'Nhị thiếu !'
Thẩm Cảnh Liên nhìn trợ lý của mình, nét mặt lạnh lùng vô cảm.
Tạ Tân cảm thấy khắp thân thể của mình như bị đóng băng hoàn toàn ! "Chuyện gì ?"
'Nhị thiếu, sáng nay có một cô bé cực kỳ xinh đẹp đến xin làm giúp việc'.
Thẩm Cảnh Liên nhíu mày "từ khi nào mà tôi phải giải quyết những chuyện vặt vãnh này ? Chuyện đơn giản này mà cậu cũng hỏi tôi, chi bằng cậu cứ nộp đơn xin nghỉ việc đi...tôi tìm người khác có ích hơn cậu".
Tạ Tân mắt nhìn mũi, lòng thầm nghĩ "ai biết ngứa mà gãi, nhỡ đâu nhận xong mình bị ăn chửi rồi sao !"
"Cút..."
Tạ Tân chạy như bay ra ngoài, anh biết ngày thường thì nhị thiếu của mình đã khó ở, chả hiểu hôm nay xảy ra chuyện gì mà càng thêm khó đỡ.
Tạ Tân lấy điện thoại ra bấm gọi cho Trang Điềm Điềm.
- Alô !
Đầu dây bên kia vọng lại một giọng nói vừa mềm mại vừa ngọt ngào, khiến trái tim non nớt của Tạ Tân sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
- Alô !
'À...ngày mai em đến làm được rồi nhé ! Nhị thiếu của tôi đã đồng ý".
- Cảm ơn anh !
Nói điện thoại xong, cô liền tắt máy rồi thở dài "lần đầu tiên cô đi làm thuê, không biết có ổn không, thôi kệ đi cuộc sống mưu sinh mà !"
Cả đêm Trang Điềm Điềm không ngủ được, cô luôn trăn trở !
……………
Reng...
Tạ Tân vừa mở cổng ra đã nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của Trang Điềm Điềm đang đứng.
'Cô bé xinh đẹp, em đến rồi !'
Tạ Tân dẫn Trang Điềm Điềm vào nhà và giới thiệu sơ qua "Nhà này cũng có rất nhiều phòng nhưng không có ai ở, tương đối ít người. Đây là phòng của nhị thiếu, cậu ấy rất khó tính, tránh lượn lờ trước mặt cậu ấy...kẻo bị ăn chửi thì tủi !"
Trang Điềm Điềm nắm chặt vạt áo.
Tạ Tân phì cười "em đừng quá căng thẳng, cứ làm tốt công việc của mình là được, có chỗ ăn ở lại..."
- Dạ không ạ ! Chiều tối em sẽ về.
''Ừ thì tuỳ em'
- Cảm ơn anh nhiều lắm !
''Không có gì đâu ! Đều là những người đi làm thuê với nhau cả thôi'.
Qua một thời gian khá dài, Trang Điềm Điềm sáng sớm đến nhà Thẩm Cảnh Liên dọn dẹp nhà cửa, tối đến lại về.
………
'Phu nhân mới về !'
Thẩm phu nhân quay lại nhìn người giúp việc "Điềm Điềm đâu ?"
'Dạ thưa phu nhân, gần đấy thiếu phu nhân sáng đi sớm chiều về muộn, có lẽ là ra ngoài làm !'
Thẩm phu nhân không nói gì thêm, chỉ đi thẳng về phòng...
'Thiếu phu nhân mới về !'
Thẩm phu nhân vừa đi được vài bước, nghe người giúp việc chào hỏi Trang Điềm Điềm, bà khựng lại nhìn Trang Điềm Điềm một cái sắc lạnh rồi tiếp tục đi về phòng.
Trang Điềm Điềm cúi mặt, cả ngày mệt mỏi, cô không muốn để Thẩm phu nhân xỉa xói mình, giờ chỉ muốn được về phòng tắm rửa và ngủ một giấc thật đến sáng. Lòng cô thầm nghĩ "Mẹ chồng với mẹ ghẻ cũng không khác nhau là mấy, thôi thì mình cứ giảm bớt sự tồn tại !"
…………
Và hôm nay vẫn như thường lệ, Trang Điềm Điềm chuẩn bị xong cơm tối rồi dọn dẹp phòng bếp rồi ra về. Vừa ra đến cổng cô mới chợt nhớ mình còn quên chút việc vặt nên quay trở vào nhà.
Nghe trên tầng có tiếng động, Trang Điềm Điềm vội chạy lên xem. Cô khẽ nhíu mày vì tiếng động được phát ra từ phòng của nhị thiếu nhà mình, cô đẩy cửa bước vào phòng, thấy có người đàn ông thân hình cao to, anh không mặc gì, chỉ có chiếc khăn tắm quấn ngang người, để lộ ra vòm ngực vuông rộng đầy nam tính, mặt ăn đỏ ửng, hai mắt đỏ ngầu...mồ hôi đang tuôn nhễ nhại, thân hình thật sự rất gợi cảm
Trang Điềm Điềm nuốt nước bọt cái ực !
Âm thanh nuốt nước bọt của Trang Điềm Điềm rất khẽ nhưng lại lọt vào tai kẻ đang bị dục vọng thiêu đốt, khiến anh càng thêm không kiềm chế được...lòng thầm nghĩ "người con gái này...quá sạch sẽ, khiến cho người ta không thể từ chối".
- Nhưng sao người đàn ông này lại giống với người đàn ông kết hôn với mình hôm trước vậy chứ ? Giống đến tám chín phần.
Trang Điềm Điềm nhìn lại một lần nữa rồi cảm thấy ngại ngùng, hai má cô chợt ửng đỏ...cô vội chạy ra khỏi phòng...
Nhưng chỉ được vài bước cô đã bị kéo lại và bị quật ngã xuống giường.
Trang Điềm Điềm lo sợ nên lớn tiếng hỏi "anh...anh là ai ? muốn làm gì ?"
"Im miệng..."
Trang Điềm Điềm há hốc mồm "đạo lý khỉ gió gì vậy chứ ?"
"Tôi bảo cô im miệng !"
Trang Điềm Điềm cố gắng hết sức để đẩy anh ra..."anh nhanh cút xuống cho tôi !"
Cố gắng giãy giụa mãi nhưng không có tác dụng gì, cuối cùng thì quần áo trên người Trang Điềm Điềm đều bị xé nát cả.
Hôm nay, tại bữa tiệc của người bạn, Thẩm Cảnh Liên đã bị người bạn thân thiết của mình chuốc thuốc. Trước giờ thấy Thẩm Cảnh Liên luôn tránh xa nữ sắc, nên đã năm lần bảy lượt tìm cách phá anh...kết quả là anh thà chết cũng giữ thân như ngọc.
Hôm nay lại dùng loại thuốc mạnh hơn phá anh, anh đã phải cố gắng lắm mới chạy về đến nhà. Anh cũng đã trầm mình trong bồn nước lạnh suốt cả tiếng đồng hồ nhưng vẫn không giải nổi thứ thuốc này.
Thẩm Cảnh Liên cúi xuống hôn tới tấp lên đôi môi đẹp như cánh hoa của Trang Điềm Điềm.
Ư...m...
Trang Điềm Điềm giãy giụa "c...ú...t"
Đôi môi ấy lại khép mở, càng thấy khiêu gợi hơn.
Trước giờ Thẩm Cảnh Liên luôn thích sạch sẽ, đừng nói là hôn môi ai đó, dù là cái chạm tay cũng khiến anh ghét bỏ. Vậy mà hôm nay anh lại có cảm giác thèm muốn được cắn lấy cánh môi mềm mại ấy.
Thẩm Cảnh Liên nhìn trợ lý của mình, nét mặt lạnh lùng vô cảm.
Tạ Tân cảm thấy khắp thân thể của mình như bị đóng băng hoàn toàn ! "Chuyện gì ?"
'Nhị thiếu, sáng nay có một cô bé cực kỳ xinh đẹp đến xin làm giúp việc'.
Thẩm Cảnh Liên nhíu mày "từ khi nào mà tôi phải giải quyết những chuyện vặt vãnh này ? Chuyện đơn giản này mà cậu cũng hỏi tôi, chi bằng cậu cứ nộp đơn xin nghỉ việc đi...tôi tìm người khác có ích hơn cậu".
Tạ Tân mắt nhìn mũi, lòng thầm nghĩ "ai biết ngứa mà gãi, nhỡ đâu nhận xong mình bị ăn chửi rồi sao !"
"Cút..."
Tạ Tân chạy như bay ra ngoài, anh biết ngày thường thì nhị thiếu của mình đã khó ở, chả hiểu hôm nay xảy ra chuyện gì mà càng thêm khó đỡ.
Tạ Tân lấy điện thoại ra bấm gọi cho Trang Điềm Điềm.
- Alô !
Đầu dây bên kia vọng lại một giọng nói vừa mềm mại vừa ngọt ngào, khiến trái tim non nớt của Tạ Tân sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
- Alô !
'À...ngày mai em đến làm được rồi nhé ! Nhị thiếu của tôi đã đồng ý".
- Cảm ơn anh !
Nói điện thoại xong, cô liền tắt máy rồi thở dài "lần đầu tiên cô đi làm thuê, không biết có ổn không, thôi kệ đi cuộc sống mưu sinh mà !"
Cả đêm Trang Điềm Điềm không ngủ được, cô luôn trăn trở !
……………
Reng...
Tạ Tân vừa mở cổng ra đã nhìn thấy bóng dáng xinh đẹp của Trang Điềm Điềm đang đứng.
'Cô bé xinh đẹp, em đến rồi !'
Tạ Tân dẫn Trang Điềm Điềm vào nhà và giới thiệu sơ qua "Nhà này cũng có rất nhiều phòng nhưng không có ai ở, tương đối ít người. Đây là phòng của nhị thiếu, cậu ấy rất khó tính, tránh lượn lờ trước mặt cậu ấy...kẻo bị ăn chửi thì tủi !"
Trang Điềm Điềm nắm chặt vạt áo.
Tạ Tân phì cười "em đừng quá căng thẳng, cứ làm tốt công việc của mình là được, có chỗ ăn ở lại..."
- Dạ không ạ ! Chiều tối em sẽ về.
''Ừ thì tuỳ em'
- Cảm ơn anh nhiều lắm !
''Không có gì đâu ! Đều là những người đi làm thuê với nhau cả thôi'.
Qua một thời gian khá dài, Trang Điềm Điềm sáng sớm đến nhà Thẩm Cảnh Liên dọn dẹp nhà cửa, tối đến lại về.
………
'Phu nhân mới về !'
Thẩm phu nhân quay lại nhìn người giúp việc "Điềm Điềm đâu ?"
'Dạ thưa phu nhân, gần đấy thiếu phu nhân sáng đi sớm chiều về muộn, có lẽ là ra ngoài làm !'
Thẩm phu nhân không nói gì thêm, chỉ đi thẳng về phòng...
'Thiếu phu nhân mới về !'
Thẩm phu nhân vừa đi được vài bước, nghe người giúp việc chào hỏi Trang Điềm Điềm, bà khựng lại nhìn Trang Điềm Điềm một cái sắc lạnh rồi tiếp tục đi về phòng.
