Nhìn thấy Lưu Ly từ trong phòng bước ra, Tú Hảo nở một nụ cười gượng gạo:

" Em tỉnh rồi, đã khoẻ hơn rồi chứ?".

" Ừm".

Cô gái nhỏ đã hết sốt nhưng di chuyển vẫn còn loạng choạng, nhìn xung quanh không có ai, Lưu Ly dùng ngôn ngữ ký hiệu nói chuyện với Tú Hảo:

- Tại sao em lại ở đây, đêm qua đã xảy ra chuyện gì? " Em bị sốt... bây giờ cảm thấy thế nào, có chỗ nào không thoải mái không?".

Lưu Ly chậm rãi lắc đầu:

- Em đã khoẻ hơn nhiều rồi, em còn phải làm việc, chúng ta vừa đi vừa nói, đứng ở đây không khéo bị ngài công tước nhìn thấy sẽ bị mắng.

".........".

Hai cô gái cùng đi trên hành lang, lúc nãy khi bước vội ra khỏi phòng, Lưu Ly có quan sát thấy đồng hồ treo tường đang là bảy giờ, đáng lý trong dinh thự bây giờ phải rất náo nhiệt mới đúng, nhưng đi trên hành lang từ nãy đến giờ chẳng thấy ai cả.

Hơn nữa, không khí lúc này so với bình thường có chút đáng sợ...

" Hôm nay đại công tước phu nhân lại đến".

Nghe Tú Hảo nói, trong lòng cô gái nhỏ không tránh khỏi cảm giác lo lắng và sợ hãi.

" Bà ấy yêu cầu tất cả mọi người phải có mặt ở đại sãnh".

Từ Huệ đến vẫn là vì muốn hắn đuổi cô đi, lần này bà bảo hắn gọi tất cả người có mặt trong dinh thự xuống để gặp mặt cốt yếu cũng chỉ là muốn xem ai có thể trở thành tai mắt, Ba Lạc Bá Tư không thể làm trái lời vì dù sao bà ấy cũng là mẹ ruột của hắn, yêu cầu xem xét người làm của con trai cũng chẳng có gì là sai, nhưng hắn cũng không để cho bà ấy được như ý muốn.

Vốn dĩ định để cho Hào Kiện đứng ở cửa phòng trông chừng cô gái đang bị sốt, nhưng anh đi theo hắn hằng ngày làm như thế thì sẽ bị phát hiện ra ngay. Vậy nên chỉ có thể để cho một nữ hầu ít người biết đến để thay anh làm việc đó, Tú Hảo khá thân với cô, cho nên liền được giao việc.

Dưới đại sãnh đông người, Từ Huệ ngồi ở sofa, gương mặt bực dọc:

" Nữ hầu kia con đuổi đi rồi chứ?".

" Việc đó mẹ không cần quan tâm đâu, so với con thì mẹ nên quan tâm em trai thì hơn, đến giờ vẫn chưa nếm được mùi phụ nữ, không khéo thích đàn ông đấy".

" Ba Lạc Đồ nó không giống như con, ăn chơi đàng đúm".

" Đúng, con trai cưng của mẹ tất nhiên không làm cho mẹ thất vọng, vậy thì mẹ nên dành nhiều thời gian với em thì hơn, con đã trưởng thành rồi, quan tâm làm gì đứa con ngỗ ngược này" - Hắn nghe đến tên của em trai thì gương mặt liền trở nên khó coi, hệt như cả hai không phải máu mủ ruột thịt mà là kẻ thù.

" Đã xem xong hết rồi thì mời mẹ về cho, dạo này có rất nhiều công vụ, nếu không làm xong thì bệ hạ sẽ khiển trách".

" Con...".

Buổi trò chuyện thân mật của hai mẹ con khá chóng vánh, Từ Huệ lấy cớ đến thăm hòng xem xét chuyện ở dinh thự, vậy nên hắn cũng dùng hoàng đế để làm tấm khiên mời bà về.

Thực chất tình cảm mẹ con rạn nứt cũng là do Từ Huệ khá thiên vị Ba Lạc Đồ, hắn từ nhỏ hiểm khi nhận được tình thương của cha mẹ, đến tuổi ra chiến trường rõ ràng là cả hai anh em phải đi, nhưng bà ấy lại bảo em trai sức khoẻ yếu liền một mực bảo hắn đi một mình, Ba Lạc Bá Tư không thể quên được khi hắn đến hỏi tại sao lại làm như thế thì Từ Huệ lại lạnh nhạt mà nói:

" Con bản tính khát máu, có thể lên chiến trường nhưng còn em trai con thì nhút nhát, thằng bé nên ở nhà với chúng ta. Nếu con có chết đi thì cũng còn có người thừa kế tước vị".

Vậy nên đối với những yêu cầu của mẹ mình hắn cũng chẳng nghe lọt tai.

Trong lúc đó, Tú Hảo cùng với Lưu Ly đang ở hành lang tầng một. Trong khi cô gái nhỏ còn đang buồn tủi suy nghĩ bản thân sẽ phải chịu đựng sự dày vò của hắn đến bao giờ thì Tú Hảo đi bên cạnh đột nhiên lên tiếng:

" Chị làm việc ở dinh thự này cũng đã ba năm rồi, lúc đầu là do gia đình cần tiền cho nên mới phải làm công việc của người giúp việc. Lúc gặp được công tước, cảm thấy ngài ấy thực sự đáng sợ, tính tình lạnh lùng tàn bạo, dường như rất vui thích trong việc hành hạ người khác, trong lòng không tránh khỏi hoang mang".

Lưu Ly nhìn Tú Hảo, thực sự có chút không hiểu vì sao cô ấy lại nói việc này.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện