Đoàn Hề Trạch mỗi lần nhìn thấy trang nhật ký này của em gái, trái tim đều giống như bị đao khuấy, đau đớn đến ngay cả hít thở cũng khó khăn.

Đoàn Hề Trạch ẩn nhẫn, giọng mũi nồng đậm thở dài: “ Lúc trước đi nhà trọ giết các người, là con nuôi của ta, nó sợ địa vị của mình bị uy hiếp, lại sợ hành động thất bại liên lụy mình, cho nên liên tục giao phó những sát thủ kia tra hỏi cuốn nhật ký và không cho tổn thương người đấy là hai điều kiện tất yếu, để cho bọn họ cưỡng chế dĩ nhiên như vậy thù lao đủ để cho bọn họ sau khi chết khiến cả nhà cũng có thể thoải mái như ở Thiên đường”

Cái gọi là có trọng thưởng tất có người dũng cảm, Đoàn Hề Trạch điều tra việc tiêu hao tiền trong thẻ tín dụng của con nuôi , mới điều tra được mọi chuyện liên quan với nhau.

“Nó đã bị ta đưa ra nước ngoài rồi, nhưng vì nó đánh bậy đánh bạ để cho ta tìm nhật ký rất lâu. Ta đi tìm trong phòng của Hề Viện, đi tìm khắp biệt viện, tìm rất nhiều nơi, hận không thể đào ba thước đất, cuối cùng nhớ lại lúc trước khi chết Hề Viện ở phòng nhỏ ở nông thôn.”

Nói tới chỗ này, âm thanh Đoàn Hề Trạch càng ngày càng thấp, hình như nói không được nữa.

Kiều Nhất Phàm nhìn như vậy, trong lòng cũng không đành lòng, vì vậy nói thay: “Chúng ta lúc ấy nghĩ tới thời gian dài như vậy thì đồ đạc năm đó đều không còn cho nên không ôm hi vọng quá lớn, nhưng không vì thể mà cũng không tìm a!”

Sau khi nói đến đây, Kiều Nhất Phàm cũng giống Đoàn Hề Trạch, nồng đậm giọng mũi.

“Lúc chạy đến đó mới phát hiện, rất nhiều tòa nhà nơi đó cũng đã đổi mới rồi, bởi vì là vùng ngoại ô xa xôi dù không bị khai phá, nhưng chất lượng sinh hoạt của thôn dân cũng cải thiện rất nhiều, duy nhất kỳ quái là ngôi nhà Hề Viện ở năm đó lại không ai động tới. Theo thôn dân địa phương nói, căn phòng đó bị một người đàn ông có tiền mua lại rồi nhưng thật lâu không có ai ở đó. Chúng ta tìm người mở ra khóa, phát hiện bên trong bị người đốt sạch bóng. Càng như vậy, ta với ngươi bác Đoàn càng cảm thấy có vấn đề, vì vậy dẫn người lại tìm nhiều lần, cơ hồ là đào ba thước đất, mới phát hiện còn sót lại mấy tờ nhật ký dưới cái hố sâu nửa thước của thùng gạo ở phòng bếp”

Nhật ký nhìn một cái cũng biết người Đoàn Hề Viện yêu chính là người đàn ông đang tham gia lựa chọn, hơn nữa còn chính hắn an bài nơi ở cho Đoàn Hề Viện, hắn ta không nhìn tới cô ấy, rất ít đưa thức ăn đến cho cô ấy nhưng mà cô ấy cũng cam tâm tình nguyện chờ, còn nói mình không thể ra mặt.

Có một người có năng lực lựa chọn lại cũng coi như là danh môn vọng tộc, nếu quả thật tâm cùng Đoàn Hề Viện yêu nhau, chỉ cần hai bên thẳng thắn nói ra, thì làm sao lại có người phản đối đây? Duy nhất có thể người đàn ông này là đã có gia thất!

Chỉ có giải thích như vậy, mới có thể làm cho Đoàn Hề Viện không thấy được ánh sáng thực tế hợp tình hợp lý.

Nhưng là, lựa chọn, là lựa chọn cái gì? “Tổng Thống lựa chọn còn là nghị chính đại thần lựa chọn?”

Kiều Âu suy đi nghĩ lại, thật là lắm chuyện không nghĩ ra, không nhịn được hỏi Kiều Nhất Phàm và Đoàn Hề Trạch , chỉ hy vọng bọn họ nói ra tất cả. Bởi vì Kiều Âu thật không đành lòng, không dám tưởng tượng, nếu như Lam Thiên Tình biết rõ chân tướng, sẽ đau lòng đến trình độ nào!

Đoàn Hề Trạch đem trang nhật ký bỏ vào trong tủ bảo hiểm, sau đó lại từ phía dưới lấy ra một xấp tài liệu.

“Đây là tài liệu năm Hề Viện qua đời năm ấy, danh sách lựa chọn Tổng Thống và nghị viện năm đó, ta và ba con mất chút tâm tư mới tìm ra. Phía trên có hai tên tương đối khả nghi. Một là Bùi Đồng Tuyên, một là Mộ Nam Phong.”

Bùi gia tuy nói là một trong tứ đại gia tộc có công khai quốc do Tổng Thống khâm định nhưng là bọn họ cũng là có thể tự do lựa chọn thảo luận chính sự, bọn họ có quyền lợi chính trị .

Mà Bùi Đồng Tuyên mặc dù từ nhỏ sinh trưởng ở nhà Thương Hộ, nhưng là vẫn không thích thương nghiệp, ngược lại có lòng tham chánh. Ông ta cũng phải thuyết phục cha mình thật lâu, mới được đồng ý cho làm nghị sĩ tham gia chính trị. Chẳng qua là năm đó ông cụ Bùi động tay chân lúc bầu cử thì ông ta mới không được chọn, cuối cùng hết hy vọng mới về nhà nhận mệnh làm kinh doanh.

Mà Mộ Nam Phong, năm Đoàn Hề Viện qua đời cũng không trúng Tổng Thống, cũng không được lựa chọn giống Bùi Đồng Tuyên.

Cẩn thận nghĩ đến, hai người đàn ông này lúc ấy đều có vợ con, tất cả đều là bạn học của Đoàn Hề Viện, trước lúc kết hôn cũng theo đuổi Đoàn Hề Viện. Nhưng ông cụ Đoạn đã sớm đem Đoàn Hề Viện hứa hôn cho Kiều Nhất Phàm, nói cách khác mười bảy năm trước Nhà họ Đoàn và nhà họ Kiều kết thân lợi ích quân thương.

Trong lòng Kiều Âu vẫn có nghi vấn vì cái gì Cung Bách Hợp luôn là nói mẹ Lam Thiên Tình quyến rũ Kiều Nhất Phàm .

Bây giờ nghe hai trưởng bối nói chuyện năm đó mơ hồ có chút hiểu ra.

Là năm đó ba muốn kết hôn Đoàn Hề Viện, nhưng cuối cùng lại cưới mẹ cho nên trong lòng mẹ có gai vì ba từng có hôn ước?

Những chuyện lộn xộn lung tung này giờ phút này Kiều Âu cũng không chú ý, chỉ muốn biết hiện tại có chứng cớ nào cụ thể chứng minh cha của Tình Tình rốt cuộc là ai.

Ánh mắt chân thành tha thiết nhìn Đoàn Hề Trạch: “Cậu, rốt cuộc ai là ba của Tình Tình?”

Đoàn Hề Trạch nói: “Ta cảm thấy là Bùi Đồng Tuyên.”

Kiều Nhất Phàm lắc đầu: “Ta cảm thấy là Mộ Nam Phong.”

Kiều Âu nghe vậy, đặt mông ngồi ở trên ghế sa lon. Được, hai trưởng bối đã nói tất cả, nhưng cái vấn đề chính này tương đương với vẫn không có đáp án.

Kiều Âu suy nghĩ, mới vừa rồi trong quyển nhật ký có nhắc tới chuyện Đoàn Hề Viện đã từng bán một chiếc vòng tay lấy tiền sinh hoạt.

“Đúng rồi, lần sinh nhật vừa rồi Tổng thống tiên sinh tặng Tình Tình một chiếc vòng tay giống nhau như đúc với chiếc vòng trong hộp trang sức trong phòng mẹ Tình Tình, rõ ràng chính là một đôi đấy!”

Nói xong, Kiều Âu nghiêm trang nhìn hai trưởng bối, lại phát hiện nét mặt trên mặt bọn họ đều không giống nhau. Một nghi ngờ không hiểu, một dương dương hả hê.

Đoàn Hề Trạch đem tất cả mọi thứ đều cất vào trong tủ bảo hiểm khóa kỹ, sau đó nhìn Kiều Nhất Phàm .

Bên trong thư phòng, ngắn ngủi tĩnh mật, không khí có chút quỷ dị.

Kiều Nhất Phàm nháy mắt mấy cái, thở dài: “Ta vẫn đã cảm thấy là Mộ Nam Phong. Năm đó nếu Hề Viện không cự tuyệt ta...ta cũng sẽ không cưới Bách Hợp.”

Hơn nữa, sở dĩ ông cưới Cung Bách Hợp là bởi vì một chuyện ngoài ý muốn. Một lần đó đến nay chính ông cũng không biết là vì sao lại xảy ra chuyện bất ngờ ngoài ý muốn đó. Ông và bạn bè liên hoan ăn cơm, uống nhiều quá, khi tỉnh lại đã nhìn thấy Cung Bách Hợp ngủ ở bên cạnh. Lúc đó ông rất kinh ngạc, bởi vì chính mình hoàn toàn không có ấn tượng, nhưng Cung Bách Hợp rất kiên trì, cộng thêm một ngày trước, Đoàn Hề Viện tìm Kiều Nhất Phàm ra ngoài nói chuyện nói mình không thể nào kết hôn cùng ông, cô ấy không thuyết phục được người nhà họ Đoàn, hi vọng Kiều Nhất Phàm sớm tìm người trong lòng kết hôn, cũng có thể thành toàn cô và người yêu cô.

Lúc ấy Kiều Nhất Phàm uống nhiều rượu như vậy, cũng chính là bởi vì Đoàn Hề Viện thẳng thắn đã đả thương ông, không ngờ sau khi say rượu lại sinh ra nhiều chuyện như vậy.

Kiều Nhất Phàm thật lòng yêu Đoàn Hề Viện, cũng là thật lòng hi vọng cô ấy hạnh phúc. Từ trong ánh mắt của Đoàn Hề Viện, Kiều Nhất Phàm nhìn ra cô rất yêu người đàn ông kia, hơn nữa Kiều Nhất Phàm hầu như không có khả năng.

Suy đi nghĩ lại, Kiều Nhất Phàm cắn răng cưới Cung Bách Hợp, còn mạo hiểm bị người lớn hai nhà họ Kiều và họ Đoàn trách mắng.

Nhà họ Cung dĩ nhiên là rất may mắn và đồng ý với hôn sự này, cộng thêm sau đó không lâu, Cung Bách Hợp nói mình mang thai, đứa bé là của Kiều Nhất Phàm vì vậy không lâu sau đó bọn họ liền cử hành hôn lễ.

Sau hôn lễ có một ngày, Đoàn Hề Viện và Kiều Nhất Phàm vô tình gặp lại, hai người giống như bạn bè bình thường đến khách sạn ăn một bữa cơm.

Lúc ấy Đoàn Hề Viện rất kinh ngạc Kiều Nhất Phàm kết hôn sớm như vậy liền ngỏ ý cảm ơn đồng thời cũng thật lòng hi vọng Kiều Nhất Phàm và Cung Bách Hợp có thể hạnh phúc. Hai người trò chuyện và nói về sau sẽ làm huynh muội, lúc từ khách sạn đi ra liền gặp Cung Bách Hợp.

Bởi vì hai người có hôn ước lúc trước, hơn nữa Cung Bách Hợp nhỏ mọn, hoàn toàn không để ý tới lời giải thích của Đoàn Hề Viện, một mực chắc chắn Đoàn Hề Viện chính là hồ ly tinh.

Vì vậy, đã nhiều năm như vậy nhưng Cung Bách Hợp vẫn kiên định ý kiến của mình, cảm thấy Đoàn Hề Viện muốn quyến rũ Kiều Nhất Phàm .

Nhừn Cung Bách Hợp chưa từng nghĩ tới một vấn đề: nếu như Đoàn Hề Viện có ý tứ đối với Kiều Nhất Phàm, hai người lại có hôn ước, sẽ sớm kết hôn, sẽ không bởi vì Đoàn Hề Viện lần nữa từ chối mà kéo dài, cũng sẽ không chờ Kiều Nhất Phàm cưới Cung Bách Hợp.

Sau đó Đoàn Hề Viện đã xảy ra chuyện và qua đời, Kiều Nhất Phàm tâm dặm tự trách vô hạn, không chỉ một lần tự hỏi, nếu như ban đầu dằn lòng bức bách Đoàn Hề Viện, để cho hai nhà áp lực khiến gả cho mình, có thể cũng chưa có bi kịch như vậy.

Càng nghĩ như vậy thì giữa Kiều Nhất Phàm và Cung Bách Hợp càng không hòa thuận.

Thời gian như nước chảy, vô luận cọ rửa bao nhiêu năm, Kiều Nhất Phàm luôn nhớ nhung Đoàn Hề Viện chưa bao giờ gián đoạn, đối với chuyện năm đó không kiên trì cưới Đoàn Hề Viện khiến Kiều NHất Phàm cũng chưa nguôi hối hận.

Nếu như có thể quay lai thời gian, Kiều Nhất Phàm tin tưởng, cũng rất nhiều người sẽ bất đồng nhưng kết quả cuối cùng, đều là khiến một tuyệt đại giai nhân như Đoàn Hề Viện sẽ có cuộc sống hạnh phúc!

Ba người đàn ông, trong thư phòng hàn huyên rất nhiều, về chuyện năm đó rất nhiều điều không muốn người khác biết, tất cả đều nói ý kiến của mình, mà Đoàn Hề Trạch cũng thế.

Đoàn Hề Trạch nói, từng nhìn thấy Đoàn Hề Viện ngẩn người cười khúc khích vì một phong thư tình mà đầu tiên cho là của Kiều Nhất Phàm viết, dù sao ai cũng biết bọn họ muốn kết hôn, trừ nhà họ Kiều, còn ai dám quyến rũ em gái mình, nhưng khi Đoàn Hề Trạch đến gần vừa nhìn, lại phát hiện chữ phía trên không phải là của Kiều Nhất Phàm bởi Đoàn Hề trạch biết rõ nét chữ của Kiều Nhất Phàm rồi.

Sau khi để ý, Đoàn Hề trach lại phát hiện chữ viết của Bùi Đồng Tuyên rất giống nét chữ trên lá thư kia. Vì vậy Đoàn Hề Trạch bắt đầu để ý Bùi Đồng Tuyên rồi.

Sau đó Bùi Đồng Tuyên vẫn khắp nơi chăm sóc Lam Thiên Tình, thậm chí lúc ở quân ngũ đều là dùng tiện y hộ vệ cận thân bảo vệ, vẫn còn rất nhiệt tâm muốn nhận Lam Thiên Tình làm con gái nuôi, để danh chính ngôn thuận giúp đỡ Lam Thiên Tình. Lúc kết quả DNA lần đầu tiên bị sai vẫn ủng hộ Lam Thiên Tình và yêu cầu Đoàn Hề Trạch làm tiếp một lần xét nghiệm khác.

Người này đủ loại che chở đối với Lam Thiên Tình cũng làm cho Đoàn Hề Trạch không hiểu.

Nếu như nói Kiều Nhất Phàm là bởi vì năm đó cùng Đoàn Hề Viện có giao tình, như vậy tại sao Bùi Đồng Tuyên làm gì lại nhiệt tâm như vậy? Cũng bởi vì hai năm qua chơi tốt với Kiều Nhất Phàm sao?

Nói chuyện cả đêm, cuối cùng, Đoàn Hề Trạch và Kiều Nhất Phàm đều kiên định với nhìn nhận của mình, không có người nào nguyện ý nhượng bộ.

“Vậy thì nghĩ biện pháp để bọn họ làm xét nghiệm DNA với Tình Tình đi!”

Cuối cùng, Kiều Âu cũng mệt mỏi, nói trúng trọng điểm.
Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện