Trao đổi

- ---------------------

Hắc Y Lão Giả thông qua nói chuyện cũng đã xác định được thân phận của Diệp Hạo.

Vị này chính là Tuyệt Thế Thiên Kiêu đã xông qua Tầng Chín Kiếm Tháp.

Phải biết Diệp Hạo xông qua Tầng Chín của Kiếm Tháp trong thời gian có mấy lượt hô hấp thôi a.

Miểu sát!

Điều này đại biểu cái gì? Điều này cho cho thấy Diệp Hạo còn kinh diễm hơn cả Hoàng Hoàng Nhi.

Thiên Kiêu dạng này làm sao có thể đắc tội được.

Nghĩ tới đây, Hắc Y Lão Giả đi đến trước mặt tên Tu Sĩ bị Diệp Hạo đánh kia.

- Phát sinh chuyện gì?

Tên Tu Sĩ kia vừa định nói thì đã bị Hắc Y Lão Giả chen ngang một câu.

- Ta muốn nghe lời nói thật.

Tu Sĩ nghe thế làm sao còn không biết tình huống đang xảy ra chứ.

Ấp úng một chút nhưng vẫn cắn răng nói.

- Ta thấy Qua Ngũ thoái mái mà trả nợ vay nặng lãi, nên cố tình ép hắn trả gấp bội.

Ba!

Hắc Y Lão Giả đánh Tu Sĩ kia một bạt tay phẫn nộ nói.

- Các ngươi không phải không thể cho vay nặng lãi, nhưng mọi thứ đều phải dựa vào Quy Tắc, đòi thêm tiền lãi sẽ phá hư Quy Tắc.

Nói đến đây Hắc Y Lão Giả nhìn về phía mấy tên Hộ Vệ đứng bên cạnh nói.

- Cắt hai chân của hắn, ném ra khỏi sòng bạc.

- Tuân lệnh.

Hộ Vệ nhanh chóng dẫn tên Tu Sĩ kia rời đi.

Lúc này Hắc Y Lão Giả mới nhìn về phía Diệp Hạo nói.

- Diệp Công Tử, ngài nhìn xem ta xử lí như thế có hài lòng không?

Hắc Y Lão Giả là Tiên Chủ cướng giả không sai.

Nhưng Diệp Hạo tương lai lại có khả năng trở thành Tiên Tôn cường giả.

Bởi vậy phải dành cho hắn đầy đủ tôn trọng.

- Hài lòng.

Có câu không đánh mặt người cười, người ta cho ngươi mặt mũi thì ngươi cũng phải nể mặt người ta.

- Thê tử của bạn ta vẫn còn trong Hồng Lâu...

Diệp Hạo vừa mới nói đến đây, Hắc Y Lão Giả đã nhìn về phía Hộ Vệ nói.

- Lập tức mang thể tử của Qua Ngũ đến.

- Chuộc bao nhiêu Tiên Thạch thì đưa bấy nhiêu Tiên Thạch.

Diệp Hạo nói khẽ.

- Dựa theo quy củ của các ngươi mà làm.

- Đúng đúng đúng, dựa theo quy củ mà làm, ta đây có Tiên Thạch.

Qua Ngũ đứng một bên bận bịu nói.

Hắc Y Lão Giả biết Diệp Hạo không muốn thiếu nhân tình của hắn.

Bởi vậy hắn cũng không cưỡng cầu.

Sau khi Qua Ngũ nộp tiền chuộc, rất nhanh sau đó một nữ tử tướng mạo thanh tú xuất hiện trước mặt Qua Ngũ.

- Tiểu Y.

Qua Ngũ nhìn nữ tử trước mặt không khỏi chảy nước mắt.

Nữ tử gọi Tiểu Y kia đồng dạng cũng rưng rưng nước mắt, bất quá nàng lại không bước đến chỗ của Qua Ngũ.

- Dỗ dành thê tử ngươi đi.

Diệp Hạo nhẹ nhàng mà vỗ vỗ bả vai Qua Ngũ.

- Số Tiên Thạch còn lại các ngươi có thể làm ăn kiếng sống, tóm lại về sau tuyệt đối không nên cá cược nữa.

- Đa tạ Diệp Công Tử, đại ơn đại đức của ngài, Qua Ngũ không dám quên.

Qua Ngũ nói đến đây thì quỳ xuống.

Diệp Hạo ngăn cản hành động của hắn, mở lời.

- Các ngươi tranh thủ thời gian ôn chuyện đi.

Qua Ngũ nhẹ gật đầu đang chuẩn bị rời đi thì Tô Tiểu Tiểu nói.

- Tô gia chúng ta có không ít Dược Tài cần người bán, không biết ngươi có hứng thú không?

- A…cái này…

Qua Ngũ không có tùy tện đáp ứng mà nhìn về phía Diệp Hạo.

Qua Ngũ không phải đồ ngốc.

Tô Tiểu Tiểu giúp mình khẳng định vì Diệp Hạo, bởi vậy hắn cần Diệp Hạo làm chủ.

- Có phải giúp Tô gia các ngươi buôn bán thì có thể được Tô gia các ngươi che chở?

- Tự nhiên như thế.

- Vậy ngươi theo Tô gia bọn họ đi.

- Vâng.

Nghe được Diệp Hạo nói như vậy, Qua Ngũ mới gật đầu.

- Truyền Tấn Ngọc Phù đây, ngươi lúc nào cũng có thể tìm ta.

Tô Tiểu Tiểu nói xong đưa cho Qua Ngũ một tấm Truyền Tấn Ngọc Phù.

Đợi đến khi hai ngươi Qua Ngũ rời đi, Diệp Hạo cũng theo Hoàng Hoàng Nhi rời đi.

