‘Phu nhân!’
Trang Diễm Hiền đưa mắt nhìn thuộc hạ và dịu dàng lên tiếng hỏi “có chuyện gì?”
‘Phu nhân, cổ phiếu của Thẩm thị đang rớt giá trầm trọng. Thẩm đại thiếu gia đang bận tối mắt tối mũi!’
*Thẩm Cảnh Liên thì sao? ‘Thẩm nhị thiếu gia có vẻ như rất hời hợt về vấn đề của Thẩm gia, cũng như Thẩm thị!’
Trang Diễm Hiền cười lạnh “cái tên Thẩm Cảnh Liên này là đang muốn để Điềm Điềm nhà ta trút hết cơn giận…hắn cũng không cần thiết phải mang Thẩm gia ra mà lấy lòng Điềm Điềm như vậy chứ!”
‘Phu nhân, người có cần phải ra tay giúp đỡ họ Thẩm không?’
*Điều đó là đương nhiên rồi.
‘Phu nhân không để bụng những gì Thẩm phu nhân đã làm với tiểu thư sao?’
Trang Diễm Hiền lắc đầu “loại phụ nữ não ngắn như bà ta…Trang Diễm Hiền ta không chấp! Quan trọng vẫn là thằng con rể cực phẩm của ta, nói thật thì ta vẫn chưa biết được trong hồ lô của hắn bán thuốc gì”.
‘Vậy chúng ta sẽ bắt đầu tự đâu đây phu nhân?’
*Thu mua hết cổ phiếu của họ Thẩm, sau này chuyển sang cho Thẩm Cảnh Liên. Xem như là của hồi môn của Trang gia cho con gái.
Thuộc hạ của Trang Diễm Hiền lấy laptop ra và bắt đầu tiến hành thu mua cổ phiếu của Thẩm gia. (đây là người mà Trang Diễm Hiền tin tưởng và hài lòng nhất…anh giỏi về tất cả mọi mặt)
Trang Diễm Hiền ngồi vắt chéo chân, đôi mắt cụp xuống, trên tay cầm ly rượu vang và lắc nhẹ nhàng.
Cốc…
Cốc…
Trang Diễm Hiền nâng mi mắt lên nhìn ra phía cửa…“vào đi!”
//Phu nhân…
*Chuyện gì?
//Thẩm thiếu gia muốn gặp phu nhân.
Trang Diễm Hiền cười toe toét “cuối cùng thì con rể cực phẩm của ta cũng đến rồi!”
*Mời cậu ta vào.
//Dạ phu nhân!
Trang Diễm Hiền bỏ ly rượu xuống và đi đến bên bàn trà.
Thẩm Cảnh Liên thong dong lăn xe vào thư phòng của Trang Diễm Hiền…đây là lần thứ hai anh được vào thư phòng của mẹ vợ.
Cánh cửa thư phòng vừa được mở ra, Thẩm Cảnh Liên đã nhìn thấy bóng dáng kiêu sa của Trang Diễm Hiền đang ngồi uống trà một cách vô cùng nhàn nhã, anh khẽ cười.
“Con rể chào mẹ vợ!”
Trang Diễm Hiền cười khẩy “cậu gọi hai từ mẹ vợ cũng quá thuần thục rồi”.
“Mẹ vợ quá khen”
*Thẩm nhị thiếu tìm ta có việc gì?
“Cảnh Liên đến thăm mẹ vợ!”
*Thẩm nhị thiếu mở miệng ra câu trước mẹ vợ, câu sau cũng mẹ vợ…nhưng không biết từ tận sâu nơi đáy lòng Thẩm nhị thiếu có thật sự muốn làm con rể của họ Trang ta hay không?"
“Thẩm Cảnh Liên trước giờ không thích nói hai lời!”
Trang Diễm Hiền gật gật đầu “được!”
Thẩm Cảnh Liên cầm bình trà lên rót tí tách, và nhàn nhã nhâm nhi, lòng không khỏi cảm khái “mẹ vợ thật biết thưởng thức, trà thật sự rất ngon”.
Thấy Thẩm Cảnh Liên tự nhiên như người nhà họ Trang, Trang Diễm Hiền cười cười “tên Thẩm Cảnh Liên này đã xem bản thân là người của họ Trang thật rồi sao?”
*Thẩm nhị thiếu đến Trang gia không chỉ để uống trà đấy chứ?"
Thẩm Cảnh Liên đặt tách trà xuống bàn “Cảnh Liên hôm nay mạo muội đến Trang gia tìm mẹ vợ là để nhờ mẹ vợ ra tay giúp đỡ Cảnh Liên một việc”.
Trang Diễm Hiền cười tươi rói “Được! Ta vì hai chữ mẹ vợ của Thẩm nhị thiếu”.
“Mẹ còn chưa rõ Cảnh Liên muốn nhờ giúp gì mà đã vội vàng đồng ý giúp đỡ con rồi!”
*Vì Trang Diễm Hiền ta xưa nay chưa có việc gì chưa làm được.
Thẩm Cảnh Liên biết được khả năng của Trang Diễm Hiền. Xưa nay anh vốn rất ngưỡng mộ Trang Diễm Hiền, vì bà không những xinh đẹp quý phái mà còn vô cùng thông minh tài giỏi.
“Cảnh Liên vô cùng cảm kích mẹ vợ!”
*Nói đi…muốn ta giúp gì?
Thẩm Cảnh Liên nghiêm mặt “là cổ phiếu của Thẩm thị”.
*Được! Ta đang cho thu mua.
Thẩm Cảnh Liên cong môi cười “xem ra thì mẹ đã có chuẩn bị từ trước!”
*Hừ…chuyện của Thẩm gia ta lười bận tâm, ta chỉ là tiện tay thôi.
Trang Diễm Hiền đưa mắt nhìn thuộc hạ và dịu dàng lên tiếng hỏi “có chuyện gì?”
‘Phu nhân, cổ phiếu của Thẩm thị đang rớt giá trầm trọng. Thẩm đại thiếu gia đang bận tối mắt tối mũi!’
*Thẩm Cảnh Liên thì sao? ‘Thẩm nhị thiếu gia có vẻ như rất hời hợt về vấn đề của Thẩm gia, cũng như Thẩm thị!’
Trang Diễm Hiền cười lạnh “cái tên Thẩm Cảnh Liên này là đang muốn để Điềm Điềm nhà ta trút hết cơn giận…hắn cũng không cần thiết phải mang Thẩm gia ra mà lấy lòng Điềm Điềm như vậy chứ!”
‘Phu nhân, người có cần phải ra tay giúp đỡ họ Thẩm không?’
*Điều đó là đương nhiên rồi.
‘Phu nhân không để bụng những gì Thẩm phu nhân đã làm với tiểu thư sao?’
Trang Diễm Hiền lắc đầu “loại phụ nữ não ngắn như bà ta…Trang Diễm Hiền ta không chấp! Quan trọng vẫn là thằng con rể cực phẩm của ta, nói thật thì ta vẫn chưa biết được trong hồ lô của hắn bán thuốc gì”.
‘Vậy chúng ta sẽ bắt đầu tự đâu đây phu nhân?’
*Thu mua hết cổ phiếu của họ Thẩm, sau này chuyển sang cho Thẩm Cảnh Liên. Xem như là của hồi môn của Trang gia cho con gái.
Thuộc hạ của Trang Diễm Hiền lấy laptop ra và bắt đầu tiến hành thu mua cổ phiếu của Thẩm gia. (đây là người mà Trang Diễm Hiền tin tưởng và hài lòng nhất…anh giỏi về tất cả mọi mặt)
Trang Diễm Hiền ngồi vắt chéo chân, đôi mắt cụp xuống, trên tay cầm ly rượu vang và lắc nhẹ nhàng.
Cốc…
Cốc…
Trang Diễm Hiền nâng mi mắt lên nhìn ra phía cửa…“vào đi!”
//Phu nhân…
*Chuyện gì?
//Thẩm thiếu gia muốn gặp phu nhân.
Trang Diễm Hiền cười toe toét “cuối cùng thì con rể cực phẩm của ta cũng đến rồi!”
*Mời cậu ta vào.
//Dạ phu nhân!
Trang Diễm Hiền bỏ ly rượu xuống và đi đến bên bàn trà.
Thẩm Cảnh Liên thong dong lăn xe vào thư phòng của Trang Diễm Hiền…đây là lần thứ hai anh được vào thư phòng của mẹ vợ.
Cánh cửa thư phòng vừa được mở ra, Thẩm Cảnh Liên đã nhìn thấy bóng dáng kiêu sa của Trang Diễm Hiền đang ngồi uống trà một cách vô cùng nhàn nhã, anh khẽ cười.
“Con rể chào mẹ vợ!”
Trang Diễm Hiền cười khẩy “cậu gọi hai từ mẹ vợ cũng quá thuần thục rồi”.
“Mẹ vợ quá khen”
*Thẩm nhị thiếu tìm ta có việc gì?
“Cảnh Liên đến thăm mẹ vợ!”
*Thẩm nhị thiếu mở miệng ra câu trước mẹ vợ, câu sau cũng mẹ vợ…nhưng không biết từ tận sâu nơi đáy lòng Thẩm nhị thiếu có thật sự muốn làm con rể của họ Trang ta hay không?"
“Thẩm Cảnh Liên trước giờ không thích nói hai lời!”
Trang Diễm Hiền gật gật đầu “được!”
Thẩm Cảnh Liên cầm bình trà lên rót tí tách, và nhàn nhã nhâm nhi, lòng không khỏi cảm khái “mẹ vợ thật biết thưởng thức, trà thật sự rất ngon”.
Thấy Thẩm Cảnh Liên tự nhiên như người nhà họ Trang, Trang Diễm Hiền cười cười “tên Thẩm Cảnh Liên này đã xem bản thân là người của họ Trang thật rồi sao?”
*Thẩm nhị thiếu đến Trang gia không chỉ để uống trà đấy chứ?"
Thẩm Cảnh Liên đặt tách trà xuống bàn “Cảnh Liên hôm nay mạo muội đến Trang gia tìm mẹ vợ là để nhờ mẹ vợ ra tay giúp đỡ Cảnh Liên một việc”.
Trang Diễm Hiền cười tươi rói “Được! Ta vì hai chữ mẹ vợ của Thẩm nhị thiếu”.
“Mẹ còn chưa rõ Cảnh Liên muốn nhờ giúp gì mà đã vội vàng đồng ý giúp đỡ con rồi!”
*Vì Trang Diễm Hiền ta xưa nay chưa có việc gì chưa làm được.
Thẩm Cảnh Liên biết được khả năng của Trang Diễm Hiền. Xưa nay anh vốn rất ngưỡng mộ Trang Diễm Hiền, vì bà không những xinh đẹp quý phái mà còn vô cùng thông minh tài giỏi.
“Cảnh Liên vô cùng cảm kích mẹ vợ!”
*Nói đi…muốn ta giúp gì?
Thẩm Cảnh Liên nghiêm mặt “là cổ phiếu của Thẩm thị”.
*Được! Ta đang cho thu mua.
Thẩm Cảnh Liên cong môi cười “xem ra thì mẹ đã có chuẩn bị từ trước!”
*Hừ…chuyện của Thẩm gia ta lười bận tâm, ta chỉ là tiện tay thôi.
Danh sách chương