Cô nặng nề lê đôi chân mệt mỏi vào quán, vừa lúc gặp hắn đi ra, hương bạc hà nhẹ thoảng trên người hắn khiến cô phải ngước nhìn lên: thật sự rất đẹp trai, đôi mắt lạnh lùng màu xanh rất có sức hút. 

Hắn đi lướt qua cô mà không thèm đếm xỉa.

Đi nhanh lên con xe Porchei rồi phóng vút đi.

Tối hôm ấy với cô lại là một đêm say mửa 

1 tiếng sau, hắn bước vào nhà, đã hơn 1 giờ đêm, nhưng trong nhà điện vẫn chưa tắt, hắn nhíu mày: cô ta vẫn chưa đi ngủ à? Trên ghế sofa, hắn thấy nó vẫn đang ngồi, trên tay cầm điều khiển tivi, ngồi bất động. 

Hắn nhẹ nhàng bước tới, cởi áo vest bên ngoài ra rồi khẽ lay người nó, nó ngước đôi mắt đờ đẫn lên nhìn hắn rồi chậm rãi đứng dậy:

“ Cậu ….đã về rồi à? Ngồi đi, mình sẽ đi lấy nước cho! “

Hắn không để nó đi, đẩy người nó xuống ghế sofa:

“ Sao cô chưa ngủ? “ Hắn hỏi 

“ Mình đã nói là mình đợi cậu “ mắt nó khẽ nhắm vào nên không hay biết hắn đang khẽ mỉm cười 

“ Bây giờ tôi về rồi, cô đi ngủ đi! “

Nó mơ hồ gật đầu, nhưng đôi chân đã không thể đứng lên nữa, nó đã chờ hắn rất lâu, và bây giờ đã có thể ngủ, không cần ngủ ở giường, ngủ trên ghế sofa đã đủ ấm áp lắm rồi, nó nhắm mắt, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ.

Hắn khẽ thở dài rồi tới bế thốc nó lên.

“ Trời, cô ta ăn nhiều vậy mà nhẹ như kẹo bông gòn “ hắn nghĩ thầm

Rồi đưa nó lên phòng 

Cảm nhận được hơi thở ấm áp từ hắn, nó đưa tay lên bấu lấy chiếc áo hắn đang mặc, dụi dụi đầu vào ngực hắn y như một chú mèo con.

Nó ngủ thực sự 

Hắn nhẹ nhàng đặt nó lên giường, rồi ngồi xuống, khẽ vuốt mấy sợi tóc đang lòa xòa trước mặt.

Không biết trong giấc mơ, nó mơ thấy gì mà lúc hắn chuẩn bị rời đi, nó nói mê, có chút nức nở:

“ Ba đừng đi, ba ở lại đây với con đi ba! Ba ơi, ba ơi “ 

Đôi chân hắn ngừng lại, nhìn nó một lát rồi lại bước đi 

Hắn về phòng hắn, một lúc sau vẫn nghe tiếng nó gọi ba, hắn đang nằm trên giường, gối tay nhìn qua ánh trăng dịu dàng bên ngoài cửa sổ, sau một ngày vất vả ngoài cái thế giới kia, đến tối về nó cũng không chịu để cho hắn được nghỉ ngơi, thật muốn khiến hắn tức chết!

Hắn ngồi dậy, sang bên phòng nó, phòng nó đang để mở, hắn mạnh mẽ đi vào, thấy nó đang nằm dưới đất, qua ánh đèn ngủ, ahwsn nhìn lên gối nó, thấy đầy nước, hóa ra nó khóc, nhìn xuống sàn nhà, lại thấy những giọt nước mắt lắng đọng dưới sàn. 

Hắn tới, nhẹ nhàng bế nó lên giường rồi đắp chăn lên cho nó.

“ Ba! “ Nó gọi, đồng thời kéo chặt tay hắn.

Hắn yên lặng suy nghĩ rồi dùng một tay còn lại kéo chiếc ghế lại gần giường rồi ngồi xuống bên cạnh nó. 

Hắn giả làm ba nó và nói:

“ Ba đây! Con ngủ đi! “ 

Chỉ thấy nó làm mặt nhăn nhúm như sợ ba đi mất, tay càng nắm chặt hơn, bàn tay bé nhỏ của nó nằm gọn trong bàn tay to lớn của hắn. 

“ Ngày nào con cũng mong được gặp ba! Ba đã đi đâu vậy? Ba đừng đi nữa nhé! Con rất cần có ba! “ 

“ Ừ, ba sẽ ở đây, cho tới khi con ngủ “ Hắn nhẹ nhàng nói 

Và cả đêm đó, hắn ở lại cùng nó, đôi mắt của nó thả ra vì tin tưởng rằng đã có ba bên cạnh. Đêm đó, nó ngủ rất ngon, còn hắn không ngủ, thức trắng cả đêm để suy nghĩ một vấn đề gì đó, tay vẫn không rời tay nó ra. 
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện