1 tiếng sau ……

Cô cảm thấy như mình đang được nằm trong một chiếc chăn ấm áp. Thỉnh thoảng còn có một bàn tay hơi thô ráp sờ lên trán cô, da mặt cô 

Cô khẽ phả ra hơi thở nóng bừng vì ấm áp đang được nhận: ba mẹ …… cô khẽ gọi, đôi mắt bị sự tò mò kích thích khẽ lay động, cô hy vọng, người mà cô nhìn thấy sẽ là người mà cô luôn nhớ về nhiều nhất, cũng là đấng sinh thành của cô 

Nhưng, trước mặt cô là một người phụ nữ đứng tuổi, khuôn mặt hiền lành phúc hậu, đang mỉm cười với cô. 

“ Cô bé đáng yêu, con đã dậy rồi sao? Muốn ăn một ít cháo không? “ Bà cất lời 

Cô khẽ giật mình nhưng không sợ hãi, cô cũng không muốn chạy, vì giờ đây với cô, mạng sống có cũng như không, kể cả người đàn bà kia có độc ác và ví dụ muốn đem cô vào việc xấu thì cô cũng mặc kệ, cô mong mình cũng biến mất đi để khỏi phải lạc lõng một mình. Nên cô cứ ngồi im

“ Đây là đâu và bà là ai? “ Cô hỏi 

“ Ta đi đánh cá với chồng ngoài sống, tình cờ thấy con nhảy xuống nước, chồng ta đã cứu con và đưa con về đây! “ Bà kể 

Nghe xong, cô nhếch môi lên cười: vẫn còn có người muốn cứu lấy cái mạng của cô ư? 

Cô nhìn thẳng vào mắt bà, nói: 

“ Bà và chồng bà thật quá ngu ngốc, mang tôi về đây làm gì chứ? Chi bằng để tôi chết đi cho rồi! “

*Chát *! Bà tát thẳng tay vào mặt cô 

Cô giật mình, nước mắt ứa lên

“ Ta thật không hiểu cháu! Nhiều người muốn sống còn không sống được, nữa là ông trời cho cháu được sống mà cháu lại muốn bỏ đi như thế? Khác nào cháu đang đi trái lại với sự sắp đặt của ông trời? “ Bà tức giận trách móc 

Cô không dám mở to mắt nữa, chỉ trong một phút, người đàn bà ngồi trước mắt nhanh chóng chiếm được sự tôn trọng của cô. Cô òa khóc:

“ Bà không biết đâu, ba mẹ tôi mất hết rồi, tôi lại không có nơi để ở, nếu là bà, bà sẽ làm gì? Thà chết quách đi cho nhẹ nhõm! “

Chát * Bà tát cho cô một cái nữa rồi ôm cô vào lòng:

“ Con không biết à? Chúng ta chỉ có một kiếp để sống thôi, mà có ai là sống được tới 100 tuổi, con số đó chỉ nhỏ như một sợi chỉ. Nếu con không biết trân trọng cuộc sống này thì ông trời sẽ trừng phạt và người chịu hậu quả ấy chính là ba mẹ con. Nếu bây giờ ba mẹ con đã mất mà con không biết sống cho đúng thì ở bên kia, ba mẹ con cũng không thanh thản được “ Bà nhẹ nhàng nói 

Cô nghe từng chữ từng chữ như muốn nuốt luôn vào, cô đã hiểu ra bao điều sau lời nói ấy, cô gục vào lòng bà, như gục vào chính người mẹ kính yêu của mình 

Từ đó, cô ở lại, sống cùng với ba mẹ mới, người ba mới cũng rất tốt, và cô cũng được cưng chiều hết mực, vì cô là con một, vợ chồng ấy hiếm muộn, không có con. Ngày ngày cô theo ba mẹ đi đánh bắt cá, cô rất vui 

Đôi khi công việc cũng có hơi vất vả nhưng điều đó càng làm cho cô thích thú, cô cảm thấy điều này còn tốt hơn là phải mãi ngồi nhớ về ba mẹ thiên cổ của mình. 

Ba mẹ mới không để cô phải khổ cực, thường xuyên dẫn dắt cô đi chơi 

Dần dà, cô biết được mẹ mới của cô là một bà Sơ chuyên đi giảng đạo ở các nhà chùa. 

“ Thảo nào ……người phụ nữ ấy phúc hậu và hiểu lẽ sống như vậy? “ Cô thầm nghĩ và vô cùng tự hào về bà 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện