Tôn quản gia đứng một bên, đầu tiên nhìn thấy Thiếu gia chủ động tiếp xúc thân mật với Hạ An Nhiên.

Sau đó lại nghe được các câu nói kích thích vào buổi tối.

Tôn quản gia hoàn toàn bị hỗn loạn, các suy nghĩ chạy toán loạn trong đầu.

Trước đây, Thiếu gia hoàn toàn không có hứng thú với những cô gái xinh đẹp, thậm chí nếu có những cô gái dám chủ động tiếp xúc, Thiếu gia sẽ vô cùng tàn nhẫn làm cho các cô gái kia phải trả một cái giá đắt.

Tôn quan gia vẫn còn tưởng rằng, không lẽ Thiếu gia lại thích con trai?
Nhưng hiện tại, nhìn thấy Thiếu gia với cô gái xấu kỳ lạ Hạ An Nhiên có tiếp xúc thân mật, ông ấy bất giác có một sự nghi ngờ kinh ngạc khác.

Không lẽ là do khẩu vị của Thiếu gia quá nặng, mắt thẩm mỹ tương đối đặc biệt.

Thiếu gia thích gái xấu?
Vẻ mặt Tôn quản gia quái lạ nhìn Thiếu gia nhà mình.

Nhìn Thiếu gia anh tuấn nhà mình đang thân mật dựa vào Hạ An Nhiên.


Đỡ nhau nghiêng ngả một hồi mới ngồi được vào xe lăn.

Tôn quản gia cau mày, lý trí nhắc nhở ông ấy phải giữ bình tĩnh, có khi ông đã nghĩ nhiều rồi?
Đúng vậy, chắc là ông đã hiểu lầm ở đâu rồi!
Khi Tôn quản gia đang tự an ủi chính mình, Hạ An Nhiên chủ động hỏi Lăng Mặc, “ Cần tôi đẩy không?" Tay Lăng Mặc nhẹ nhàng điều khiển xe lăn một chút, xe lăn liền tự động di chuyển,
Hạ An Nhiên: “...được rồi, xem như tôi chưa nói gì đi.

Lãng Mặc lạnh mặt ghét bỏ, “ Cô còn không bằng xe lăn tự động.

Hạ An Nhiên ngoan ngoãn gật đầu, “đúng!!! Tôi không bằng, tôi tất nhiên không bằng cái xe lăn tự động rồi!” Lăng Mặc càng ghét bỏ, “ toàn thân cứng nhắc, hành động chậm chạp, các năng lực khác đều không dùng được, càng không thể phối hợp với các động tác của tôi.”
Tôn quản gia đang ở 1 bên tự an ủi và tẩy não chính mình đã nghĩ sai gì đó rồi lại bị hỗn loạn lần nữa.

Ông ấy nghe thấy cái gì?
Lời nói hung ác kia lại được thốt ra từ trong miệng của thiếu gia?
Cho nên……....!
Ông ấy còn tự mình tẩy não cái gì nữa, Thiếu gia thực sự nhìn trúng cô nàng xấu xí đó rồi!!!
Lăng Mặc điều khiển xe lăn, hướng phía cửa đi ra ngoài.


Tôn quản gia hồn bay phách lạc đi theo, thật không hiểu nổi sở thích của thiếu gia mà.

Còn Hạ An Nhiên ngoan ngoãn đi theo sau hai người.

Khi sắp ra đến cửa, điện thoại của Hạ An Nhiên đổ chuông, là điện thoại của Bùi Kỳ.

Cô không muốn bại lộ mối quan hệ của cô với Bùi Kỳ trước mặt người ngoài, nói xin lỗi với Lăng Mặc: “ Tôi nhận điện thoại của bạn cái đã, anh xuống ăn sáng trước đi.” Cập nhật* chương mới nhất tại TгцуenАРР.cом
Lăng Mặc lườm một cái, không nói gì, trực tiếp đi ra khỏi phòng.

Nhìn Lăng Mặc và Tôn quản gia rời đi xong, Hạ An Nhiên mới nghe điện thoại.

Bên kia điện thoại truyền đến giọng nói nặng nề của Bùi Kỳ, “ An
Nhiên, Ngôn Duy nhập viện rồi!
Hạ An Nhiên ngây người, “ cậu nói cái gì?"
Bùi Kỳ: “ Hôm qua mình nói với cậu ý, Diêm Vương tỉnh rồi, kế hoạch có biến, bảo cậu ý rời đi, nhưng không nghĩ tới, cậu ý là một tên cứng đầu ngu ngốc như thế, đúng đợi ở của cả đêm.

Hạ An Nhiên mắt trợn tròn, “đợi cả một đêm?”
Bùi Kỳ cạn lời, “đúng vậy! Đêm qua trời mưa to, anh ấy vẫn cứ đợil Cho đến sáng hôm nay, trợ lý của anh ấy không nhìn tiếp được nữa, muốn kêu anh ấy rời đi, không nghĩ rằng anh ấy liền trực tiếp ngất đi.”
Sau một hồi châm biếm Cổ Ngôn Duy, lại hỏi Hạ An Nhiên, “ tình hình bên cậu sao rồi? Diêm Vương tỉnh lại có làm khó cậu không?”
Hạ An Nhiên: “...!mình vẫn ổn!”
Bùi Kỳ trầm mặc một lúc rồi đưa ra yêu cầu,“ nếu như có thể, cậu có thể tìm cớ từ Lăng gia đi ra ngoài, đến bệnh viện thăm Ngôn Duy được không? Mình cảm thấy, hiện tại anh ấy rất cần cậu!”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện