Cô ta...cô ta giống như không đi được, chỉ thấy cô ta ngồi thôi, mà tướng ngồi thộp xuống trông thật sự rất ghê, hai tay còn phe phẩy, đầu lắc lắc ngẩn ngẩn, mắt cứ lờ đờ mà miệng cười suốt, trông thật sự hãi hùng, Như Hoa từ từ lùi về phía sau, mồ hôi rịnh ra, trên tay ôm chặt lấy cái ba lô không chịu buông tay, nó từ từ lếch đến phía cô, va chạm vào mặt đường kêu lạo xạo, Như Hoa biết bây giờ cô đã bị con ma này tóm, tuy nó què nhưng bản chất thật sự rất nhanh, cô có chạy tuyệt đối sẽ không thoát được, nhưng bây giờ thì hết cách rồi, không chạy cũng chết, chạy cũng chết, thôi thì liều với nó một lần xem sao
Cô quay đầu chạy, dù rằng đã rất mệt, rất đuối, biết là phía sau có một thứ kinh tởm đuổi theo, cô một hồn ma què quặt đuổi theo một cô gái
Cô chạy đến một gốc cây, cô chống tay lên thân cây thở gấp gáp, mệt mỏi như sắp đứt hơi đến nơi, cô cảm thấy có gì đó lạ lạ, không khí im lặng hẵn đi, cô ngoái lại phía sau nhìn nhìn xem nó đã đuổi đến nơi chưa, đưa tay quẹt mồ hôi, cô tự trấn an bản thân
"Tốt rồi! Thoát rồi!"
Cô quay lại, thì ôi trời đất ơi
Nó đu trên thân cây nhỏm người qua đưa khuôn mặt máu me nhếch nhác la lên
"Aha ha ha"
Rồi nó giơ tay ra túm lấy tóc cô rồi cắn vào đầu cô, răng dài và nhọn, cắm sâu vào da đầu cô làm cô đau điến, cô cố vùng vẫy, cô quăng nó xuống, nhưng ngược lại nó leo lên vai cô ngồi, hai chân nó lòng thòng xuống trước mặt cô
Lúc này cô mới thật sự nhìn rõ, hai chân cô ta nát ngấu, y như rằng thịt xay ra, máu me be bét, trông buồn nôn vô cùng, có lẽ cô ta bị tai nạn giao thông chết chăng, cô nắm bắt được tâm lý nên hét lên
"Đừng hại tôi! Tôi sẽ đưa cô về nhà"
Bỗng dưng cô ta dừng lại, phía trước Như Hoa bỗng dưng một ánh đèn xe hơi rọi vào mặt cô, người đó bóp kèn inh ỏi vì cô đang đứng giữa đường, cô che mắt vì chói
Tiểu Đào từ đâu lù lù xuất hiện, cô ấy vỗ vai Như Hoa rồi nói giọng lạnh lùng
"Cô lên xe hắn đi! Hắn chính là kẻ sát nhân đã giết hại tôi! Từ Hải, cô hãy tìm cách về nhà hắn, chắc chắn cô sẽ tìm được bằng chứng để đưa hắn vào tù, đi đi!"
"Còn cô gái này?"
Như Hoa chỉ tay vào cô gái ngồi dưới đất rồi hỏi
Tiểu Đào liếc mắt một cái rồi nói
"Để tôi xử lý, tôi sẽ đưa cô đi về nhà! Cô cứ lên xe hắn, chắc chắn hắn sẽ thích cô, hắn thường thích con gái tóc dài, hắn háo sắc lắm! Dù sao tôi cũng không thể đi cùng cô được! Trên người hắn có đeo một lá bùa, tôi không cách nào lại cho được! Cô cẩn thận hắn sàm sỡ cô đấy!"
"Được!"
Như Hoa quay lại nhìn người con trai đang tiến lại gần cô, hắn cao ráo, ăn mặc hợp thời trang, gương mặt không tệ, có thể gọi là đẹp trai, nhưng đẹp hơn nữa tâm hồn lại là ác quỷ thì ích lợi gì? Thua xa Vũ Hạo, nói thẳng ra là không bằng một sợi tóc của chồng mình
Như Hoa giả vờ ngã xuống, khó khăn để đứng dậy, hắn ta nhìn cô, bỗng mỉm cười gian xảo, miệng lẫm bẫm
"Ôi chao, nhan sắc cũng không tệ, hình như là cừu non thì phải? Đêm nay sẽ vui đây!"
Hắn giả vờ hỏi thăm cô rồi nhẹ nhàng quan tâm
"Em không sao chứ?"
"Ôi cái chân em! Đau chết đi được!"
"Em...bị gì vậy? Sao đầu chảy máu thế kia?"
"Em...à...Em gặp cướp..."
"Lên xe anh chở về! Nhà em ở đâu vậy?"
"Em không có nhà! Em từ dưới quê lên anh ạ!"
Hắn mừng húm, vậy là cừu non thật rồi, đúng loại con gái hắn thích
Hắn vờ hỏi
"Vậy...Em sẽ ở đâu? Bây giờ khuya rồi! Em không ngại thì về nhà anh ngủ một đêm?"
Cô vờ như sợ sệt, cô hỏi nhỏ
"Được không ạ? Em sợ mẹ anh sẽ không đồng ý đâu!"
Hắn vỗ ngực uy nghi
"Không cần để ý đến họ! Anh muốn làm gì thì làm, trước sau gì nhà đó cũng là của anh!"
Hắn vừa đi vừa nhếch mép cười, hắn đâu biết phía sau cô đang nhìn hắn cười đểu
"Đúng là một thằng vừa ngu vừa tỏ vẻ nguy hiểm! Đáng buồn cười!"
Cô lên xe hắn ngồi, tay ôm chặt lấy cái ba lô, hắn nhìn rồi hỏi
"Cái gì trong đấy vậy?"
"À thì! Đồ của em, em từ dưới quê lên mà! Anh quên rồi sao?"
"À ừ! Chắc ít đồ nhỉ? Ba lô nhỏ mà?"
"Dạ! Em đâu có tiền mà mua nhiều đồ!"
"Vậy...Hôm nào anh chở đi mua đồ mới! Được không? Đừng ngại!"
"Dạ...dạ..."
Hắn xoay vô lăng đạp ga miệng cười thích chí, lừa được một con thỏ non rồi, thích thật
Cô thầm cười, thấy hắn vui cười cô thầm mỉa mai
"Thằng ngu, mày tuổi gì qua được chồng tao! Đêm nay tao sẽ cho mày biết, mày sẽ phải trả giá những gì mày đã làm!"
Xe đến cửa nhà, cô nhìn vào bên trong, thật sự ngôi nhà này âm khí rất nặng nề, cô có thể nghe thấy tiếng la hét rên rỉ phát ra, giống như là nhà tù của các vong linh vậy, giống như đang bị tra tấn, tiếng rên thảm thiết
Cô quay đầu chạy, dù rằng đã rất mệt, rất đuối, biết là phía sau có một thứ kinh tởm đuổi theo, cô một hồn ma què quặt đuổi theo một cô gái
Cô chạy đến một gốc cây, cô chống tay lên thân cây thở gấp gáp, mệt mỏi như sắp đứt hơi đến nơi, cô cảm thấy có gì đó lạ lạ, không khí im lặng hẵn đi, cô ngoái lại phía sau nhìn nhìn xem nó đã đuổi đến nơi chưa, đưa tay quẹt mồ hôi, cô tự trấn an bản thân
"Tốt rồi! Thoát rồi!"
Cô quay lại, thì ôi trời đất ơi
Nó đu trên thân cây nhỏm người qua đưa khuôn mặt máu me nhếch nhác la lên
"Aha ha ha"
Rồi nó giơ tay ra túm lấy tóc cô rồi cắn vào đầu cô, răng dài và nhọn, cắm sâu vào da đầu cô làm cô đau điến, cô cố vùng vẫy, cô quăng nó xuống, nhưng ngược lại nó leo lên vai cô ngồi, hai chân nó lòng thòng xuống trước mặt cô
Lúc này cô mới thật sự nhìn rõ, hai chân cô ta nát ngấu, y như rằng thịt xay ra, máu me be bét, trông buồn nôn vô cùng, có lẽ cô ta bị tai nạn giao thông chết chăng, cô nắm bắt được tâm lý nên hét lên
"Đừng hại tôi! Tôi sẽ đưa cô về nhà"
Bỗng dưng cô ta dừng lại, phía trước Như Hoa bỗng dưng một ánh đèn xe hơi rọi vào mặt cô, người đó bóp kèn inh ỏi vì cô đang đứng giữa đường, cô che mắt vì chói
Tiểu Đào từ đâu lù lù xuất hiện, cô ấy vỗ vai Như Hoa rồi nói giọng lạnh lùng
"Cô lên xe hắn đi! Hắn chính là kẻ sát nhân đã giết hại tôi! Từ Hải, cô hãy tìm cách về nhà hắn, chắc chắn cô sẽ tìm được bằng chứng để đưa hắn vào tù, đi đi!"
"Còn cô gái này?"
Như Hoa chỉ tay vào cô gái ngồi dưới đất rồi hỏi
Tiểu Đào liếc mắt một cái rồi nói
"Để tôi xử lý, tôi sẽ đưa cô đi về nhà! Cô cứ lên xe hắn, chắc chắn hắn sẽ thích cô, hắn thường thích con gái tóc dài, hắn háo sắc lắm! Dù sao tôi cũng không thể đi cùng cô được! Trên người hắn có đeo một lá bùa, tôi không cách nào lại cho được! Cô cẩn thận hắn sàm sỡ cô đấy!"
"Được!"
Như Hoa quay lại nhìn người con trai đang tiến lại gần cô, hắn cao ráo, ăn mặc hợp thời trang, gương mặt không tệ, có thể gọi là đẹp trai, nhưng đẹp hơn nữa tâm hồn lại là ác quỷ thì ích lợi gì? Thua xa Vũ Hạo, nói thẳng ra là không bằng một sợi tóc của chồng mình
Như Hoa giả vờ ngã xuống, khó khăn để đứng dậy, hắn ta nhìn cô, bỗng mỉm cười gian xảo, miệng lẫm bẫm
"Ôi chao, nhan sắc cũng không tệ, hình như là cừu non thì phải? Đêm nay sẽ vui đây!"
Hắn giả vờ hỏi thăm cô rồi nhẹ nhàng quan tâm
"Em không sao chứ?"
"Ôi cái chân em! Đau chết đi được!"
"Em...bị gì vậy? Sao đầu chảy máu thế kia?"
"Em...à...Em gặp cướp..."
"Lên xe anh chở về! Nhà em ở đâu vậy?"
"Em không có nhà! Em từ dưới quê lên anh ạ!"
Hắn mừng húm, vậy là cừu non thật rồi, đúng loại con gái hắn thích
Hắn vờ hỏi
"Vậy...Em sẽ ở đâu? Bây giờ khuya rồi! Em không ngại thì về nhà anh ngủ một đêm?"
Cô vờ như sợ sệt, cô hỏi nhỏ
"Được không ạ? Em sợ mẹ anh sẽ không đồng ý đâu!"
Hắn vỗ ngực uy nghi
"Không cần để ý đến họ! Anh muốn làm gì thì làm, trước sau gì nhà đó cũng là của anh!"
Hắn vừa đi vừa nhếch mép cười, hắn đâu biết phía sau cô đang nhìn hắn cười đểu
"Đúng là một thằng vừa ngu vừa tỏ vẻ nguy hiểm! Đáng buồn cười!"
Cô lên xe hắn ngồi, tay ôm chặt lấy cái ba lô, hắn nhìn rồi hỏi
"Cái gì trong đấy vậy?"
"À thì! Đồ của em, em từ dưới quê lên mà! Anh quên rồi sao?"
"À ừ! Chắc ít đồ nhỉ? Ba lô nhỏ mà?"
"Dạ! Em đâu có tiền mà mua nhiều đồ!"
"Vậy...Hôm nào anh chở đi mua đồ mới! Được không? Đừng ngại!"
"Dạ...dạ..."
Hắn xoay vô lăng đạp ga miệng cười thích chí, lừa được một con thỏ non rồi, thích thật
Cô thầm cười, thấy hắn vui cười cô thầm mỉa mai
"Thằng ngu, mày tuổi gì qua được chồng tao! Đêm nay tao sẽ cho mày biết, mày sẽ phải trả giá những gì mày đã làm!"
Xe đến cửa nhà, cô nhìn vào bên trong, thật sự ngôi nhà này âm khí rất nặng nề, cô có thể nghe thấy tiếng la hét rên rỉ phát ra, giống như là nhà tù của các vong linh vậy, giống như đang bị tra tấn, tiếng rên thảm thiết
Danh sách chương