Trang Điềm Điềm cúi mặt, cả ngày mệt mỏi, cô không muốn để Thẩm phu nhân xỉa xói mình, giờ chỉ muốn được về phòng tắm rửa và ngủ một giấc thật đến sáng. Lòng cô thầm nghĩ "Mẹ chồng với mẹ ghẻ cũng không khác nhau là mấy, thôi thì mình cứ giảm bớt sự tồn tại !"
…………
Và hôm nay vẫn như thường lệ, Trang Điềm Điềm chuẩn bị xong cơm tối rồi dọn dẹp phòng bếp rồi ra về. Vừa ra đến cổng cô mới chợt nhớ mình còn quên chút việc vặt nên quay trở vào nhà.
Nghe trên tầng có tiếng động, Trang Điềm Điềm vội chạy lên xem. Cô khẽ nhíu mày vì tiếng động được phát ra từ phòng của nhị thiếu nhà mình, cô đẩy cửa bước vào phòng, thấy có người đàn ông thân hình cao to, anh không mặc gì, chỉ có chiếc khăn tắm quấn ngang người, để lộ ra vòm ngực vuông rộng đầy nam tính, mặt ăn đỏ ửng, hai mắt đỏ ngầu...mồ hôi đang tuôn nhễ nhại, thân hình thật sự rất gợi cảm
Trang Điềm Điềm nuốt nước bọt cái ực !
Âm thanh nuốt nước bọt của Trang Điềm Điềm rất khẽ nhưng lại lọt vào tai kẻ đang bị dục vọng thiêu đốt, khiến anh càng thêm không kiềm chế được...lòng thầm nghĩ "người con gái này...quá sạch sẽ, khiến cho người ta không thể từ chối".
- Nhưng sao người đàn ông này lại giống với người đàn ông kết hôn với mình hôm trước vậy chứ ? Giống đến tám chín phần.
Trang Điềm Điềm nhìn lại một lần nữa rồi cảm thấy ngại ngùng, hai má cô chợt ửng đỏ...cô vội chạy ra khỏi phòng...
Nhưng chỉ được vài bước cô đã bị kéo lại và bị quật ngã xuống giường.
Trang Điềm Điềm lo sợ nên lớn tiếng hỏi "anh...anh là ai ? muốn làm gì ?"
"Im miệng..."
Trang Điềm Điềm há hốc mồm "đạo lý khỉ gió gì vậy chứ ?"
"Tôi bảo cô im miệng !"
Trang Điềm Điềm cố gắng hết sức để đẩy anh ra..."anh nhanh cút xuống cho tôi !"
Cố gắng giãy giụa mãi nhưng không có tác dụng gì, cuối cùng thì quần áo trên người Trang Điềm Điềm đều bị xé nát cả.
Hôm nay, tại bữa tiệc của người bạn, Thẩm Cảnh Liên đã bị người bạn thân thiết của mình chuốc thuốc. Trước giờ thấy Thẩm Cảnh Liên luôn tránh xa nữ sắc, nên đã năm lần bảy lượt tìm cách phá anh...kết quả là anh thà chết cũng giữ thân như ngọc.
Hôm nay lại dùng loại thuốc mạnh hơn phá anh, anh đã phải cố gắng lắm mới chạy về đến nhà. Anh cũng đã trầm mình trong bồn nước lạnh suốt cả tiếng đồng hồ nhưng vẫn không giải nổi thứ thuốc này.
Thẩm Cảnh Liên cúi xuống hôn tới tấp lên đôi môi đẹp như cánh hoa của Trang Điềm Điềm.
Ư...m...
Trang Điềm Điềm giãy giụa "c...ú...t"
Đôi môi ấy lại khép mở, càng thấy khiêu gợi hơn.
Trước giờ Thẩm Cảnh Liên luôn thích sạch sẽ, đừng nói là hôn môi ai đó, dù là cái chạm tay cũng khiến anh ghét bỏ. Vậy mà hôm nay anh lại có cảm giác thèm muốn được cắn lấy cánh môi mềm mại ấy.
Danh sách chương