"Cô ta... Em ngửi thấy mùi cô ta...cút đi," Ôn Tần Khê nói, ngực thắt lại với đôi mắt đẫm lệ, thậm chí y còn phải tự hỏi bản thân, 'Mình bị cái quái gì vậy?'

Điều y không biết là cơ thể y đang bài tiết pheromone của Triệu Hoàng Mỵ để lại trên cơ thể Khước Nhiên Triết, gây ra phản ứng kịch tính như vậy.

Trước đây y chưa từng ngửi thấy mùi pheromone trên người Nguyên soái vì họ chưa đủ gần để y có thể ngửi thấy nhưng sự gần gũi của họ sau khi ôm đã khiến điều đó trở nên khả thi.

Thông thường, một omega sẽ không phản ứng mạnh mẽ như vậy với người mà anh ấy hoặc cô ấy quan tâm đến việc có mùi hương đọng lại của một omega khác nhưng cùng với tổn thương tinh thần do Triệu Hoàng Mỵ gây ra, Ôn Tần Khê không thể chịu đựng được khi những ký ức khó chịu tràn ngập tâm trí y.

Y phải tránh xa Khước Nhiên Triết nếu không hắn sẽ phát điên.

Người bình thường sẽ không hiểu được lời nói lan man của Ôn Tần Khê, nhưng Khước Nhiên Triết lại không phải người bình thường.

Hắn ngay lập tức hiểu ý của y và ngay lập tức rời đi để tắm kỹ lưỡng trong phòng tắm dành cho khách và khử mùi toàn bộ cơ thể.

Hắn đã tắm rửa sạch sẽ ngay khi đến văn phòng nhưng vì Triệu Hoàng Mỵ đã cố tình giải phóng pheromone omega của mình trong suốt thời gian hắn bị bất tỉnh nên sẽ vẫn còn một số dấu vết mà chỉ omega mới có thể cảm nhận được.

Sau khi hắn rời đi, Ôn Tần Khê cảm thấy dễ chịu hơn, chỉ còn lại cảm giác buồn nôn khó chịu.

Các giác quan của y cuối cùng đã trở lại khi vô số lời nguyền rủa thoát ra khỏi miệng y.

Y đang có một cơn hoảng loạn lớn đến mức thậm chí còn khiến hệ thống sợ hãi phải lẩn trốn kẻo nó vướng vào làn đạn chéo.

Sau ba mươi phút chửi rủa bất cứ ai nghĩ ra thế giới ABO, y lục tủ quần áo của mình để tìm quần áo có kích thước lớn hơn một chút nhưng không thể tìm thấy bất cứ thứ gì ngoài quần chạy bộ có kích thước lớn hơn.

Ngay cả điều đó cũng không phù hợp với dáng người cao lớn của Khước Nhiên Triết, vì vậy y loay hoay với người liên lạc mua quần áo chuyển phát nhanh cho Nguyên soái mặc với nụ cười nham hiểm.

Khước Nhiên Triết vừa bước ra khỏi phòng tắm, quần áo của hắn đã hoàn toàn biến mất, thay vào đó là bao bì xa hoa của một thương hiệu quần áo đắt tiền.

Hắn chỉ có thể đoán đó là do Triệu Hiệp Thư  làm vì quần áo của hắn có thể có mùi của Triệu Hoàng Mỵ nên hắn không phản đối việc mở hộp nhưng nụ cười trên khuôn mặt hắn nhanh chóng tắt đi khi hắn nhận ra có gì trong đó.

Làm thế quái nào mà hắn lại phải mặc một bộ trang phục kỳ lạ như vậy?

Chẳng lẽ hắn phải rời khỏi cung điện với bộ đồ này sao?

Hai mươi phút sau, hắn cuối cùng cũng lấy hết can đảm bước ra với vẻ mặt u ám, nhưng Ôn Tần Khê lại đẹp đẽ cười ha ha.

Đây là một trải nghiệm vô giá với y là nhân chứng duy nhất của nó.

Nguyên soái mặc quần đùi màu đen đến giữa đùi, trên mông có in dòng chữ 'Tài sản của Thư Thư' màu vàng.

Chiếc áo phông của hắn thậm chí còn in màu vàng 'Tài sản riêng của Thư Thư' tệ hơn và một tấm giấy phép chỉ xuống háng hắn.

Nguyên soái hiển nhiên không hài lòng, nhưng nhìn thấy Triệu Hiệp Thư  hưng phấn như vậy, hắn liền nuốt xuống kiêu ngạo, vênh váo hướng về omega vui vẻ hoạt bát của mình.

“Trông anh thật ngớ ngẩn,” hắn vừa nói vừa kéo eo Triệu Hiệp Thư, kéo y lại gần, “Anh có thể cởi nó ra và mặc lại bộ quần áo cũ được không?”

"Ồ... Em vứt rồi. Em không chịu nổi, nhưng nếu anh cứ mặc thế này," Ôn Tần Khê vòng tay qua cổ Khước Nhiên Triết với ánh mắt tán tỉnh, "Em sẽ để anh ở đây cả ngày."

Khi trêu chọc Khước Nhiên Triết, có một niềm vui khó tả, khiến Ôn Tần Khê không nhịn được, y không hề biết mình đang đùa với lửa.

"Ừm... Vậy thì anh sẽ mang nó," Khước Nhiên Triết trả lời, đôi mắt vốn điềm tĩnh của hắn trở nên hung ác với mong muốn chiếm hữu người ngay trước mặt.

Khước Nhiên Triết mạnh mẽ kéo omega lại gần, đặt môi mình lên chiếc lưỡi mềm mại nhanh nhẹn của Triệu Hiệp Thư  thọc vào miệng hoàng tử với đôi tay nắm chặt lấy eo omega giữ chặt y tại chỗ.

Ôn Tần Khê còn chưa kịp phản kháng, Alpha đã hung hăng xâm chiếm miệng y, đuổi theo đầu lưỡi của y, giống như dã thú đói khát phát ra âm thanh hôn d.âm d.ục trong không khí.

Y cảm thấy toàn thân run lên vì khoái cảm khi hai chiếc lưỡi quấn vào nhau khiến Ôn Tần Khê điên cuồng khao khát nhiều hơn nữa.

Cứ như thể vị giác của y đã được kích thích bởi hương vị mặt nạ gây nghiện pha chút hoa nhài khiến các giác quan omega của y muốn nuốt trọn Nguyên soái.

Điều y không biết là cơ thể y đang hấp thụ pheromone alpha của Nguyên soái từ nước bọt của hắn.

Ôn Tần Khê kéo cổ Khước Nhiên Triết, hôn sâu hơn, chiếc lưỡi háu ăn của y điên cuồng tàn phá miệng Nguyên soái, pheromone alpha quyến rũ khiến đầu óc y say đến mức choáng váng.



Khước Nhiên Triết không thể chịu đựng được sự khiêu khích như vậy nữa, hắn khá chắc chắn rằng mình đã đạt đến giới hạn của mình, một điểm không thể quay lại.

Hắn không còn có thể đảm bảo sự an toàn của Triệu Hiệp Thư , buộc hắn phải đẩy omega quyến rũ của mình trước khi quá muộn.

Ôn Tần Khê đột nhiên bị mất đi mùi vị gây nghiện đó, cảm thấy đau lòng nhưng y không phải loại người chui vào mai rùa chờ đợi cơ hội tiếp theo.

Không, nếu y muốn thì y sẽ đi lấy.

“Mông của Nguyên soái thật quyến rũ,” y thì thầm vào tai Khước Nhiên Triết bằng giọng điệu bẽn lẽn, bàn tay liều lĩnh của y mò mẫm vào tay Nguyên soái nhưng không ngờ ngay sau đó Khước Nhiên Triết sẽ trở nên hung hãn, nâng toàn bộ cơ thể của y lên với hai chân của Triệu Hiệp Thư  quấn quanh thắt lưng hắn.

Cơ thể phình ra ở nửa dưới của Nguyên soái đã chà xát vùng da mỏng manh của omega qua lớp vải khiến Triệu Hiệp Thư  rùng mình vừa sợ hãi vừa phấn khích.

Bộ phận omega của Ôn Tần Khê râm ran cảm giác khủng hoảng, y tự khiển trách mình.

'Chết tiệt! Mình chơi lố rồi.” Như họ nói bạn gặt những gì bạn gieo.

***

Câu nói gieo nhân nào gặt quả nấy vang vọng hai lần trong đầu Ôn Tần Khê khi được Khước Nhiên Triết ôm thật chặt.

Y đã có thể cảm nhận được hơi nóng tỏa ra từ háng của Nguyên soái qua lớp vải.

Nhưng ý nghĩ đó của y không thể nguôi ngoai được nữa, đôi môi nóng bỏng của Khước Nhiên Triết say mê quấn lấy y một nụ hôn mãnh liệt gần như dã man, chiếc lưỡi ngang ngược của Nguyên soái quét qua mọi điểm nhạy cảm trong miệng y, khiến y có cảm giác như bị nuốt trọn. .

"A......" Ôn Tần Khê vui sướng thở dốc, khiến y đỏ mặt, ôm chặt Nguyên soái, càng kích thích dã thú bế y lên cầu thang.

Khước Nhiên Triết có vẻ không hài lòng với nụ hôn đến nỗi chiếc lưỡi trườn nóng bỏng của hắn trượt sâu hơn vào miệng Triệu Hiệp Thư , giải phóng một lượng nhỏ pheromone alpha tuyên bố chủ quyền đối với omega của hắn.

Khước Nhiên Triết nhẹ nhàng đặt Triệu Hiệp Thư lên chiếc giường thoải mái và miễn cưỡng tách đôi môi ra.

Triệu Hiệp Thư  bên dưới đang thở hổn hển vì bị hôn đến nghẹt thở.

Khước Nhiên Triết nhìn chằm chằm vào khuôn mặt đỏ bừng xinh đẹp nằm dưới hắn với đôi mắt quyến rũ đa tình có thể mê hoặc tâm hồn người ta, ý định rõ ràng của hắn.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện