Mộc sẽ dành vài chap để nói về cp phụ Tuấn X Xuyên nha, đương nhiên Dương Tiểu Nhiên cùng Tư Duệ Kỳ Vũ vẫn xuất hiện nhưng đất diễn sẽ ít đi.

Bởi vì Mộc muốn câu chuyện xoay nhiều chiều hướng khác nhau, nói về mỗi nhân vật trong đây.



Một tháng sau hôn lễ của Mã Hồng Tuấn cùng Doanh Xuyên hay là song nhi Doanh Tiểu Xuyên được diễn ra.Vì đang là thời điểm mạt thế, bọn hị cho dù là nhà quan nhưng cũng chỉ là tổ chức đơn giản, mời những người thân quen mà thôi.

Cuối cùng giây phút hồi hợp nhất là động phòng hoa chúc, Doanh Xuyên ngồi trong phòng không ngừng hồi hộp.Tay nắm lấy vạt áo mà nhào nặn nó, bụng đói nhưng vẫn không dám ăn.

Bên cạnh là Tiểu Đào thị nữ do Giang thị sắp xếp cho y, nàng năm nay mới mười lăm tuổi nhưng rất lanh lẹ và hoạt bát.Cũng nhận thấy chủ tử mình căng thẳng, Tiểu Đào sợ y đói bụng liền đi xuống bếp đem lên cho Doanh Xuyên một chén cháo thịt còn ấm.

" đa tạ ngươi " Doanh Xuyên đón lấy chén, vén khăn xoan lên.Theo thói quen mà nói một tiếng cảm ơn, nhưng lại làm Tiểu Đào vừa vui vì nàng có một chủ nhân tốt.Nhưng nếu để phu nhân biết bà nhất định phạt nàng.

Đây vốn là việc của Tiểu Đào, làm gì lại để thiếu phu nhân mình nói tiếng đa tạ đâu.

" thiếu phu nhân đây là điều em nên làm " Tiểu Đào nói.

Doanh Tiểu Xuyên chỉ cười một cái, lại chậm rãi mà mút cháo lên ăn, từng cơn ấm nóng chạy vào bụng làm cho y dễ chịu hơn phần nào.Sau khi ăn xong y để lại lên bàn, mắt nhìn qua hướng cửa.

Bản thân y không am hiểu chuyện phòng the, sợ rằng ca ca sẽ chê y nhạt nhẽo đâu a.Lúc này cửa phòng bị đẩy, thấy người vào là Mã Hồng Tuấn ra mấy người hầu và bà vú đều ra ngoài để lại không gian riêng cho đôi phu phu trẻ.

Mã Hồng Tuấn có vẽ đã thấm rượu, hắn ta bước đi có hơi loạn choạng.Hướng về phía giường nơi mà Doanh Tiểu Xuyên đang ngồi mà đi đến.Y đỡ lấy hắn nhưng lại bị Mã Hồng Tuấn bắt lấy eo, kề sát vào nói.

" bây giờ chúng ta nên uống rượu hợp cẩn chứ nhỉ?" Hắn cười nhẹ một cái, phả hơi nóng vào cổ khiến y không khỏi nhột.

Hai người bưng chén rượu lên cùng ngửa mặt mà uống, Mã Hồng Tuấn nhìn y đã để chén xuống mới bắt đầu dở trò xấu xa.Hắn ngồi xác y hơn, nghiên đầu cười đầy cợt nhả lưu manh.

" Xuyên nhi chúng ta có phải là nên động phòng không nhỉ?"

Câu này vừa nói mặt của Doanh Tiểu Xuyên đã đỏ tận mang tai, y da mặt mỏng không dày như hắn.Mã Hồng Tuấn không chờ y lên tiếng đã đầy người ngã xuống giường, tay hất văng tấm màn lên che lại cảnh xuân sắc bên trong.

Trăng đã ngày một lên cao, màn đêm cũng dần yên tĩnh lại trong gian phòng chỉ còn phát ra nhưng âm thanh đơn không rõ nghĩa, cứ lập đi lập mãi vài chữ như vậy.

Chỉ là những âm không rõ nghĩa đó lại làm người nghe mặt đò tai hồng.Bên trong căn phòng hai thân ảnh không ngừng quấn quýt nhau.Một cảnh tượng thật hài hòa và hạnh phúc.

" Ca …nhẹ thôi …em đau " Doanh Tiểu Xuyên phiến mắt ngấn lệ nói.

" ngoan, ta sẹ nhẹ nhàng với em…Xuyên Nhi ngon chúng ta làm một hiệp nữa nhé" Mã Hồng Tuấn hông không ngừng đưa đẩy, lời nói dụ dỗ không ngừng phát ra từ miệng hắn.

Doanh Tiểu Xuyên ngây thơ tin là thật, y nhẹ nhàng gật đầu.

Đêm chỉ vừa vào khuya, thời gian còn dài cảnh sắc vẫn còn, hãy tận hưởng đi đôi phu phu trẻ, ai biết được tương lai sẽ như thế nào chứ?.

Trịnh gia, phòng của Trịnh Yên nàng nằm trên giường lay hoay mãi vẫn không ngủ được.Nàng biết có thể giờ này hai người họ đang động phòng đâu.

Nàng là nữ nhân kiên cường đại hôn của hôn phu cũ, Trịnh Yên vẫn ăn mặc thật đẹp đến tham dự, cũng chẳng để tâm đến những lời bàn tán.Nàng vô cùng vui vẻ mà chúc phúc cho hai người.

Chính tay nàng đặt tay người mình yêu cho người hắn yêu, đương nhiên người đó mãi mãi không phải nàng.

Ngoài mặt vui mừng như một tiểu muội muội chúc phúc, nhưng trong lòng nàng đáng rỉ máu vết thương ngày một sâu hơn.Mắt thường không nhìn thấy nhưng nó đau thấu tận tâm can.

Đêm tối, bốn phía im lặng chỉ có nàng lặng lẽ rơi nước mắt, thút thít nho nhỏ đủ bản thân nghe.Trịnh Yên phải diễn thì phụ mẫu không lo lắng, người Mã gia cũng sẽ không áy náy với nàng, thì hai người Hồng Tuấn ca ca cũng sẽ hạnh phúc.

Chỉ có thể trách bản thân vô phúc không có được người mình yêu mà thôi.

Nữ nhân kiên cường đó, chỉ có thể ôm lấy chăn nệm mà khóc cả đêm, đến mệt lã người thì tự mình đi vào giấc ngủ.Bên cạnh không có người an ủi, chỉ có nàng tự xoa dịu lòng mình.

Cuối cùng ai sẽ là người che chờ cho nàng đây.

Mới chỉ một tháng sau khi từ hôn Mã Hồng Tuấn đã thú Doanh Tiểu Xuyên về, hắn ta quan tâm y nhưng không hề để ý đến tiểu muội muội mỗi ngày đi theo sau lưng hắn gọi ca ca.

Vốn tình cảm là thứ gì đó rất khó nói, hai người Mã Hồng Tuấn cùng Doanh Tiểu Xuyên rất đẹp đôi, họ đã nhận được rất nhiều lời chúc phúc, mong rằng cả hai sẽ bách niên giai lão…
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện