt chứ, ta là một người điều khiển Chiến Cơ không gian, vừa lúc nghe được nhân viên nói, hiện tại trên phi thuyền không ai có thể điều khiển Chiến Cơ không gian. Trước tình thế cực kỳ nghiêm trọng, ta bất chấp chờ lệnh, hiện tại xin mở ra khoang đáy, để ta tham dự chiến đấu."
"Ngươi là người điều khiển Chiến Đấu Cơ? Phiên hiệu là gì? Thuộc chi bộ quân đội nào?" Thuyền trưởng kinh ngạc, vội vàng hỏi.
"Hiện tại hỏi nhiều như vậy cũng không có ý nghĩa, thuyền trưởng, nhanh mở khoang đáy, nếu không, một khi vòng phòng hộ bị phá hư, tất cả mọi người liền xong, người nhất định phải tin tưởng ta." Tuy tuổi đời Lam Hiên Vũ không lớn lắm, nhưng tâm chí hắn lại tương đối thành thục, đương nhiên hắn biết, lúc này mình không để để người ta biết mình chỉ là một đứa trẻ mới mười hai tuổi.
"Tốt, vậy nhờ cậy vào ngươi." Theo việc phi thuyền bị chiến hạm của hải tặc vũ trụ oanh kích liên tiếp, vòng phòng hộ đã lung lay sắp đổ, thuyền trưởng cắn răng một cái, rút cuộc vẫn phải lựa chọn tin tưởng, trên thực tế là hắn không có lựa chọn.
Khoang đáy chậm rãi mở ra, lộ ra khoang đáy của phi thuyền vũ trụ.
Lam Hiên Vũ thở sâu, nhấn nút, mũ giáp chậm rãi bao phủ. Tinh Thần Lực lập tức phóng thích dưới sự dẫn dắt, làm tinh thần của hắn dung hợp được với chiến cơ.
Trụ cột của việc điều khiển Chiến Cơ không gian hiện đại là kết hợp Tinh Thần Lực cùng thao tác, như vậy mới có thể khống chế Chiến Cơ không gian làm ra các phương thức chiến đấu hữu hiệu nhất.
Nếu nói hắn không khẩn trương thì đó là không có khả năng, đây chính là lần đầu tiên hắn điều khiển một Chiến Cơ không gian chính thức a! Đây cũng không vó hệ thống giảm bớt áp lực, hơn nữa, nếu Chiến Cơ bạo tạc nổ tung cũng không chỉ là chấm dứt mô phỏng khoang thuyền. Mà một khi bị phá huỷ chính là tử vong.
Nhưng khẩn trương là thế, nhưng càng nhiều hơn nữa là kích động. Rút cuộc hắn cũng có thể điều khiển Chiến Cơ không gian rồi, hơn nữa, mới là lần thứ nhất điều khiển cũng đã chiến đấu thực sự. Điều này làm sao Lam Hiên Vũ không hưng phấn được đây? Ngay cả Ngân Thiên Phàm cực kỳ hà khắc ở phương diện điều khiển cũng cho rằng hắn đã có thể tiến hành điều khiển chiến cơ chân thật, vậy thì nhất định hắn sẽ làm được, đúng vậy, mình nhất định làm được.
Hai tay cùng lúc nâng lên, căn bản là không cần dùng mắt nhìn, các loại hệ thống thao tác chiến kỹ cũng đã bị hắn mở ra, hai tay luật động, tay trái nhấn liên tiếp vào cả dàn nút nhấn, tay phải thì ổn định vô cùng mà thúc đẩy tên lửa đẩy, Cửa phun duy nhất sau đuôi chiến cơ chậm rãi phụt ra quang diễm màu vỏ quýt, thôi động chiến cơ không gian trượt xuống dưới mà đi.
Mắt thấy chiến cơ đã sắp thoát khỏi khoang đáy, Lam Hiên Vũ bỗng nhiên kích hoạt tên lửa đẩy mở tới mức lớn nhất, lập tức, Chiến Cơ không gian chấn động mạnh, lao vào vũ trụ như một viên đạn pháo.
Đường Nhạc lẳng lặng đứng bên cửa sổ mạn tàu, ô cửa sổ cực lớn này có thể làm cho hắn nhìn rõ tất cả mọi thứ bên ngoài. Lúc này, theo việc mười hai đài cơ giáp xuất kích, quả nhiên đã hấp dẫn được năm chiếc chiến hạm, những công kích vào phi thuyền cũng bớt được đôi chút.
Nhưng từng đợt hỏa lực dày đặc của chiến hạm lại áp chế những đài cơ giáp kia không cách nào tới gần, không chỉ có như thế, một đài cơ giáp màu ố vàng cũng bay ra từ trong chiến hạm ngay sau đó.
Chừng hai mươi đài...
So với chiến cơ không gian thì công dụng của cơ giáp lại càng rộng hơn, không chỉ có thể chiến đấu trong không gian, mà trên mặt đất nó lại càng am hiểu. Chẳng qua là tốc độ cùng lực bộc phát không bằng chiến cơ không gian, nhưng chiến cơ không gian thì lại không thể tác chiến dưới mặt đất. Bởi vậy đám hải tặc mới phân phối chiến cơ rất ít, hầu như đều là cơ giáp. Mà Cơ Giáp Sư cũng càng được chào đón nhiều hơn một phi công chiến cơ. Dù sao thì cơ giáp cũng có thể mang theo bên người, nhưng không ai nói mình có thể mang bên người một chiến cơ không gian. Bởi vậy, thường thường thì chỉ quân đội mới có thể phân phối chiến cơ cho những phi công.
Hai mươi đối mười hai, hơn nữa còn có năm tàu chiến hạm, kết quả thế nào có thể nghĩ. Có lẽ việc chiếc phi thuyền vũ trụ này bị phá hủy cũng chỉ còn vấn đề thời gian mà thôi.
Đúng lúc này, Đường Nhạc đột nhiên nhướng mày, một mái tóc dài màu lam cũng tung bay ngay sau đó. Nhạc công tử đột nhiên giật mình phát hiện, Đường Nhạc tóc dài lúc này lại khoác trên vai như gió, hoàn toàn tung bay hướng về phía sau. Mà tay phải của hắn cũng đặt lên mạn tàu, một vòng nhàn nhạt màu vàng lóe lên rồi biến mất.
Mà lúc này, tuyền trưởng phi thuyền vũ trụ đang thông qua màn hình giám sát điều khiển thấy được Chiến Cơ không gian bay nhanh mà đi, hắn không khỏi kích động vung nắm đấm, từ động tác Chiến Đấu Cơ bay ra khỏi khoang đáy là có thể thấy, đây tuyệt đối là một vị phi công vô cùng thuần thục.
Danh sách chương