" Doanh Xuyên ngươi phải nói chuyện này cho Mã Hồng Tuấn biết " Y nghiêm túc nói.

Một cái song nhi mà ở trong doanh quân bảy năm, lấy danh nghĩa hán tử đi tòng quân đây chính là phạm thượng.Tội này không nhỏ, nếu để cho kẻ có tâm địa ác ý liền lấy đó là nhược điểm mà tấn công Mã gia.

Mã gia xưa này cùng Tư Duệ gia giao hảo không tệ, ba người Mã Xuân Kiên cùng Tư Duệ Hàn, Lâm Khâm là bạn thuở nhỏ, do đó trong chốn quan trường giúp đỡ nhau không ít.Năm xưa vì chuyện của Tư Duệ gia hai nhà này cũng ra sức giúp đỡ nên cho dù bị vu oan vẫn còn bình an cả nhà.

Nay sự việc này bại lộ không chỉ Mã gia gặp chuyện đâu.

" ta ta …" Doanh Xuyên ánh mắt ngấn lệ lo lắng nói.

" Tiểu Xuyên, ngươi phải biết chuyện này để càng lâu ất sẽ gây họa" Y thở dài, bây giờ bên ngoài đã đủ loạn rồi, nhưng kẻ có dã tâm cũng đang chầu chực cơ hội đâu.

Doanh Xuyên cúi đầu, cắn môi y cũng biết bản thân mình sẽ liên lụy cả Mã gia.Nhưng thật sự Doanh Xuyên không biết nên làm gì cả.

Dương Tiểu Nguyên mềm lòng nhìn cũng không nổi, y kéo Doanh Xuyên ngẩn đầu lên, từ tốn hỏi" ngươi bây giờ sẽ quay trở lại làm song nhi muốn hay không?"



Trong phòng phát ra rất nhỏ của tiếng kim loại va vào nhau " cạch" " cạch" cùng tiếng vải ma sát.Hai đại nam nhân bên ngoài đứng muốn mỏi cả chân, tai lại nghe những tiếng sột soạt bên trong liền nhìn nhau khó hiểu.

Cuối cùng cánh cửa khép đã lâu cũng mở ra, Dương Tiểu Nguyên bước ra trước theo sau là một cái song nhi khác đang cúi đầu đi ra.Mã Hồng Tuấn ngó mãi vẫn không thấy Doanh Xuyên của hắn ta đâu, liền khó hiểu hỏi.

" đại tẩu Tiểu Xuyên đâu? tại sao lại có cái song nhi nào đây?"

Mã Hồng Tuấn là nhìn vào quần áo trên người kẻ nọ mà nói đó là song nhi.Ở thế giới này mỗi tính hướng đều có y phục riêng của mình, tủy như: song nhi đồ sẽ giống nam nhân nhưng cũng thiên về phần nhu hòa và cầu kì của nữ nhân hơn, chung quy nó khác với y phục của hán tử cùng nữ nhân a.

Trên đầu cái song nhi kia là một cây trâm ngọc màu tím, đầu cúi càng thấp khi cảm nhận được ánh mắt có người nhìn mình.

Dương Tiểu Nguyên đầy cái song nhi sau lưng mình lên nói" đây Tiểu Doanh Xuyên của ngươi"

" gì? đùa lão tử hả?!" Mã Hồng Tuấn hét lên vang vọng cả phủ đại tướng quân.

Y cũng rất là ’ sơ ý ’ đẩy ngã Doanh Xuyên vào lòng của Mã Hồng Tuấn rồi kéo phu quân ngốc nhà mình cũng ngạc nhiên mà trợn tròn mắt rời khỏi đó, cho hai bạn trẻ tâm sự với nhau.

" ngạc nhiên lắm à?" Dương Tiểu Nguyên nhìn phu quân mình như một pho tượng bị mình kéo đi, máy móc mà gật đầu.

" do các ngươi đầu gỗ thôi, chứ ngay từ lúc ban đầu gặp ta đã thấy có điểm không đúng rồi" y xì một tiếng tỏ vẻ thái độ với Tư Duệ Kỳ Vũ a.

Bên kia Mã Hồng Tuấn cứng đơ cả người, hắn ta hiện tại đang rất sốc nha, đùa a không sốc mới lạ a.Người mà mình xem là huynh đệ ngủ cùng giường ăn cùng nhau chỉ là chưa có tắm cùng thôi lại là một cái song nhi.

Cmnl không phải bảy năm qua hắn chiếm tiện nghi của người ta hả?.

Nhưng nghĩ đến ngoài hắn ra thì tên nam nhân nào trong doanh quân cũng rất thích sờ đầu của Doanh Xuyên. Đương nhiên trừ vị đại ca của hắn ra thì toàn bộ điều đáng ghét, trong lòng bỗng nhiên khó chịu a. ngôn tình sủng

" ca ca" Doanh Xuyên ngại ngùng mà ngẩn đầu lên, gương mặt không còn bị mái tóc dày che đi liền nhìn thấy dấu ấn ca nhi rất đậm.Ngũ quan cũng rõ nét hơn nhìn rất thanh tú, đáng yêu lại được Dương Tiểu Nguyên cố ý trang điểm liền xinh lung linh a.

Mã Hồng Tuấn có điểm hô hấp không thông, âm thầm nuốt nước miếng, cmn lại còn nhìn hắn như vậy nữa, sắp không xong rồi đây.Cho nên để che giấu việc bản thân ngại ngùng hắn liền thô bạo mà chỉ vào trán Doanh Xuyên, động tác cũng không hề nhẹ khiến y ngửa đầu ra ngoài sau kêu lên một tiếng.

" xấu chết đi được" Hồng Tuấn dối lòng mà nói, âm thầm bổ sung vào ’ thật ra nhìn rất dễ thương’.

Doanh Xuyên bị hắn chê bai liền sờ sờ mặt mình sau đó tự cảm thấy tủi thân, y cũng đâu thấy mình xấu như lời hắn nói chứ a.

" sao lại không cho ta nghe chúng ta không phải là huynh đệ a"

Y ngập ngùng nói " đệ sợ huynh sẽ chán ghét đệ cho là đệ vô dụng"

Mã Hồng Tuấn nhìn y tủi thân như vậy liền có chút đau lòng mà xoa đầu y" đồ ngốc này "

Nhưng Doanh Xuyên vẫn còn lo sợ bản thân mình đã phạm thượng nhất sẽ bị xử tội chết là không nghi ngờ, chỉ là y rất muốn cho Mã Hồng Tuấn biết bản thân mình rất thích hắn mà thích ở đây không là tình cảm huynh đệ mà là tình yêu.

" ca ca đệ…"

Mã Hồng Tuấn ngày thường nhìn rất không đứng đắn nhưng để lên được chức phó tướng thì hắn cũng không phải người đầu gỗ, đương nhiên cũng biết y nghĩ gì" ta sẽ không để xảy ra chuyện gì "

Bên đây Mã phủ ngũ phẩm đương triều, Mã Tương là dòng chi thứ của Mã gia. Cha của Mã Tương là con của thiếp thất nên hiện nhiên cũng không phải là chính thống con cháu của Mã gia.Do đó mà được liệt vào chi thứ, nói cách khác Mã Xuân Kiên cùng Mã Tương điều là cháu của cụ Mã nhưng thân phận lại khác xa nhau, một người thì thân phận tôn quý còn người kia thì không được a.

Từ lâu Mã Tương cũng không hài lòng lắm về việc đối đãi này, hôm nay nhận được tin mật là người nam nhân mà Mã Hồng Xuyên đưa về trên tư cách là huynh đệ lại là một cái song nhi.

Mà cái song nhi này khi trước là đầu bếp của doanh quân đây không phải là phạm thượng à.Mã Tương không chờ được nữa mà muốn bẩm báo lên hoàng thượng a.

Đây không phải là một mũi tên bắn trúng nhiều đích à.Lần này không kéo được đám người kia cùng chết chung với Mã Xuân Kiên kia sao?.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện