Trẻ con không biết nói dối, chúng chỉ nói những gì chúng biết. Hàn Phi Phi vẫn đang cố gắng giải thích giúp Lý Thiệu Minh, nhưng sau khi nghe những lời của Tiểu Bình An, cô liền trợn tròn mắt.
Cô nghe nói Lý Thiệu Minh có rất nhiều em họ, hơn nữa nhìn ai cũng xinh đẹp tuyệt trần, nhưng cô và Hiên Tịnh Vũ đều không tin cô em họ thứ sáu của Lý Thiệu Minh vừa rời đi, lại có thêm một cô em họ khác đến nhanh như vậy.
Hơn nữa cô gái vừa ôm cánh tay Lý Thiệu Minh một cách thân mật kia có thân hình nhỏ nhắn, da trắng đáng yêu, như chú chim nhỏ nép vào người, trông rất xứng đôi với Lý Thiệu Minh.
Mặc dù Lý Thiệu Minh đã hai mươi lăm tuổi, nhưng nhìn lại giống như một nam sinh viên vừa tốt nghiệp đại học.
Nếu so sánh Hiên Tịnh Vũ với những cô gái khác thì quả thực cô trưởng thành hơn Lý Thiệu Minh rất nhiều. Cô thường xuyên mặc cảnh phục và tất cao cổ màu đen, trông không giống vợ của Lý Thiệu Minh, mà giống chị gái của Lý Thiệu Minh hơn.
Sau khi lên xe, Hàn Phi Phi ngồi bên ghế phụ lái một lúc lâu không nói lời nào, Tiểu Bình An tròn mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không có cảm xúc đặc biệt gì khi Lý Thiệu Minh có bạn gái mới.
Hàn Phi Phi nhìn khuôn mặt khó coi của Hiên Tịnh Vũ, từ lúc lên xe hai mắt trở nên lạnh như băng, nãy giờ không nói gì. Cô liền nghĩ cách an ủi Hiên Tịnh Vũ: “Tiểu Vũ, là cậu nói để Lý Thiệu Minh tìm bạn gái mới mà, chắc bọn họ cũng không ở bên nhau được lâu đâu. Nếu cậu thật sự thích Lý Thiệu Minh thì hãy đi tìm anh ấy đi, chắc là vẫn còn cơ hội đấy. Dù sao cậu và anh ấy cũng đăng ký kết hôn rồi, cậu là vợ anh ấy, quan hệ không giống với những cô gái khác”.
“Mình quá thất vọng về anh ta rồi”, Hiên Tịnh Vũ lạnh lùng nói.
“Cái gì?”, Hàn Phi phi trợn mắt kinh ngạc.
“Ý mình là bọn mình không hợp nhau, mình bảo anh ta tìm bạn gái mới, vậy mà mới có vài ngày anh ta đã tìm thấy bạn gái mới rồi. Anh ta lừa mình, lúc nào cũng nói rất yêu mình. Nếu anh ta thật sự yêu mình thì sao có thể tìm bạn gái mới nhanh như vậy chứ? Mình quá thất vọng về Lý Thiệu Minh, anh ta đúng là một kẻ chuyên đi lừa gạt tình cảm”, Hiên Tịnh Vũ nắm chặt tay lái.
Cho dù cô có lý trí hơn nữa thì khi gặp phải chuyện này, cô cũng không thể không nổi giận.
Việc không liên quan đến mình thì thôi, chứ có liên quan thì không thể làm ngơ.
Trong lòng cô cũng rất thích Lý Thiệu Minh, từ sau khi Lý Thiệu Minh mất tích trở về, tính tình đã trở nên tốt hơn trước rất nhiều, rất yêu thương và rất hay trêu chọc cô. Cô thật sự đã rung động. Cô và Lý Thiệu Minh chia tay, cũng là vì tự ti trước ánh hào quang của anh, cô cảm thấy bản thân mình không xứng với anh.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Lý Thiệu Minh có bạn gái mới, trong lòng cô bỗng trở nên rối bời. Lý Thiệu Minh đúng là kẻ trăng hoa, những lời nói trước đây của anh ta đều là giả dối! Ở bên này, Lý Thiệu Minh đã bắt đầu cảm nhận được sự “đau khổ” mà Triệu Thế Hy mang lại cho anh.
Chìa khóa của anh đã bị Hiên Tịnh Vũ lấy đi, anh cùng Cuồng Phong, Heo Rừng, Triệu Thế Hy sống trong biệt thự mà Hàn Phi Phi đã tặng cho anh.
Anh đang hút thuốc trong phòng đọc sách, một tay cầm bút viết lên giấy, suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo của mình. Triệu Thế Hy bước thẳng vào phòng, trên người mặc chiếc váy ngắn màu trắng, dáng người nhỏ nhắn, làn da mịn màng, đôi chân dài vừa thẳng vừa trắng. Chiếc váy ngắn cũn cởn chỉ che đi được bờ mông nhỏ cong của cô ấy, tóc đuôi ngựa buộc rối phía sau. Cô nhìn Lý Thiệu Minh bằng ánh mắt đong đầy yêu thương rồi đưa ly nước dưa hấu có ống hút đến bên miệng Lý Thiệu Minh và nhẹ nhàng nói với anh: “Thiệu Minh, anh uống nước ép dưa hấu đi”.
“Không uống”, Lý Thiệu Minh nhíu mày.
Triệu Thế Hy quả thực là một cô gái xinh đẹp, bộ dạng ngoan ngoãn đáng yêu, đôi mắt to lấp lánh. Cô ấy mặc chiếc váy trắng càng hấp hẫn không thể tả nổi, thân hình nhỏ nhắn còn tỏa ra hương thơm thoang thoảng.
Nhưng Lý Thiệu Minh không phải người chỉ ham mê sắc đẹp, anh không hề có bất kỳ ý nghĩ xấu xa nào với cô em họ này.
Anh không thích bị người khác làm phiền lúc đang suy nghĩ, cũng không thích đứng gần cô gái nào.
“Thiệu Minh, uống một ngụm đi mà, cốc nước này Tiểu Hy Hy tự tay xay cho anh đấy”, Triệu Thế Hy vẫn kiên nhẫn nhìn Lý Thiệu Minh, nở một nụ cười đáng yêu.
“Không uống, anh không thích uống đồ ngọt”, Lý Thiệu Minh nhíu mày.
“Lý Thiệu Minh, em đã đích thân làm nước ép dưa hấu cho anh mà anh còn dám không uống?”, rắc một tiếng, ly nước thủy tinh trong tay Triệu Thế Hy xuất hiện vết nứt, đôi mắt to tròn của Triệu Thế Hy nhanh chóng biến thành màu vàng.
Lý Thiệu Minh còn chưa kịp phản ứng gì, Triệu Thế Hy đã bóp miệng Lý Thiệu Minh, đổ cả ly nước dưa hấu vào miệng anh.
Lý Thiệu Minh không khỏe bằng Triệu Thế Hy, lại không nỡ ra tay với em họ, nên chỉ có thể dùng biểu cảm đáng thương nhìn cô, chịu đựng sự đau khổ khi bị ức hiếp và cố gắng nuốt hết ly nước dưa hấu.
“Anh thấy có ngon không?”, Triệu Thế Hy khẽ cười nhìn Lý Thiệu Minh.
“Ngon, rất ngon…”, Lý Thiệu Minh đáp lại.
“Ngoan quá, Tiểu Hy Hy sẽ làm thêm cho anh một cốc sinh tố dâu tây”, Triệu Thế Hy hài lòng, cầm ly nước ra khỏi phòng đọc sách.
Cuối cùng cũng có thể ở cùng anh họ, đây là mơ ước của cô từ nhỏ đến lớn. Bây giờ Lý Thiệu Minh ở ngay bên cạnh cô, cô muốn cho anh tất cả những gì tốt nhất của mình.
Cô biết Lý Thiệu Minh bị nội thương, vì để tẩm bổ cho anh, cô đã mua rất nhiều thuốc bổ, lúc này đang đứng nấu trong bếp. Ăn trái cây cũng rất tốt cho sức khỏe, người anh họ này của cô không thích ăn trái cây nhưng vì muốn tốt cho anh nên cho dù có đổ vào họng thì cô cũng phải ép Lý Thiệu Minh uống.
Cô đối xử với Lý Thiệu Minh rất tốt, chỉ là thái độ hơi ngang ngược, điều này khiến Lý Thiệu Minh không chấp nhận được, nếu Lý Thiệu Minh là một đóa hoa trong mùa đông lạnh lẽo thì cô sẽ tưới nước ấm cho anh.
“Heo béo đáng chết, mau tránh ra!”
Trên hành lang, Triệu Thế Hy và Heo Rừng đụng phải nhau, cô đá Heo Rừng vào phòng bên cạnh.
“Đại ca, cô em họ này của anh hung dữ quá, quan hệ giữa anh và cô ấy thật sự rất tốt à?”, mười mấy phút sau, Heo Rừng lẩm bẩm với Lý Thiệu Minh trong phòng đọc sách.
Lý Thiệu Minh không nói gì.
“May là tôi không thân với cô ấy”, Cuồng Phong sợ hãi nói.
Bây giờ tiếp xúc nhiều hơn với Triệu Thế Hy, bọn họ cũng dần dần hiểu cô hơn. Cô gái nhỏ này đúng là một cô gái ngang ngược, Đường Tuyết Kỳ thậm chí còn lương thiện hơn cô.
Bọn họ bắt đầu nhớ lại những ngày Đường Tuyết Kỳ ở bên cạnh Lý Thiệu Minh.
Lý Thiệu Minh cũng cảm thấy nhớ Đường Tuyết Kỳ.
Ba ngày sau, tại khách sạn bậc nhất thành phố cảng biển…
“Hi vọng sự tồn tại của tôi có thể có những đóng góp to lớn cho thành phố cảng biển, thậm chí là cả tỉnh Liêu, trên nhiều phương diện như kinh tế, xây dựng và từ thiện”, Lý Thiệu Minh mặc bộ vest chỉnh tề, đứng trên sân khấu phát biểu.
Dưới sân khấu vang lên một tràng pháo tay nồng nhiệt.
Ngày hôm nay, với mười tám tỷ, Lý Thiệu Minh đã được nhiều người có gia thế như Hàn Phúc Giả, Vương Nhân Đức bầu làm hội trưởng hiệp hội công thương tỉnh Liêu.
Trong trận chiến ở thành phố cảng biển, Lý Thiệu Minh đã bắt giữ bốn tên sát thủ, thu về hơn mười hai tỷ, cộng thêm năm tỷ cổ phần của tập đoàn Nhân Đức, anh đã trở thành người giàu nhất tỉnh Liêu.
Trong lúc mọi người nhiệt liệt vỗ tay, ông Hiên không cầm được nước mắt. Nhìn thấy con rể có tiền đồ, trong lòng ông ấy vô cùng vui mừng.
Ngoại trừ ông Hiên, còn có Lâm Tuyết Tình, Trần Tử Phong, Thẩm Hân, Dương Siêu và nhiều con cái nhà giàu có khác cũng có mặt ở đây. Ba ông trùm có tiếng là Thanh Phong, Quỷ Đói và Cửu Văn Long đang ngồi dưới sân khấu, sắc mặt hết sức khó coi khi thấy Lý Thiệu Minh vượt mặt mình.
Lúc này, Hiên Tịnh Vũ, Hàn Phi Phi và Tiểu Bình An cũng có mặt. Ông Hiên chưa biết Lý Thiệu Minh và Hiên Tịnh Vũ xảy ra chuyện gì, vẫn cho rằng bọn họ là một đôi vợ chồng hòa thuận, nên ép Hiên Tịnh Vũ đến buổi nhậm chức của Lý Thiệu Minh.
Doãn Thành lại dẫn theo Lý Tích Đồng trà trộn vào buổi lễ quan trọng này.
Nhìn thấy Lý Thiệu Minh được bầu làm hội trưởng hiệp hội công thương tỉnh Liêu, sắc mặt hắn lập tức trở nên trắng bệch. Hắn biết cả đời này hắn không thể đuổi kịp cái bóng của Lý Thiệu Minh, còn Lý Tích Đồng lại không có cảm giác gì, cô ta biết mình không xứng với Lý Thiệu Minh. Cô ta biết thân phận của mình, nên định tìm một chàng trai mà mình thật sự thích để yêu, cho dù là gia cảnh của người đó thế nào cũng được.
Chỉ cần có năng lực thì một con quạ cũng có thể trở thành phượng hoàng.
Làm người không nên sống quá thực tế.
“Cuồng Phong, cô gái đó chính là Hiên Tịnh Vũ à?”, khi Lý Thiệu Minh chính thức trở thành hội trưởng, tiệc rượu bắt đầu, Triệu Thế Hy mặc một chiếc váy nhỏ, khoanh hai tay trước ngực, lạnh lùng nhìn Hiên Tịnh Vũ.
“Ừ”, Cuồng Phong đáp một tiếng.
Hắn không dám quá thân thiết với Triệu Thế Hy.
“Cô ta bao nhiêu tuổi?”, Triệu Thế Hy hỏi tiếp.
“Chắc là hai tư tuổi, nhỏ hơn đại ca tôi một tuổi”, Cuồng Phong nói.
“Bà cô già thấp kém như vậy mà cũng xứng làm vợ của anh tôi sao?” Triệu Thế Hy nhìn Hiên Tịnh Vũ với đôi mắt to tròn tỏ vẻ chán ghét. Cô giống như rất nhiều cô gái nhà giàu khác, trông thấy người có thể gả cho Lý Thiệu Minh liền thấy ghen tị, muốn sỉ nhục cô bé lọ lem này.
Cô nghe nói Lý Thiệu Minh có rất nhiều em họ, hơn nữa nhìn ai cũng xinh đẹp tuyệt trần, nhưng cô và Hiên Tịnh Vũ đều không tin cô em họ thứ sáu của Lý Thiệu Minh vừa rời đi, lại có thêm một cô em họ khác đến nhanh như vậy.
Hơn nữa cô gái vừa ôm cánh tay Lý Thiệu Minh một cách thân mật kia có thân hình nhỏ nhắn, da trắng đáng yêu, như chú chim nhỏ nép vào người, trông rất xứng đôi với Lý Thiệu Minh.
Mặc dù Lý Thiệu Minh đã hai mươi lăm tuổi, nhưng nhìn lại giống như một nam sinh viên vừa tốt nghiệp đại học.
Nếu so sánh Hiên Tịnh Vũ với những cô gái khác thì quả thực cô trưởng thành hơn Lý Thiệu Minh rất nhiều. Cô thường xuyên mặc cảnh phục và tất cao cổ màu đen, trông không giống vợ của Lý Thiệu Minh, mà giống chị gái của Lý Thiệu Minh hơn.
Sau khi lên xe, Hàn Phi Phi ngồi bên ghế phụ lái một lúc lâu không nói lời nào, Tiểu Bình An tròn mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, cũng không có cảm xúc đặc biệt gì khi Lý Thiệu Minh có bạn gái mới.
Hàn Phi Phi nhìn khuôn mặt khó coi của Hiên Tịnh Vũ, từ lúc lên xe hai mắt trở nên lạnh như băng, nãy giờ không nói gì. Cô liền nghĩ cách an ủi Hiên Tịnh Vũ: “Tiểu Vũ, là cậu nói để Lý Thiệu Minh tìm bạn gái mới mà, chắc bọn họ cũng không ở bên nhau được lâu đâu. Nếu cậu thật sự thích Lý Thiệu Minh thì hãy đi tìm anh ấy đi, chắc là vẫn còn cơ hội đấy. Dù sao cậu và anh ấy cũng đăng ký kết hôn rồi, cậu là vợ anh ấy, quan hệ không giống với những cô gái khác”.
“Mình quá thất vọng về anh ta rồi”, Hiên Tịnh Vũ lạnh lùng nói.
“Cái gì?”, Hàn Phi phi trợn mắt kinh ngạc.
“Ý mình là bọn mình không hợp nhau, mình bảo anh ta tìm bạn gái mới, vậy mà mới có vài ngày anh ta đã tìm thấy bạn gái mới rồi. Anh ta lừa mình, lúc nào cũng nói rất yêu mình. Nếu anh ta thật sự yêu mình thì sao có thể tìm bạn gái mới nhanh như vậy chứ? Mình quá thất vọng về Lý Thiệu Minh, anh ta đúng là một kẻ chuyên đi lừa gạt tình cảm”, Hiên Tịnh Vũ nắm chặt tay lái.
Cho dù cô có lý trí hơn nữa thì khi gặp phải chuyện này, cô cũng không thể không nổi giận.
Việc không liên quan đến mình thì thôi, chứ có liên quan thì không thể làm ngơ.
Trong lòng cô cũng rất thích Lý Thiệu Minh, từ sau khi Lý Thiệu Minh mất tích trở về, tính tình đã trở nên tốt hơn trước rất nhiều, rất yêu thương và rất hay trêu chọc cô. Cô thật sự đã rung động. Cô và Lý Thiệu Minh chia tay, cũng là vì tự ti trước ánh hào quang của anh, cô cảm thấy bản thân mình không xứng với anh.
Nhưng bây giờ nhìn thấy Lý Thiệu Minh có bạn gái mới, trong lòng cô bỗng trở nên rối bời. Lý Thiệu Minh đúng là kẻ trăng hoa, những lời nói trước đây của anh ta đều là giả dối! Ở bên này, Lý Thiệu Minh đã bắt đầu cảm nhận được sự “đau khổ” mà Triệu Thế Hy mang lại cho anh.
Chìa khóa của anh đã bị Hiên Tịnh Vũ lấy đi, anh cùng Cuồng Phong, Heo Rừng, Triệu Thế Hy sống trong biệt thự mà Hàn Phi Phi đã tặng cho anh.
Anh đang hút thuốc trong phòng đọc sách, một tay cầm bút viết lên giấy, suy nghĩ về kế hoạch tiếp theo của mình. Triệu Thế Hy bước thẳng vào phòng, trên người mặc chiếc váy ngắn màu trắng, dáng người nhỏ nhắn, làn da mịn màng, đôi chân dài vừa thẳng vừa trắng. Chiếc váy ngắn cũn cởn chỉ che đi được bờ mông nhỏ cong của cô ấy, tóc đuôi ngựa buộc rối phía sau. Cô nhìn Lý Thiệu Minh bằng ánh mắt đong đầy yêu thương rồi đưa ly nước dưa hấu có ống hút đến bên miệng Lý Thiệu Minh và nhẹ nhàng nói với anh: “Thiệu Minh, anh uống nước ép dưa hấu đi”.
“Không uống”, Lý Thiệu Minh nhíu mày.
Triệu Thế Hy quả thực là một cô gái xinh đẹp, bộ dạng ngoan ngoãn đáng yêu, đôi mắt to lấp lánh. Cô ấy mặc chiếc váy trắng càng hấp hẫn không thể tả nổi, thân hình nhỏ nhắn còn tỏa ra hương thơm thoang thoảng.
Nhưng Lý Thiệu Minh không phải người chỉ ham mê sắc đẹp, anh không hề có bất kỳ ý nghĩ xấu xa nào với cô em họ này.
Anh không thích bị người khác làm phiền lúc đang suy nghĩ, cũng không thích đứng gần cô gái nào.
“Thiệu Minh, uống một ngụm đi mà, cốc nước này Tiểu Hy Hy tự tay xay cho anh đấy”, Triệu Thế Hy vẫn kiên nhẫn nhìn Lý Thiệu Minh, nở một nụ cười đáng yêu.
“Không uống, anh không thích uống đồ ngọt”, Lý Thiệu Minh nhíu mày.
“Lý Thiệu Minh, em đã đích thân làm nước ép dưa hấu cho anh mà anh còn dám không uống?”, rắc một tiếng, ly nước thủy tinh trong tay Triệu Thế Hy xuất hiện vết nứt, đôi mắt to tròn của Triệu Thế Hy nhanh chóng biến thành màu vàng.
Lý Thiệu Minh còn chưa kịp phản ứng gì, Triệu Thế Hy đã bóp miệng Lý Thiệu Minh, đổ cả ly nước dưa hấu vào miệng anh.
Lý Thiệu Minh không khỏe bằng Triệu Thế Hy, lại không nỡ ra tay với em họ, nên chỉ có thể dùng biểu cảm đáng thương nhìn cô, chịu đựng sự đau khổ khi bị ức hiếp và cố gắng nuốt hết ly nước dưa hấu.
“Anh thấy có ngon không?”, Triệu Thế Hy khẽ cười nhìn Lý Thiệu Minh.
“Ngon, rất ngon…”, Lý Thiệu Minh đáp lại.
“Ngoan quá, Tiểu Hy Hy sẽ làm thêm cho anh một cốc sinh tố dâu tây”, Triệu Thế Hy hài lòng, cầm ly nước ra khỏi phòng đọc sách.
Cuối cùng cũng có thể ở cùng anh họ, đây là mơ ước của cô từ nhỏ đến lớn. Bây giờ Lý Thiệu Minh ở ngay bên cạnh cô, cô muốn cho anh tất cả những gì tốt nhất của mình.
Cô biết Lý Thiệu Minh bị nội thương, vì để tẩm bổ cho anh, cô đã mua rất nhiều thuốc bổ, lúc này đang đứng nấu trong bếp. Ăn trái cây cũng rất tốt cho sức khỏe, người anh họ này của cô không thích ăn trái cây nhưng vì muốn tốt cho anh nên cho dù có đổ vào họng thì cô cũng phải ép Lý Thiệu Minh uống.
Cô đối xử với Lý Thiệu Minh rất tốt, chỉ là thái độ hơi ngang ngược, điều này khiến Lý Thiệu Minh không chấp nhận được, nếu Lý Thiệu Minh là một đóa hoa trong mùa đông lạnh lẽo thì cô sẽ tưới nước ấm cho anh.
“Heo béo đáng chết, mau tránh ra!”
Trên hành lang, Triệu Thế Hy và Heo Rừng đụng phải nhau, cô đá Heo Rừng vào phòng bên cạnh.
“Đại ca, cô em họ này của anh hung dữ quá, quan hệ giữa anh và cô ấy thật sự rất tốt à?”, mười mấy phút sau, Heo Rừng lẩm bẩm với Lý Thiệu Minh trong phòng đọc sách.
Lý Thiệu Minh không nói gì.
“May là tôi không thân với cô ấy”, Cuồng Phong sợ hãi nói.
Bây giờ tiếp xúc nhiều hơn với Triệu Thế Hy, bọn họ cũng dần dần hiểu cô hơn. Cô gái nhỏ này đúng là một cô gái ngang ngược, Đường Tuyết Kỳ thậm chí còn lương thiện hơn cô.
Bọn họ bắt đầu nhớ lại những ngày Đường Tuyết Kỳ ở bên cạnh Lý Thiệu Minh.
Lý Thiệu Minh cũng cảm thấy nhớ Đường Tuyết Kỳ.
Ba ngày sau, tại khách sạn bậc nhất thành phố cảng biển…
“Hi vọng sự tồn tại của tôi có thể có những đóng góp to lớn cho thành phố cảng biển, thậm chí là cả tỉnh Liêu, trên nhiều phương diện như kinh tế, xây dựng và từ thiện”, Lý Thiệu Minh mặc bộ vest chỉnh tề, đứng trên sân khấu phát biểu.
Dưới sân khấu vang lên một tràng pháo tay nồng nhiệt.
Ngày hôm nay, với mười tám tỷ, Lý Thiệu Minh đã được nhiều người có gia thế như Hàn Phúc Giả, Vương Nhân Đức bầu làm hội trưởng hiệp hội công thương tỉnh Liêu.
Trong trận chiến ở thành phố cảng biển, Lý Thiệu Minh đã bắt giữ bốn tên sát thủ, thu về hơn mười hai tỷ, cộng thêm năm tỷ cổ phần của tập đoàn Nhân Đức, anh đã trở thành người giàu nhất tỉnh Liêu.
Trong lúc mọi người nhiệt liệt vỗ tay, ông Hiên không cầm được nước mắt. Nhìn thấy con rể có tiền đồ, trong lòng ông ấy vô cùng vui mừng.
Ngoại trừ ông Hiên, còn có Lâm Tuyết Tình, Trần Tử Phong, Thẩm Hân, Dương Siêu và nhiều con cái nhà giàu có khác cũng có mặt ở đây. Ba ông trùm có tiếng là Thanh Phong, Quỷ Đói và Cửu Văn Long đang ngồi dưới sân khấu, sắc mặt hết sức khó coi khi thấy Lý Thiệu Minh vượt mặt mình.
Lúc này, Hiên Tịnh Vũ, Hàn Phi Phi và Tiểu Bình An cũng có mặt. Ông Hiên chưa biết Lý Thiệu Minh và Hiên Tịnh Vũ xảy ra chuyện gì, vẫn cho rằng bọn họ là một đôi vợ chồng hòa thuận, nên ép Hiên Tịnh Vũ đến buổi nhậm chức của Lý Thiệu Minh.
Doãn Thành lại dẫn theo Lý Tích Đồng trà trộn vào buổi lễ quan trọng này.
Nhìn thấy Lý Thiệu Minh được bầu làm hội trưởng hiệp hội công thương tỉnh Liêu, sắc mặt hắn lập tức trở nên trắng bệch. Hắn biết cả đời này hắn không thể đuổi kịp cái bóng của Lý Thiệu Minh, còn Lý Tích Đồng lại không có cảm giác gì, cô ta biết mình không xứng với Lý Thiệu Minh. Cô ta biết thân phận của mình, nên định tìm một chàng trai mà mình thật sự thích để yêu, cho dù là gia cảnh của người đó thế nào cũng được.
Chỉ cần có năng lực thì một con quạ cũng có thể trở thành phượng hoàng.
Làm người không nên sống quá thực tế.
“Cuồng Phong, cô gái đó chính là Hiên Tịnh Vũ à?”, khi Lý Thiệu Minh chính thức trở thành hội trưởng, tiệc rượu bắt đầu, Triệu Thế Hy mặc một chiếc váy nhỏ, khoanh hai tay trước ngực, lạnh lùng nhìn Hiên Tịnh Vũ.
“Ừ”, Cuồng Phong đáp một tiếng.
Hắn không dám quá thân thiết với Triệu Thế Hy.
“Cô ta bao nhiêu tuổi?”, Triệu Thế Hy hỏi tiếp.
“Chắc là hai tư tuổi, nhỏ hơn đại ca tôi một tuổi”, Cuồng Phong nói.
“Bà cô già thấp kém như vậy mà cũng xứng làm vợ của anh tôi sao?” Triệu Thế Hy nhìn Hiên Tịnh Vũ với đôi mắt to tròn tỏ vẻ chán ghét. Cô giống như rất nhiều cô gái nhà giàu khác, trông thấy người có thể gả cho Lý Thiệu Minh liền thấy ghen tị, muốn sỉ nhục cô bé lọ lem này.
Danh sách chương