Mặc Huy sau khi nghe Thiên Hàn thì mới mới biết cậu ta đang thất tình.Nhưng tình cảm mấy năm qua của bọn họ vốn dĩ rất tốt đẹp mà đùng một cái chia tay không lẻ có ẩn khúc gì hay sao.
Ngồi một lát cũng khuya kí túc xá cũng đã đóng cửa nên đành phải đưa Thiên Hàn về nhà.
Ting...ting...cậu chủ sau cậu lại say thế này.Người hầu đang loay hoay đỡ anh vào nhà sau đó mới tiễn Mặc Huy ra cổng.
Mẹ anh thấy thế có khi nào kế hoạch mình đã thành công rồi không.Bây giờ bà mới nhẹ nhõm cả người mà đỡ con trai mình vào phòng.
Bây giờ cũng đã hơn 1 giờ sáng, Tâm Anh tại sao em lại thay lòng mà bỏ anh chứ, chẳng lẻ anh không đáng để ở bên cạnh em hay sao.
Một con người vừa say vừa luôn mong nhớ đến người mình yêu cảm giác này khó tả lắm,anh đau thật sự rất đau đớn.
Còn Nhã Ái sau khi biết chuyện hai người chia tay mà người đề nghị lại chính là cô bạn thân của mình.Thấy cô ấy khóc cô chỉ biết ngồi xuống mà an ủi cũng chẳng biết phải làm gì
Tại sao khi yêu con người ta lại đau đến thế,đó là giai đoạn chúng ta đều trải qua hay sao.Đó là câu hỏi cũng có thể là câu trả lời cho từng người.
Tình yêu của họ đã khiến biết bao người ngưỡng mộ vậy mà bây giờ đã lụi tàn ở độ tuổi 18.
Hôm nay cả hai người họ không ai đến lớp đêm qua cô khóc đến khán cả tiếng còn anh bây giờ vẫn chưa tỉnh rượu.
Lớp trưởng thấy Tâm Anh không đến lớp bèn xuống chỗ của Nhã Ái hỏi chuyện bởi vì hai người họ là bạn thân mà.
Sao hôm nay bạn cô không đi học thế? Cô không biết trả lời như thế nào nên đành bịa đại ra một lý do nào đó.
À thì hôm nay cậu ấy không được khoẻ nên tôi bảo cậu ấy ở kí túc xá nghỉ ngơi.
Ừm tôi biết rồi.Thấy giáo viên vào nên cậu ta cũng trở về chỗ ngồi của mình.
Nhã Ái không hiểu sao dạo gần đây cái tên lớp trưởng này lại quan tâm cô bạn cùng bàn của mình vậy chứ.
Cả nhà của anh sau khi biết chuyện thì vô cùng lo lắng cho anh.Sợ anh sẽ làm chuyện gì dạy dột bởi vì khi yêu con người ta sẽ dễ đánh mất lý trí.
Thiên Hàn con đừng uống nữa bộ con muốn chết hay sao.Chẳng lẻ vì một đứa con gái mà con tính hủy hoại cả tương lai của mình sao.
Mẹ,mẹ cứ để con uống chỉ có như thế thì con mới quên được cô ấy.
Bà nội anh thì lắc đầu ngán ngẫm không biết phải khuyên dạy đứa cháu này như thế nào nữa ai nấy nhìn cũng đều xót xa.
Buổi tối tại bệnh viện X có một bệnh nhân ở trong phòng cấp cứu người đó không ai hết đó là ba của Tâm Anh.Trên đường về ông ấy bị xe tông nên người đi đường đưa vào bệnh viện.
Sau khi nghe tin ba mình như thế cô gấp gút bắt xe đến bệnh viện thì thấy mẹ mình ở trước phòng cấp cứu
Mẹ,mẹ ơi ba có sau không vậy mẹ! Tâm Anh ơi mẹ sợ lắm người ông ấy toàn là máu thôi.
Hai mẹ con ngồi đó mà nước mắt thi nhau rơi xuống bây giờ chỉ biết cầu mong ông ấy không có chuyện gì nếu không hai mẹ con sẽ chết mất.
Đèn cấp cứu vừa tắt bác sĩ tháo khẩu trang ra ngoài với gương mặt đầy lo lắng
Tình trạng của bệnh nhân hiện đã qua cơn nguy kịch nhưng do lực tông quá mạnh dẫn đến chấn thương vùng đầu khá nghiêm trọng,còn việc tỉnh lại chỉ chờ vào ý chí của bệnh nhân.
Hai mẹ con bây giờ chỉ biết khóc mà thôi thật sự rất đau đớn. Bây giờ chỉ có cô sẽ là chỗ dựa cho mẹ nên cô không thể suy sụp được cố trấn an bản thân để cả hai mẹ con cùng vượt qua
Ngồi một lát cũng khuya kí túc xá cũng đã đóng cửa nên đành phải đưa Thiên Hàn về nhà.
Ting...ting...cậu chủ sau cậu lại say thế này.Người hầu đang loay hoay đỡ anh vào nhà sau đó mới tiễn Mặc Huy ra cổng.
Mẹ anh thấy thế có khi nào kế hoạch mình đã thành công rồi không.Bây giờ bà mới nhẹ nhõm cả người mà đỡ con trai mình vào phòng.
Bây giờ cũng đã hơn 1 giờ sáng, Tâm Anh tại sao em lại thay lòng mà bỏ anh chứ, chẳng lẻ anh không đáng để ở bên cạnh em hay sao.
Một con người vừa say vừa luôn mong nhớ đến người mình yêu cảm giác này khó tả lắm,anh đau thật sự rất đau đớn.
Còn Nhã Ái sau khi biết chuyện hai người chia tay mà người đề nghị lại chính là cô bạn thân của mình.Thấy cô ấy khóc cô chỉ biết ngồi xuống mà an ủi cũng chẳng biết phải làm gì
Tại sao khi yêu con người ta lại đau đến thế,đó là giai đoạn chúng ta đều trải qua hay sao.Đó là câu hỏi cũng có thể là câu trả lời cho từng người.
Tình yêu của họ đã khiến biết bao người ngưỡng mộ vậy mà bây giờ đã lụi tàn ở độ tuổi 18.
Hôm nay cả hai người họ không ai đến lớp đêm qua cô khóc đến khán cả tiếng còn anh bây giờ vẫn chưa tỉnh rượu.
Lớp trưởng thấy Tâm Anh không đến lớp bèn xuống chỗ của Nhã Ái hỏi chuyện bởi vì hai người họ là bạn thân mà.
Sao hôm nay bạn cô không đi học thế? Cô không biết trả lời như thế nào nên đành bịa đại ra một lý do nào đó.
À thì hôm nay cậu ấy không được khoẻ nên tôi bảo cậu ấy ở kí túc xá nghỉ ngơi.
Ừm tôi biết rồi.Thấy giáo viên vào nên cậu ta cũng trở về chỗ ngồi của mình.
Nhã Ái không hiểu sao dạo gần đây cái tên lớp trưởng này lại quan tâm cô bạn cùng bàn của mình vậy chứ.
Cả nhà của anh sau khi biết chuyện thì vô cùng lo lắng cho anh.Sợ anh sẽ làm chuyện gì dạy dột bởi vì khi yêu con người ta sẽ dễ đánh mất lý trí.
Thiên Hàn con đừng uống nữa bộ con muốn chết hay sao.Chẳng lẻ vì một đứa con gái mà con tính hủy hoại cả tương lai của mình sao.
Mẹ,mẹ cứ để con uống chỉ có như thế thì con mới quên được cô ấy.
Bà nội anh thì lắc đầu ngán ngẫm không biết phải khuyên dạy đứa cháu này như thế nào nữa ai nấy nhìn cũng đều xót xa.
Buổi tối tại bệnh viện X có một bệnh nhân ở trong phòng cấp cứu người đó không ai hết đó là ba của Tâm Anh.Trên đường về ông ấy bị xe tông nên người đi đường đưa vào bệnh viện.
Sau khi nghe tin ba mình như thế cô gấp gút bắt xe đến bệnh viện thì thấy mẹ mình ở trước phòng cấp cứu
Mẹ,mẹ ơi ba có sau không vậy mẹ! Tâm Anh ơi mẹ sợ lắm người ông ấy toàn là máu thôi.
Hai mẹ con ngồi đó mà nước mắt thi nhau rơi xuống bây giờ chỉ biết cầu mong ông ấy không có chuyện gì nếu không hai mẹ con sẽ chết mất.
Đèn cấp cứu vừa tắt bác sĩ tháo khẩu trang ra ngoài với gương mặt đầy lo lắng
Tình trạng của bệnh nhân hiện đã qua cơn nguy kịch nhưng do lực tông quá mạnh dẫn đến chấn thương vùng đầu khá nghiêm trọng,còn việc tỉnh lại chỉ chờ vào ý chí của bệnh nhân.
Hai mẹ con bây giờ chỉ biết khóc mà thôi thật sự rất đau đớn. Bây giờ chỉ có cô sẽ là chỗ dựa cho mẹ nên cô không thể suy sụp được cố trấn an bản thân để cả hai mẹ con cùng vượt qua
Danh sách chương