‘Nhị thiếu gia!’
Thấy Tạ Tân hối hả chạy vào, Thẩm Cảnh Liên lo lắng hỏi “Tích nhi xảy ra chuyện gì?”
Tạ Tân lắc đầu “không…”
‘Mà nhị thiếu gia cũng quá nhạy cảm rồi!’
Thẩm Cảnh Liên nhìn Tạ Tân nhưng không lên tiếng, anh chờ xem điều mà Tạ Tân chuẩn bị nói ra…nhìn cái dáng vẻ như giẫm phải gai của Tạ Tân thì anh nghĩ là có chuyện gì đó khá nghiêm trọng.
“Chuyện gì?”
‘Trang…Trang phu nhân muốn gặp cậu!’
Thẩm Cảnh Liên nhíu mày “mình đoán không sai mà, đúng là một chuyện rất nghiêm trọng”.
“Trang phu nhân đang ở đâu?”
‘Đang ở chỗ cậu chủ nhỏ!’
Thẩm Cảnh Liên lạnh lùng nhìn Tạ Tân “đến bệnh viện thôi”.
……………
Trang Diễm Hiền lo lắng đi đi lại lại…
Vừa thấy Thẩm Cảnh Liên, Trang Diễm Hiền liền nhanh bước đi đến trước mặt anh và khẽ lên tiếng “sao Tích nhi lại ra thế này?”
“Lúc chúng ta đến tìm Lục Dận Diễn thì Tích nhi vẫn không sao, tuy vết thương đang trong tình trạng nguy kịch nhưng chuyện trúng độc thì chỉ xảy ra sau khi Lục Dận Diễn và Cô Tinh đến Đại Công Quốc…tôi có hỏi qua, hôm ấy Cô Tinh có vào thăm Tích nhi”.
Trang Diễm Hiền siết chặt tay “từ lâu tôi đã cảm nhận Cô Tinh không phải là người đáng tin!”
“Trang phu nhân có thế lực ở Đại Công Quốc đúng không?”
*Đúng vậy…nhưng cậu đừng nghĩ đến việc dùng đến! Vì theo như tôi nghĩ thì những việc này không hề đơn giản chút nào.
“Trang phu nhân có suy nghĩ gì trong chuyện này?”
*Ừm…
*Tích nhi của chúng ta bị ám sát tại biệt thự của Đại Công Tước…tôi đoán không nhầm thì hiện tại nó thuộc quyền sở hữu của Tử Tước Alicia.
Thẩm Cảnh Liên khẽ gật đầu “đúng vậy!”
*Vậy cậu nói xem…chẳng lẽ nơi ở của Tử Tước lại được canh gác hời hợt như vậy sao? “Đúng vậy!”
*Theo như suy đoán của tôi thì lần này chúng ta đối đầu với Đại Công Quốc. Tôi nghĩ rằng chuyện này không đơn giản chút nào.
Thẩm Cảnh Liên thở dài, anh cũng có suy nghĩ như Trang Diễm Hiền, anh thoáng buồn…“anh lo sợ lần này con trai anh có thể sẽ biến thành vật hy sinh mất thôi, ai đó sẽ vì lợi ích mà bán rẻ lương tâm!”
*Được rồi, cậu cũng đừng quá lo lắng. Tôi sẽ nói chuyện với lão già chết tiệt Lục Dận Diễn kia.
“Trang phu nhân…chúng ta nên âm thầm điều tra trước đã. Khi sự việc vẫn chưa được rõ ràng, thật lòng thì tôi rất sợ!”
*Thế thì cậu chưa hiểu rõ con người của Lục Dận Diễn rồi.
Thẩm Cảnh Liên cũng biết rằng Lục Dận Diễn rất yêu thương quý mến Trang Thiên Tích. Anh không lên tiếng, như ngầm đồng ý.
*Tin tôi đi, việc này giao cho tôi.
“Được! Vậy thì phía Lục Dận Diễn phải làm phiền Trang phu nhân rồi”.
*Hửm? Cậu định làm người đại diện ấy à? Cũng ra vẻ lắm…haiz…nhưng cậu cũng đừng quên “Tích nhi mang họ Trang”.
Thẩm Cảnh Liên lạnh mặt khi nghe xong những lời nói vừa rồi của Trang Diễm Hiền, từng câu từng chữ giống như gai nhọn đâm thẳng vào tim anh, nó khiến cho anh vô cùng đau đớn.
Trang Diễm Hiền cười cười…“vợ cậu cũng chuẩn bị sinh con cháu cho nhà họ Thẩm rồi, chúc mừng cậu!”
Mặt mày Thẩm Cảnh Liên càng u ám hơn, tay bất giác siết chặt…trong tâm như muốn ăn tươi nuốt sống Nhiễu Như “Trang phu nhân, xin chớ hiểu nhầm…đứa bé sắp chào đời kia, lại chẳng liên quan gì đến nhà họ Thẩm”.
Trang Diễm Hiền nhướn mày “thế sao?”
Thẩm Cảnh Liên không muốn nói gì thêm, chỉ lặng lẽ lăn chiếc xe lăn rời đi, bỏ lại sau lưng vài câu nói khẽ “tôi còn có việc, xin phép đi trước…phu nhân sắp xếp vài tên thuộc hạ đến chỗ tôi”.
*Được…
“Cảm ơn Trang phu nhân!”
Trang Diễm Hiền nhếch môi cười “tên này EQ thật thấp!”
Thấy Tạ Tân hối hả chạy vào, Thẩm Cảnh Liên lo lắng hỏi “Tích nhi xảy ra chuyện gì?”
Tạ Tân lắc đầu “không…”
‘Mà nhị thiếu gia cũng quá nhạy cảm rồi!’
Thẩm Cảnh Liên nhìn Tạ Tân nhưng không lên tiếng, anh chờ xem điều mà Tạ Tân chuẩn bị nói ra…nhìn cái dáng vẻ như giẫm phải gai của Tạ Tân thì anh nghĩ là có chuyện gì đó khá nghiêm trọng.
“Chuyện gì?”
‘Trang…Trang phu nhân muốn gặp cậu!’
Thẩm Cảnh Liên nhíu mày “mình đoán không sai mà, đúng là một chuyện rất nghiêm trọng”.
“Trang phu nhân đang ở đâu?”
‘Đang ở chỗ cậu chủ nhỏ!’
Thẩm Cảnh Liên lạnh lùng nhìn Tạ Tân “đến bệnh viện thôi”.
……………
Trang Diễm Hiền lo lắng đi đi lại lại…
Vừa thấy Thẩm Cảnh Liên, Trang Diễm Hiền liền nhanh bước đi đến trước mặt anh và khẽ lên tiếng “sao Tích nhi lại ra thế này?”
“Lúc chúng ta đến tìm Lục Dận Diễn thì Tích nhi vẫn không sao, tuy vết thương đang trong tình trạng nguy kịch nhưng chuyện trúng độc thì chỉ xảy ra sau khi Lục Dận Diễn và Cô Tinh đến Đại Công Quốc…tôi có hỏi qua, hôm ấy Cô Tinh có vào thăm Tích nhi”.
Trang Diễm Hiền siết chặt tay “từ lâu tôi đã cảm nhận Cô Tinh không phải là người đáng tin!”
“Trang phu nhân có thế lực ở Đại Công Quốc đúng không?”
*Đúng vậy…nhưng cậu đừng nghĩ đến việc dùng đến! Vì theo như tôi nghĩ thì những việc này không hề đơn giản chút nào.
“Trang phu nhân có suy nghĩ gì trong chuyện này?”
*Ừm…
*Tích nhi của chúng ta bị ám sát tại biệt thự của Đại Công Tước…tôi đoán không nhầm thì hiện tại nó thuộc quyền sở hữu của Tử Tước Alicia.
Thẩm Cảnh Liên khẽ gật đầu “đúng vậy!”
*Vậy cậu nói xem…chẳng lẽ nơi ở của Tử Tước lại được canh gác hời hợt như vậy sao? “Đúng vậy!”
*Theo như suy đoán của tôi thì lần này chúng ta đối đầu với Đại Công Quốc. Tôi nghĩ rằng chuyện này không đơn giản chút nào.
Thẩm Cảnh Liên thở dài, anh cũng có suy nghĩ như Trang Diễm Hiền, anh thoáng buồn…“anh lo sợ lần này con trai anh có thể sẽ biến thành vật hy sinh mất thôi, ai đó sẽ vì lợi ích mà bán rẻ lương tâm!”
*Được rồi, cậu cũng đừng quá lo lắng. Tôi sẽ nói chuyện với lão già chết tiệt Lục Dận Diễn kia.
“Trang phu nhân…chúng ta nên âm thầm điều tra trước đã. Khi sự việc vẫn chưa được rõ ràng, thật lòng thì tôi rất sợ!”
*Thế thì cậu chưa hiểu rõ con người của Lục Dận Diễn rồi.
Thẩm Cảnh Liên cũng biết rằng Lục Dận Diễn rất yêu thương quý mến Trang Thiên Tích. Anh không lên tiếng, như ngầm đồng ý.
*Tin tôi đi, việc này giao cho tôi.
“Được! Vậy thì phía Lục Dận Diễn phải làm phiền Trang phu nhân rồi”.
*Hửm? Cậu định làm người đại diện ấy à? Cũng ra vẻ lắm…haiz…nhưng cậu cũng đừng quên “Tích nhi mang họ Trang”.
Thẩm Cảnh Liên lạnh mặt khi nghe xong những lời nói vừa rồi của Trang Diễm Hiền, từng câu từng chữ giống như gai nhọn đâm thẳng vào tim anh, nó khiến cho anh vô cùng đau đớn.
Trang Diễm Hiền cười cười…“vợ cậu cũng chuẩn bị sinh con cháu cho nhà họ Thẩm rồi, chúc mừng cậu!”
Mặt mày Thẩm Cảnh Liên càng u ám hơn, tay bất giác siết chặt…trong tâm như muốn ăn tươi nuốt sống Nhiễu Như “Trang phu nhân, xin chớ hiểu nhầm…đứa bé sắp chào đời kia, lại chẳng liên quan gì đến nhà họ Thẩm”.
Trang Diễm Hiền nhướn mày “thế sao?”
Thẩm Cảnh Liên không muốn nói gì thêm, chỉ lặng lẽ lăn chiếc xe lăn rời đi, bỏ lại sau lưng vài câu nói khẽ “tôi còn có việc, xin phép đi trước…phu nhân sắp xếp vài tên thuộc hạ đến chỗ tôi”.
*Được…
“Cảm ơn Trang phu nhân!”
Trang Diễm Hiền nhếch môi cười “tên này EQ thật thấp!”
Danh sách chương