- Diệp Hạo, chúng ta làm giao dịch đi, thế nào?

Tô Tiểu Tiểu nhẹ giọng nói.

- Giao dịch cái gì?

- Tô gia cho ngươi Thượng Cổ Luyện Đan Thuật để đổi lấy Hỏa Diễm Thảo của ngươi.

Diệp Hạo kinh nghi nhìn Tô Tiểu Tiểu nói.

- Luận về giá trị, Hỏa Diễm Thảo không thể nào sánh bằng Thượng Cổ Luyện Đan Thuật đâu.

- Giá trị tương đối với nhau.

Tô Tiểu Tiểu nói khẽ.

- Tô gia chúng ta hiện đang cần Hỏa Diễm Thảo.

- Ta còn phải nhìn Thượng Cổ Luyện Đan Thuật mà Tô gia dùng trao đổi sau đó mới đưa ra quyết định.

Diệp Hạo trầm ngâm một chút rồi nói.

- Có thể.

Nếu Tô Tiểu Tiểu thì nàng cũng làm như thế.

Diệp Hạo muốn đi Tô gia, Hoàng Hoàng Nhi tất nhiên đi theo.

Sau khi đến Tô gia, Diệp Hạo mới phát hiện Tô gia cũng tiến hành phát triển không gian, từ điểm đó nói rõ, Tô gia không đơn giản như vẻ bề ngoài.

Rất nhiều Tu Sĩ đều nói ngoại trừ vị Tiên Tôn thần bí trong Kiếm Tháp ra thì Long Hạo Thiên chính là đệ nhất cao thủ của Hỗn Loạn Vực, thế nhưng hiện tại vị phát triển không gian của Tô gia này có thực lực cũng không kém hơn Long Hạo Thiên.

Dù sao lý giải về Không Gian Áo Nghĩa của Diệp Hạo cũng đã đi đến Thập Chuyển.

Không gian phát triển có ổn định hay không, kiên cố hay không, cường hoành hay không, hắn chỉ cần nhìn một cái đã biết.

Tô Tiểu Tiểu dẫn Diệp Hạo đi một mạch đến Đại Sảnh Nghị Sự.

Trong đại sảnh, cao tầng của Tô gia đều ngồi tại nơi này.

Ngồi trung tâm là một trung niên ăn nói rất có ý tứ.

Trung niên này chính là cha của Tô Tiểu Tiểu tên Tô Lâm Huân.

- Phụ thân, con đã mời Diệp Hạo đến.

Tô Lâm Huân nhàn nhạt nhìn Diệp Hạo một cái nói.

- Tiểu Tiểu, đã nói điều kiện cho ngươi chưa?

- Đã nói.

Diệp Hạo bình tĩnh đáp.

Trong lòng Hoàng Hoàng Nhi có chút bất mãn.

Diệp Hạo có thân phận gì?

Cho dù Long Hạo Thiên Tiên Chủ Cao Giai cũng phải cho hắn ba phần nể mặt đó.

Tô Lâm Huân cùng cao tầng của Tô gia lẽ ra phải đứng trước cửa vào đợi hắn mới đúng.

Thế nhưng cao tầng của Tô gia không đứng trước cửa ra vào, thậm chí không một ai ở cửa Đại Sảnh tiếp đãi Diệp Hạo cả.

- Nơi này có ba quyển Thượng Cổ Luyện Đan Bí Thuật.

Tô Lâm Huân nói đến đây, ba quyển bí tịch xuất hiện giữa không trung.

- Quyển này là Tam Viêm Khống Hỏa Thuật, điều kiện là ngươi phải có ba loại Hỏa Diễm.

Tô Lâm Huân chỉ quyển thứ nhất chậm rãi nói.

Nghe vậy Hoàng Hoàng Nhi tràn đầy bất mãn nói.

- 90% Đan Sư trở lên chi có một loại Hỏa Diễm, mà hai loại đã cực kì hiếm thấy, muốn tu luyện Tam Viêm Khống Hỏa Thuật này cần ba loại Hỏa Diễm, bí thuật này tới tay thì có hữu dụng gì chứ?

Ý của Hoàng Hoàng Nhi muốn nói Tô gia rõ ràng không có thành ý.

Tất nhiên nếu muốn trao đổi thì phải xuất ra một chút bí thuật mà người khác có thể sử dụng chứ?

Trên mặt Tô Lâm Huân hiện ra một tia xấu hổ, bất quá vẫn nhìn Hoàng Hoàng Nhi nhẹ giọng nói.

- Thượng Cổ Bí Thuật không có cái nào đơn giản? Nếu ai cũng tu luyện thành công thì đã không còn được xưng Thượng Cổ Bí Thuật nữa.

Hoàng Hoàng Nhi nghe được Tô Lâm Huân giải thích, nhất thời không biết nói thế nào.

Nói thế nào?

Chẳng lẽ nói nàng bảo đây chỉ là một cái cớ.

Dù sao người ta cũng đưa ra được một lời giải thích hợp lí.

- Quyển này là Ôn Dưỡng Tiên Đan Đan Ấn, bất quá những Đan Ấn này tối nghĩa khó hiểu, chúng ta cũng chưa phá giải được bao nhiêu.

Ôn dưỡng Tiên Đan là một khâu cực kỳ trọng yếu trong quá trình Luyện Đan.

Bởi vì phẩm cấp của Tiên Đan do quá trình ôn dưỡng quyết định.

Diệp Hạo nghe được như thế đã động tâm, bất quá hắn vẫn nhẫn nại tiếp tục nghe.

- Quyển cuối cùng này là lấy Thiên Địa Luyện Đan.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện