Edit: Cải Trắng
[ Q7 ] Chương 129: Vụ án giết người trong phòng kín
[Ngày 7 tháng 5, trời âm u]
Tôi nói cho mọi người biết bố tôi là cảnh sát, nhưng không ai tin tôi.
[Ngày 9 tháng 5, trời mưa]
Tôi bị đưa tới trại trẻ mồ côi.
[Ngày 10 tháng 5, trời quang]
Jonathan là người đẹp nhất trong trại trẻ mồ côi, tôi rất thích cậu ấy.
[Ngày 11 tháng 5, trời quang]
Jonathan giúp tôi ăn cà rốt, tôi ăn thịt trong bát cậu ấy.
[Ngày 12 tháng 5, trời mưa]
Tôi phát hiện ra Jonathan cũng không thích ăn cà rốt nhưng cậu ấy tưởng tôi không biết, cậu ấy ngốc thật.
[Ngày 13 tháng 5, trời mưa]
Jonathan tin rằng bố tôi là cảnh sát, tôi thơm cậu ấy một cái, Jonathan bị dọa cho choáng váng.
...
[Ngày 15 tháng 8, trời âm u]
Hôm nay chúng tôi chào đón cha xứ Kevin.
[Ngày 20 tháng 8, trời âm u]
Hôm nay, sau khi lên lớp cha xứ Kevin đã giữ Jonathan ở lại lớp học, không ai giúp tôi ăn cà rốt.
Jonathan nói với tôi, cậu ấy rất đau.
[Ngày 23 tháng 8, trời âm u]
Cha xứ Kevin lại giữ Jonathan lại. Tôi kéo tay Jonathan, cha xứ Kevin phạt tôi còn Jonathan cứ khóc mãi.
[Ngày 24 tháng 8, trời quang]
Hôm nay, lúc tan học Jonathan đuổi tôi đi, nhưng tôi biết cậu định đi đâu.
...
[Ngày 23 tháng 7]
Lâu lắm rồi tôi không thấy Jonathan cười, cha xứ Kevin muốn kiểm tra ký túc xá, tôi không thể để ông ta trông thấy nhật ký của tôi.
Tôi muốn giúp Jonathan trốn thoát.
**
Trước khi tới cục cảnh sát Berlin, Chúc An Sinh và Trì Trừng đã xem xong quyển nhật ký của Winona Duffy. Quyển nhật ký này được viết trong khoảng thời gian một năm rưỡi, nhưng Chúc An Sinh và Trì Trừng có thể đoán được tiếp theo xảy ra chuyện gì.
Vì Kevin Brana đột ngột muốn kiểm tra ký túc xá nên Winona Duffy đã phải giấu quyển nhật ký này đi. Thế nên ngày đó cô ấy đã vẽ một bức tranh để nhớ nơi mình giấu nhật ký.
Nửa năm sau, có người muốn nhận nuôi Winona Duffy. Vì giúp cho Jonathan Douglas có thể rời đi, cô ấy từ chối nhận nuôi và cố ý để cho đôi vợ chồng đó thấy ảnh chụp của Jonathan Douglas. Bởi vì cô ấy tin rằng, sau khi thấy ảnh chụp của Jonathan Douglas, bọn họ sẽ thích anh ta.
Kế hoạch của Winona Duffy rất thuận lợi, Jonathan Douglas được nhận nuôi.
Ngày Jonathan Douglas rời đi, Winona Duffy không ra tạm biệt, anh ta đã đứng đó tìm trong đoàn người đưa tiễn thật lâu, cho tới khi không thể chờ thêm được nữa mới đi theo bố mẹ nuôi rời đi.
Sau khi Jonathan Douglas rời đi không lâu, nữ tu sĩ Vanessa phát hiện ra hành vi phạm tội của cha xứ Kevin, vì thế bà ấy viết thư cho giáo hội. Kevin Brana bị điều đi, bà ấy cũng phải chịu sự trừng phạt của giáo hội.
Sau đó, Petra House đón chào một vị cha xứ rất lương thiện. Lúc này lại có người muốn nhận nuôi Winona Duffy nhưng Winona Duffy từ chối. Bởi vì cô ấy tin rằng một ngày náo đó, Jonathan Douglas sẽ quay lại tìm mình.
Sau khi người cha xứ lương thiện kết thúc nhiệm kỳ và rời khỏi Petra House, trại trẻ mồ côi lại chào đón một "Kevin Brana" khác. Winona Duffy phát hiện ra ông ta rất thích ôm bé Annie năm tuổi. Khoảnh khắc đó, Winona Duffy đã hiểu ra tất cả.
Hủy đi cơ hội cho người cha xứ đó ở một mình với Annie, Winona Duffy biết mình không thể chịu đựng được nữa. Nhưng cũng may, giờ cô ấy đã trưởng thành, cô ấy không còn là người chẳng biết làm gì, chỉ có thể tiễn Jonathan Douglas rời đi
Cuối cùng Chúc An Sinh và Trì Trừng cũng biết được chân tướng vụ án mười hai năm trước nhưng bọn họ không thấy sung sướng tí nào.
Bây giờ Winona Duffy đang ở đâu? Cô ấy ở bên Jonathan Douglas sao? Giờ bọn họ có an toàn không? Tất cả những thứ này đều là những thứ mà Chúc An Sinh và Trì Trừng muốn biết đáp án nhất.
Chúc An Sinh và Trì Trừng gặp được cục trưởng tại cục cảnh sát Berlin. Anh cho ông xem thư mời của cảnh sát Anh về việc điều tra vụ án sát hại cha xứ, anh nói với cục trưởng rằng rất có thể đây là án giết người liên hoàn, cục trưởng lập tức mời hai người gia nhập đội điều tra của cảnh sát Đức.
"Trì Trừng, trình độ nói dối của anh càng ngày càng cao." Đi ra khỏi văn phòng của cục trưởng, Chúc An Sinh không nhịn được mà khen ngợi.
"Quen tay hay việc thôi." Trì Trừng thản nhiên nói, chẳng xấu hổ tí nào.
"Nhưng chúng ta cần phải nắm chắc thời gian, không thì sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn giống như ở Anh." Chúc An Sinh không quên được cảnh mình và Trì Trừng bị đuổi ra khỏi hiện trường vụ án.
"Yên tâm đi, không bao lâu nữa việc này sẽ bị tung ra ngoài ánh sáng, giáo hội không thể một tay che trời được nữa."
Lần này, Trì Trừng quyết tâm rạch nát bộ mặt giả dối của giáo hội, đem mọi tội ác phơi bày ra ngoài ánh sáng.
Chúc An Sinh mỉm cười gật đầu, cô tin tưởng Trì Trừng.
Ban đầu, Chúc An Sinh và Trì Trừng muốn mượn cớ điều tra việc sát hại cha xứ để lấy được tài liệu liên quan tới bố mẹ Winona Duffy nhưng kết quả cuối cùng lại làm hai người kinh ngạc.
"Hai người xác định là mình muốn tìm tài liệu về một đôi vợ chồng chết cho tranh cãi của xã hội đen? Nhưng mà tôi không thấy tài liệu về vụ án hai người nói." Cảnh sát hỗ trợ tìm kiếm hồ sơ bất đắc dĩ hỏi.
"Sao có thể? Có người đã từng tới cục cảnh sát để hỏi về vụ án này, anh xác định là mình không bỏ sót chứ?" Chúc An Sinh nhớ nữ tu sĩ Vanessa đã nói bà vì lo lắng cho Winona Duffy mà tới cục cảnh sát hỏi thăm, thế nên có thể chứng minh được vụ án này có tồn tại vào hai mươi năm trước.
"Làm phiền anh rồi."
Không như Chúc An Sinh, Trì Trừng chỉ nói lời cảm ơn với người cảnh sát. Sau đó anh đưa Chúc An Sinh rời khỏi phòng hồ sơ.
"Trì Trừng, anh cứ thế mà từ bỏ?" Chúc An Sinh không hiểu vì sao Trì Trừng lại dẫn mình rời đi.
"An Sinh, em chưa nhận ra à? Có một thế lực thần bí đang muốn lau sạch sự tồn tại của bố mẹ Winona Duffy, mà rất có khả năng thế lực đó là người trong cục cảnh sát. Bởi vì chỉ có cảnh sát mới dễ dàng hủy bỏ tài liệu."
"Anh cảm thấy đó là cảnh sát phản động?"
Điều này có nghĩa là tội ác đang ăn mòn lực lượng cảnh sát chính nghĩa. Thế thì người thường làm sao để đi tìm công lý đây?
"Không, không đơn giản là cảnh sát phản động."
Trì Trừng gạt ý kiến của Chúc An Sinh đi, bởi vì anh thấy có thể nó còn đen tối và đáng sợ hơn lực lượng cảnh sát phản động.
"Chuyện này quá mơ hồ, em không phát hiện ra sao? Đầu tiên là bố Winona, sau đó là Jonathan Douglas, bọn họ có vẻ là thành viên của băng đảng xã hội đen nhưng lại có người khẳng định chắc chắn rằng họ là cảnh sát ngầm. Cuối cùng, dù cho bọn họ có thân phận gì cũng sẽ bị xã hội đen đuổi giết và cảnh sát truy nã. Điều này không tầm thường, chỉ cảnh sát phản động thôi là không giải thích được tất cả."
Ngay cả Trì Trừng nói xong cũng thấy sợ hãi.
"Nhưng dù chân tướng là gì chúng ta cũng có thể xác định, trong cục cảnh sát tồn tại thế lực tà ác."
Chúc An Sinh chỉ ra trọng điểm.
Vì thế, Chúc An Sinh và Trì Trừng lập tức điều tra nhân viên trong cục cảnh sát nhưng hai người còn chưa kịp điều tra đã bị một tin tức bất ngờ làm hai người thay đổi hành động.
"An Sinh, em mau xem cái này đi, nguyên cục trưởng cục cảnh sát Berlin Walter Jovanovich tử vong một cách ly kỳ vào một tháng trước."
Chúc An Sinh chạy tới xem bài báo đó, bên trên còn nói tới nay vụ án không có bất kỳ tiến triển nào.
"Một tháng trước...hình như một tháng trước Jonathan Douglas bắt đầu bị người trong gia tộc Bayer đuổi giết." Chúc An Sinh nhớ tới tin mà Trì Trừng đã nói cho cô biết.
"Đúng thế, em không thấy thời gian hai vụ việc này xảy ra quá trùng hợp sao?" Dường như Trì Trừng đang suy nghĩ tới cái gì đó.
"Đúng là rất trùng hợp, có lẽ chúng ta nên xuống tay điều tra từ chỗ vị cục trưởng này."
Ngay sau đó, Trì Trừng và Chúc An Sinh chia nhau ra hành động. Trì Trừng thu thập tin tức liên quan tới án cục trưởng tử vong, Chúc An Sinh điều tra tin tức cá nhân của ông ta.
Một tiếng sau, Chúc An Sinh và Trì Trừng gặp lại nhau.
"Em điều tra thế nào rồi?" Vừa gặp mặt, Trì Trừng đã gấp không chờ nổi.
Chúc An Sinh hưng phấn bày ra cho Trì Trừng xem những gì mình tra được.
"Nhìn từ bên ngoài vào thì cục trưởng có vẻ sạch sẽ, tới người nhà của ông ta thì em lại phát hiện ra manh mối."
Trì Trừng xem những gì Chúc An Sinh thu được, còn Chúc An Sinh ngồi giảng giải cho Trì Trừng nghe.
"Thời đại bây giờ, đa số mọi người đều thích đăng những thứ liên quan tới cuộc sống của mình lên mạng xã hội, đặc biệt, em phát hiện ra Walter Jovanovich có một đứa con trai mười chín tuổi và một đứa con gái mười lăm tuổi.
"Walter Jovanovich giữ chức cục trưởng, vợ ông ta không đi làm, bọn họ cũng không tới từ những gia tộc hiển hách. Nếu chỉ dựa vào tiền lương của Walter Jovanovich, ông ta không thể duy trì được cuộc sống cho cả con trai lẫn con gái mình."
"Ví dụ như bức ảnh này, trứng cá muối mà con gái ông ta ăn nhìn thì như loại bình thường nhưng em nhận ra đây là trứng cá tầm Begula trắng. Cũng may là trước đó anh dẫn em đi tới mấy buổi dạ hội nên em mới biết được một kg cá tầm Begula trắng rơi vào khoảng hơn mười nghìn bảng Anh."
"Còn rất nhiều ví dụ giống như thế này, cho nên chắc chắn Walter Jovanovich có vấn đề!"
Trì Trừng xem xong phát hiện của Chúc An Sinh thì cười, sau đó anh lại nói cho Chúc An Sinh nghe những gì mình thu thập được.
"Cái chết của Walter Jovanovich có quá nhiều điểm kỳ lạ, chả trách tới giờ vụ án vẫn không có tiến triển gì."
"Ngay cả anh cũng không phát hiện ra manh mối nào khả nghi?" Chúc An Sinh ngạc nhiên.
"Trước mắt, tin bọn họ công bố ra bên ngoài là Walter Jovanovich tới nhà bạn chơi một đêm, bất ngờ bị kẻ trộm xông vào giết hại. Nhưng vừa rồi anh đã biết được tình huống thật, Walter Jovanovich tới nhà tình nhân ngủ một đêm, bị người ta giết bằng cách cắt yết hầu."
"Lại là cắt yết hầu..."
Chúc An Sinh nghe xong, tâm trạng trở nên nặng nề. Rõ ràng cả Winona Duffy và Jonathan Douglas đều là nạn nhân, bọn họ không nên nhận được những thứ này.
"Có điều, đấy không phải là chỗ kỳ lạ. Cái kỳ lạ là nơi tình nhân đó ở là một căn biệt thự hai tầng độc lập, cửa ra vào luôn có camera theo dõi, mấy thứ như cống thoát nước hay lỗ thông gió không phải là nơi người có thể đi vào. Cho nên, hung thủ chỉ có hai lựa chọn."
"Lựa chọn thứ nhất là đi vào từ cửa chính, nhưng như thế sẽ bị camera quay lại, nếu không muốn bị quay lại thì phải phá đồ mà vào, chỉ là ở hiện trường không hề có dấu hiệu đập phá, thậm chí trong camera theo dõi còn chẳng có bóng dáng hung thủ."
Trì Trừng nói xong còn hứng thú nở nụ cười.
"Vì thế, đây là vụ án hợp tác giết người trong phòng kín."
[ Q7 ] Chương 129: Vụ án giết người trong phòng kín
[Ngày 7 tháng 5, trời âm u]
Tôi nói cho mọi người biết bố tôi là cảnh sát, nhưng không ai tin tôi.
[Ngày 9 tháng 5, trời mưa]
Tôi bị đưa tới trại trẻ mồ côi.
[Ngày 10 tháng 5, trời quang]
Jonathan là người đẹp nhất trong trại trẻ mồ côi, tôi rất thích cậu ấy.
[Ngày 11 tháng 5, trời quang]
Jonathan giúp tôi ăn cà rốt, tôi ăn thịt trong bát cậu ấy.
[Ngày 12 tháng 5, trời mưa]
Tôi phát hiện ra Jonathan cũng không thích ăn cà rốt nhưng cậu ấy tưởng tôi không biết, cậu ấy ngốc thật.
[Ngày 13 tháng 5, trời mưa]
Jonathan tin rằng bố tôi là cảnh sát, tôi thơm cậu ấy một cái, Jonathan bị dọa cho choáng váng.
...
[Ngày 15 tháng 8, trời âm u]
Hôm nay chúng tôi chào đón cha xứ Kevin.
[Ngày 20 tháng 8, trời âm u]
Hôm nay, sau khi lên lớp cha xứ Kevin đã giữ Jonathan ở lại lớp học, không ai giúp tôi ăn cà rốt.
Jonathan nói với tôi, cậu ấy rất đau.
[Ngày 23 tháng 8, trời âm u]
Cha xứ Kevin lại giữ Jonathan lại. Tôi kéo tay Jonathan, cha xứ Kevin phạt tôi còn Jonathan cứ khóc mãi.
[Ngày 24 tháng 8, trời quang]
Hôm nay, lúc tan học Jonathan đuổi tôi đi, nhưng tôi biết cậu định đi đâu.
...
[Ngày 23 tháng 7]
Lâu lắm rồi tôi không thấy Jonathan cười, cha xứ Kevin muốn kiểm tra ký túc xá, tôi không thể để ông ta trông thấy nhật ký của tôi.
Tôi muốn giúp Jonathan trốn thoát.
**
Trước khi tới cục cảnh sát Berlin, Chúc An Sinh và Trì Trừng đã xem xong quyển nhật ký của Winona Duffy. Quyển nhật ký này được viết trong khoảng thời gian một năm rưỡi, nhưng Chúc An Sinh và Trì Trừng có thể đoán được tiếp theo xảy ra chuyện gì.
Vì Kevin Brana đột ngột muốn kiểm tra ký túc xá nên Winona Duffy đã phải giấu quyển nhật ký này đi. Thế nên ngày đó cô ấy đã vẽ một bức tranh để nhớ nơi mình giấu nhật ký.
Nửa năm sau, có người muốn nhận nuôi Winona Duffy. Vì giúp cho Jonathan Douglas có thể rời đi, cô ấy từ chối nhận nuôi và cố ý để cho đôi vợ chồng đó thấy ảnh chụp của Jonathan Douglas. Bởi vì cô ấy tin rằng, sau khi thấy ảnh chụp của Jonathan Douglas, bọn họ sẽ thích anh ta.
Kế hoạch của Winona Duffy rất thuận lợi, Jonathan Douglas được nhận nuôi.
Ngày Jonathan Douglas rời đi, Winona Duffy không ra tạm biệt, anh ta đã đứng đó tìm trong đoàn người đưa tiễn thật lâu, cho tới khi không thể chờ thêm được nữa mới đi theo bố mẹ nuôi rời đi.
Sau khi Jonathan Douglas rời đi không lâu, nữ tu sĩ Vanessa phát hiện ra hành vi phạm tội của cha xứ Kevin, vì thế bà ấy viết thư cho giáo hội. Kevin Brana bị điều đi, bà ấy cũng phải chịu sự trừng phạt của giáo hội.
Sau đó, Petra House đón chào một vị cha xứ rất lương thiện. Lúc này lại có người muốn nhận nuôi Winona Duffy nhưng Winona Duffy từ chối. Bởi vì cô ấy tin rằng một ngày náo đó, Jonathan Douglas sẽ quay lại tìm mình.
Sau khi người cha xứ lương thiện kết thúc nhiệm kỳ và rời khỏi Petra House, trại trẻ mồ côi lại chào đón một "Kevin Brana" khác. Winona Duffy phát hiện ra ông ta rất thích ôm bé Annie năm tuổi. Khoảnh khắc đó, Winona Duffy đã hiểu ra tất cả.
Hủy đi cơ hội cho người cha xứ đó ở một mình với Annie, Winona Duffy biết mình không thể chịu đựng được nữa. Nhưng cũng may, giờ cô ấy đã trưởng thành, cô ấy không còn là người chẳng biết làm gì, chỉ có thể tiễn Jonathan Douglas rời đi
Cuối cùng Chúc An Sinh và Trì Trừng cũng biết được chân tướng vụ án mười hai năm trước nhưng bọn họ không thấy sung sướng tí nào.
Bây giờ Winona Duffy đang ở đâu? Cô ấy ở bên Jonathan Douglas sao? Giờ bọn họ có an toàn không? Tất cả những thứ này đều là những thứ mà Chúc An Sinh và Trì Trừng muốn biết đáp án nhất.
Chúc An Sinh và Trì Trừng gặp được cục trưởng tại cục cảnh sát Berlin. Anh cho ông xem thư mời của cảnh sát Anh về việc điều tra vụ án sát hại cha xứ, anh nói với cục trưởng rằng rất có thể đây là án giết người liên hoàn, cục trưởng lập tức mời hai người gia nhập đội điều tra của cảnh sát Đức.
"Trì Trừng, trình độ nói dối của anh càng ngày càng cao." Đi ra khỏi văn phòng của cục trưởng, Chúc An Sinh không nhịn được mà khen ngợi.
"Quen tay hay việc thôi." Trì Trừng thản nhiên nói, chẳng xấu hổ tí nào.
"Nhưng chúng ta cần phải nắm chắc thời gian, không thì sẽ xảy ra việc ngoài ý muốn giống như ở Anh." Chúc An Sinh không quên được cảnh mình và Trì Trừng bị đuổi ra khỏi hiện trường vụ án.
"Yên tâm đi, không bao lâu nữa việc này sẽ bị tung ra ngoài ánh sáng, giáo hội không thể một tay che trời được nữa."
Lần này, Trì Trừng quyết tâm rạch nát bộ mặt giả dối của giáo hội, đem mọi tội ác phơi bày ra ngoài ánh sáng.
Chúc An Sinh mỉm cười gật đầu, cô tin tưởng Trì Trừng.
Ban đầu, Chúc An Sinh và Trì Trừng muốn mượn cớ điều tra việc sát hại cha xứ để lấy được tài liệu liên quan tới bố mẹ Winona Duffy nhưng kết quả cuối cùng lại làm hai người kinh ngạc.
"Hai người xác định là mình muốn tìm tài liệu về một đôi vợ chồng chết cho tranh cãi của xã hội đen? Nhưng mà tôi không thấy tài liệu về vụ án hai người nói." Cảnh sát hỗ trợ tìm kiếm hồ sơ bất đắc dĩ hỏi.
"Sao có thể? Có người đã từng tới cục cảnh sát để hỏi về vụ án này, anh xác định là mình không bỏ sót chứ?" Chúc An Sinh nhớ nữ tu sĩ Vanessa đã nói bà vì lo lắng cho Winona Duffy mà tới cục cảnh sát hỏi thăm, thế nên có thể chứng minh được vụ án này có tồn tại vào hai mươi năm trước.
"Làm phiền anh rồi."
Không như Chúc An Sinh, Trì Trừng chỉ nói lời cảm ơn với người cảnh sát. Sau đó anh đưa Chúc An Sinh rời khỏi phòng hồ sơ.
"Trì Trừng, anh cứ thế mà từ bỏ?" Chúc An Sinh không hiểu vì sao Trì Trừng lại dẫn mình rời đi.
"An Sinh, em chưa nhận ra à? Có một thế lực thần bí đang muốn lau sạch sự tồn tại của bố mẹ Winona Duffy, mà rất có khả năng thế lực đó là người trong cục cảnh sát. Bởi vì chỉ có cảnh sát mới dễ dàng hủy bỏ tài liệu."
"Anh cảm thấy đó là cảnh sát phản động?"
Điều này có nghĩa là tội ác đang ăn mòn lực lượng cảnh sát chính nghĩa. Thế thì người thường làm sao để đi tìm công lý đây?
"Không, không đơn giản là cảnh sát phản động."
Trì Trừng gạt ý kiến của Chúc An Sinh đi, bởi vì anh thấy có thể nó còn đen tối và đáng sợ hơn lực lượng cảnh sát phản động.
"Chuyện này quá mơ hồ, em không phát hiện ra sao? Đầu tiên là bố Winona, sau đó là Jonathan Douglas, bọn họ có vẻ là thành viên của băng đảng xã hội đen nhưng lại có người khẳng định chắc chắn rằng họ là cảnh sát ngầm. Cuối cùng, dù cho bọn họ có thân phận gì cũng sẽ bị xã hội đen đuổi giết và cảnh sát truy nã. Điều này không tầm thường, chỉ cảnh sát phản động thôi là không giải thích được tất cả."
Ngay cả Trì Trừng nói xong cũng thấy sợ hãi.
"Nhưng dù chân tướng là gì chúng ta cũng có thể xác định, trong cục cảnh sát tồn tại thế lực tà ác."
Chúc An Sinh chỉ ra trọng điểm.
Vì thế, Chúc An Sinh và Trì Trừng lập tức điều tra nhân viên trong cục cảnh sát nhưng hai người còn chưa kịp điều tra đã bị một tin tức bất ngờ làm hai người thay đổi hành động.
"An Sinh, em mau xem cái này đi, nguyên cục trưởng cục cảnh sát Berlin Walter Jovanovich tử vong một cách ly kỳ vào một tháng trước."
Chúc An Sinh chạy tới xem bài báo đó, bên trên còn nói tới nay vụ án không có bất kỳ tiến triển nào.
"Một tháng trước...hình như một tháng trước Jonathan Douglas bắt đầu bị người trong gia tộc Bayer đuổi giết." Chúc An Sinh nhớ tới tin mà Trì Trừng đã nói cho cô biết.
"Đúng thế, em không thấy thời gian hai vụ việc này xảy ra quá trùng hợp sao?" Dường như Trì Trừng đang suy nghĩ tới cái gì đó.
"Đúng là rất trùng hợp, có lẽ chúng ta nên xuống tay điều tra từ chỗ vị cục trưởng này."
Ngay sau đó, Trì Trừng và Chúc An Sinh chia nhau ra hành động. Trì Trừng thu thập tin tức liên quan tới án cục trưởng tử vong, Chúc An Sinh điều tra tin tức cá nhân của ông ta.
Một tiếng sau, Chúc An Sinh và Trì Trừng gặp lại nhau.
"Em điều tra thế nào rồi?" Vừa gặp mặt, Trì Trừng đã gấp không chờ nổi.
Chúc An Sinh hưng phấn bày ra cho Trì Trừng xem những gì mình tra được.
"Nhìn từ bên ngoài vào thì cục trưởng có vẻ sạch sẽ, tới người nhà của ông ta thì em lại phát hiện ra manh mối."
Trì Trừng xem những gì Chúc An Sinh thu được, còn Chúc An Sinh ngồi giảng giải cho Trì Trừng nghe.
"Thời đại bây giờ, đa số mọi người đều thích đăng những thứ liên quan tới cuộc sống của mình lên mạng xã hội, đặc biệt, em phát hiện ra Walter Jovanovich có một đứa con trai mười chín tuổi và một đứa con gái mười lăm tuổi.
"Walter Jovanovich giữ chức cục trưởng, vợ ông ta không đi làm, bọn họ cũng không tới từ những gia tộc hiển hách. Nếu chỉ dựa vào tiền lương của Walter Jovanovich, ông ta không thể duy trì được cuộc sống cho cả con trai lẫn con gái mình."
"Ví dụ như bức ảnh này, trứng cá muối mà con gái ông ta ăn nhìn thì như loại bình thường nhưng em nhận ra đây là trứng cá tầm Begula trắng. Cũng may là trước đó anh dẫn em đi tới mấy buổi dạ hội nên em mới biết được một kg cá tầm Begula trắng rơi vào khoảng hơn mười nghìn bảng Anh."
"Còn rất nhiều ví dụ giống như thế này, cho nên chắc chắn Walter Jovanovich có vấn đề!"
Trì Trừng xem xong phát hiện của Chúc An Sinh thì cười, sau đó anh lại nói cho Chúc An Sinh nghe những gì mình thu thập được.
"Cái chết của Walter Jovanovich có quá nhiều điểm kỳ lạ, chả trách tới giờ vụ án vẫn không có tiến triển gì."
"Ngay cả anh cũng không phát hiện ra manh mối nào khả nghi?" Chúc An Sinh ngạc nhiên.
"Trước mắt, tin bọn họ công bố ra bên ngoài là Walter Jovanovich tới nhà bạn chơi một đêm, bất ngờ bị kẻ trộm xông vào giết hại. Nhưng vừa rồi anh đã biết được tình huống thật, Walter Jovanovich tới nhà tình nhân ngủ một đêm, bị người ta giết bằng cách cắt yết hầu."
"Lại là cắt yết hầu..."
Chúc An Sinh nghe xong, tâm trạng trở nên nặng nề. Rõ ràng cả Winona Duffy và Jonathan Douglas đều là nạn nhân, bọn họ không nên nhận được những thứ này.
"Có điều, đấy không phải là chỗ kỳ lạ. Cái kỳ lạ là nơi tình nhân đó ở là một căn biệt thự hai tầng độc lập, cửa ra vào luôn có camera theo dõi, mấy thứ như cống thoát nước hay lỗ thông gió không phải là nơi người có thể đi vào. Cho nên, hung thủ chỉ có hai lựa chọn."
"Lựa chọn thứ nhất là đi vào từ cửa chính, nhưng như thế sẽ bị camera quay lại, nếu không muốn bị quay lại thì phải phá đồ mà vào, chỉ là ở hiện trường không hề có dấu hiệu đập phá, thậm chí trong camera theo dõi còn chẳng có bóng dáng hung thủ."
Trì Trừng nói xong còn hứng thú nở nụ cười.
"Vì thế, đây là vụ án hợp tác giết người trong phòng kín."
Danh sách chương