Chương 3642

Là anh ta nghĩ quá nhiều sao? Mặc Thành thầm nghĩ.

Trương Minh Hoàng thoáng sửng sốt, đột nhiên nhớ tới chuyện rất lâu trước kia. Nếu như không phải lại một lần nữa nghe thấy VG, có lẽ ông cũng sẽ không nghĩ tới, hoặc cũng có thể là ông cố tình quên đi chuyện này. Nếu có thể không nhắc tới, ông sẽ mãi mãi không bao giờ nhắc lại. Mấy năm nay, ông chưa từng nghĩ sẽ một lần nữa dây dưa với Lâm thị, đột nhiên ông có chút hoảng hốt.

Đường Vũ Kỳ nghiêng đầu suy tư một lát, sau đấy nghiêm túc nói: “Chị ơi, bây giờ em còn chưa nghĩ kỹ, không thể trả lời chị ngay được, sau này em trả lời chị được không ạ?”

Giọng nói Đường Vũ Kỳ mềm mại, Lâm Từ nghe mà tim như tan chảy. Ai có thể từ chối một đứa trẻ đáng yêu như vậy chứ? Vậy nên, Lâm Từ không chút do dự mà đồng ý. Trong lòng cô ấy, Đường Vũ Kỳ có thể đồng ý đã là niềm vui bất ngờ rồi!

“Thế, chị ơi, em kết bạn với chị được không ạ? Là số điện thoại này sao?” Đường Vũ Kỳ rất muốn nhìn thấy mặt Lâm Từ, lúc này thật sự muốn trực tiếp gọi video.

“Đúng vậy, em gửi lời kết bạn đi, chị sẽ đồng ý ngay.” Lâm Từ thích đứa trẻ chủ động như vậy, vừa ngoan ngoãn vừa đáng yêu.

Đường Vũ Kỳ gật đầu, tiếp tục nói: “Vậy bye bye chị, bây giờ em sẽ kết bạn với chị ngay.” Nghe được câu trả lời xong cô bé bèn tắt điện thoại.

Đường Vũ Kỳ tìm kiếm nick của Lâm Từ, thấy ảnh đại diện là một cô gái xinh đẹp đang cắn quả táo.

Đường Vũ Kỳ cố ý nhấn mở ra, cảm thán một tiếng: “Uầy! Chị xinh thật đấy!”

Đường Minh Hạo dịch người qua, Mặc Thành cũng đi tới, đều ngó lại xem. Cô gái có đôi mắt màu lưu ly, khóe mắt phải còn có nốt ruồi lệ, cảm giác tỏa sáng vốn có bỗng mang chút ưu thương đa tình. Rất đẹp, nhưng là một vẻ đẹp xa cách, có điều… cắn quả táo lại trông có chút giống em gái nhà bên.

Đường Vũ Kỳ gửi lời mời, bên kia rất nhanh đã đồng ý. Lâm Từ gửi tới mấy liên kết, mở ra đều là ảnh trang phục, hỏi Đường Vũ Kỳ thích cái nào.

Đường Vũ Kỳ ngây người, nên trả lời sao đây? Chị muốn để cô bé làm người mẫu sao? Hay là muốn tặng quần áo cho cô bé? Cô bé nhìn Trương Minh Hoàng cầu xin giúp đỡ, Trương Minh Hoàng nhận lấy điện thoại, ánh mắt bị ảnh đại diện của Lâm Từ thu hút, ma xui quỷ khiến thế nào, ông lại ấn mở trang cá nhân của Lâm Từ ra…

Trương Minh Hoàng nhận lấy điện thoại, ánh mắt bị ảnh đại diện của Lâm Từ thu hút. Ma xui quỷ khiến thế nào, ông ấy lại ấn mở trang cá nhân của Lâm Từ ra…

Bên trong có không ít ảnh của Lâm Từ, Trương Minh Hoàng mở từng tấm lên. Quả nhiên… rất giống Lâm Uyển. Khác ở chỗ, Lâm Uyển ngoài mềm trong cứng, chỉ nhìn vẻ bề ngoài thôi thì sẽ thấy dịu dàng như nước. Còn Lâm Từ thì kiêu ngạo, mỗi cái nhíu mày hay một nụ cười đều mang theo sự cám dỗ khó có thể cưỡng lại. Sự kiêu ngạo của cô ấy tỏa ra từ tận trong xương cốt, không giống như Lâm Uyển… thật ra, thâm tâm có chút tự ti.

“Ông… ông ơi?” Đường Vũ Kỳ và Đường Minh Hạo thấy hành động của Trương Minh Hoàng kỳ lạ, không nhịn được mà hỏi hỏi.

Trương Minh Hoàng lập tức phản ứng lại, không ngờ mình lại thất thố như thế, ông thở dài: “Ông không ngờ, bây giờ còn có thể nhìn thấy tin tức liên quan tới bà ấy.”

“?” Mặc Thành sững sờ. Chuyện gì vậy, từ trước tới nay anh ta chưa từng nghe nói tới. Nhưng vì sao ba nuôi lại quan tâm như vậy?

Quản gia Trọng ghé sát vào nhìn. Cô gái này… thật sự giống cô Lâm. Quản gia Trọng lặng lẽ nhìn lướt qua Trương Minh Hoàng. Người đã lâu như vậy không gặp, quả nhiên trong lòng thành chủ vẫn áy náy?

Bạn có thể dùng phím mũi tên ← → hoặc WASD để lùi/sang chương.
Báo lỗi Bình luận
Danh sách chươngX

Cài đặt giao diện